Tam Thái Tử

- Thiếu gia, biển cát này không phải thiên nhiên hình thành, mà là do người làm, truyền thuyết lão tổ của Tây Sa tộc chính là do biển cát này nuôi dưỡng ra, còn về đúng hay sai, không ai nói rõ được. Tát Ma làm hết chức phận quân sư, hơn nữa những gì từng trải qua khiến y cực kỳ tinh tường thế lực khắp nơi. Y đương nhiên không phải kẻ hiếu học, chỉ là ghi nhớ những mối quan hệ giữa các thế lực cường đại trên cả đại lục, đề phòng bản thân đi sai một bước đắc tội với siêu cấp thế lực mà bị truy sát. Để không bị truy sát mà nghiên cứu các đại thế lực trên cả đại lục, Tát Ma cũng coi như cực phẩm.

- Sinh trưởng trong biển cát mà thành, lẽ nào Tây Sa tộc lại là sa yêu sao? Lý Lân hứng thú. Sinh mệnh thiên địa tạo dựng đều cực kỳ may mắn, Tây Sa tộc lẽ nào cũng như vậy. Nếu quả thực là như thế, Lý Lân chuyến này có thể thu được hiệu quả như mong muốn hay không cũng chưa chắc.

- Truyền thuyết căn bản là lừa gạt người khác. Lão tổ Tây Sa tộc đương nhiên là Nhân tộc, chẳng qua may mắn có được một bộ phận truyền thừa của Sa Hoàng, lại xảo hợp luyện hóa tám nghìn dặm ngân sa địa này. Có thể nói mảnh đất cát này chính là lão tổ của Tây Sa tộc, là một kẻ rất khó giết chết. La Đức mở miệng, hiển nhiên tình hình nàng biết chuẩn xác hơn những gì Tát Ma nghe được rất nhiều.

- Luyện hóa cả biển cát, người này cũng thực quyết đoán. Chẳng qua điều này sợ rằng cũng khó có thể khiến gã đối kháng với cường giả cấp Chúa Tể. Vì cường giả cấp Chúa Tể đã có thể dễ dàng thay đổi tính chất vật chất, nếu bọn họ muốn, mảnh đất cát này cho dù đã bị lão tổ Tây Sa tộc luyện hóa, cũng có thể lật tay làm mây úp tay làm mưa, chuyển biến thành bất cứ thứ gì, giết lão tổ Tây Sa tộc cũng trở nên vô cùng đơn giản.

- Lão tổ Tây Sa tộc có thực lực gì? Lý Lân thấp giọng hỏi. Có thể luyện hóa biển cát bạc tám nghìn dặm, ít nhất cũng là cường giả cấp Chí Tôn hậu kỳ. Mà cấp Chí Tôn hậu kỳ, Lý Lân cũng không thể đảm bảo bản thân nắm chắc chiến thắng.

- Cấp Chí Tôn hậu kỳ, hơn nữa là một trong những cường giả mạnh nhất trong cấp Chí Tôn hậu kỳ. La Đức cười hì hì nói. Hiển nhiên kẻ tinh quái như nàng đã nhìn thấu tâm tư của Lý Lân.

- Các ngươi ở lại, tự ta vào thôi! Lý Lân trầm giọng nói. Chỉ là cường giả cấp Chí Tôn hậu kỳ, Lý Lân cho dù đánh không lại, muốn chạy cũng không phải vấn đề. Mấy người Tát Ma thì không được, một khi động thủ, ngược lại sẽ khiến Lý Lân vướng tay vướng chân.

- Thiếu gia, ta theo ngài vào! Tát Ma run lẩy bẩy nói, hiển nhiên lần này tiến vào sinh tử chưa biết, Tát Ma tuy có lòng hộ chủ, nhưng vẫn e sợ tử vong.

Lý Lân mỉm cười nói: - Không cần, các ngươi tốt nhất là tránh xa nơi này, nếu ta bình yên trở về, nhất định sẽ đi tìm các ngươi.


- Thiếu gia, hay là chúng ta không đi nữa, không phải chỉ là một con Ma Long sao, phía trước không xa chính là Trảo Oa quốc, ở đó có phân bộ của gia tộc La Căn ta, chúng ta có thể bổ sung một con Ma Long tọa kỵ ở đó. Tát Ma lớn tiếng nói. Hiển nhiên lời của Lý Lân hơi giống di ngôn, mập mạp lại rất sợ Lý Lân gặp chuyện không hay.

- Bản tiểu thư đi cùng ngươi, tuy hiện giờ thần thông không được, nhưng cũng không phải kẻ nào cũng có thể lấy mạng bản tiểu thư. La Đức tiến lên nói.

Bộp!

Lý Lân vỗ lên cái trán sáng bóng, cười nói: - Đợi lúc nào ngươi hoàn toàn trưởng thành hãy nói đi, bộ dạng này ai cũng sẽ nghĩ ngươi là thị nữ của bản thiếu gia.

- Ngươi! Hảo tâm không có gì tốt, ngươi tốt nhất là chết ở trong đó đi! La Đức mắng xối xả tránh sang một bên.

Lý Lân đưa mắt nhìn Bằng Tam, vẻ mặt lạnh nhạt nói: - Ngươi bảo vệ Tát Ma, nếu hắn có gì bất trắc, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.

Bằng Tam căng thẳng, sợ hãi nói: - Xin tuân theo phân phó của thiếu gia.

Lý Lân liếc mắt cảnh cáo gã, đối với Bằng Tam hắn thực sự không mấy hảo cảo, không chỉ vì gã nhiều lần phản bội chủ tử, còn là vì gã tự cho mình là khôn vặt. Nếu Lý Lân không chỉnh gã, không biết sau khi mình đi sẽ có chuyện gì xảy ra. Còn về La Đức, Lý Lân căn bản không cần lo lắng, nàng không gây họa cho người khác đã là không tệ rồi, ai mà dám rảnh rỗi chọc vào quỷ hút máu chứ.


Lý Lân giao phó xong, bay lên đi về phía biển cát bạc.

Nhìn thân ảnh Lý Lân xa dần, vẻ mặt Tát Ma có phần khẩn trương. Y nhìn Bằng Tam một cái.

- Thiếu gia để ta bảo vệ ngươi, ngươi đi theo ta! Bằng Tam không vui nói. Gã nghĩ không ra người lạnh lùng như Lý Lân vì sao lại dẫn theo cục nợ như Tát Ma, lẽ nào là nhìn trúng Hắc Bà thần bí kia? Chắc là không đâu, trừ lần đầu tiên gặp mặt ra, sau đó Lý Lân không một lần nào bảo mập mạp triệu hoán ra.

Tát Ma không dám phản bác. Lý Lân ở đây y không sợ Bằng Tam, nhưng hiện giờ Lý Lân tiến vào hiểm địa, kết quả thế nào ai cũng không nói trước được, Bằng Tam là cường giả Đế cấp, chọc gã mất hứng, tiện tay bóp chết mình rồi giá họa cho ma thú hoặc người khác, đến lúc Lý Lân đi ra cũng chưa chắc đã ra mặt thay y.

Tròng mắt La Đức đảo quanh, nói với Bằng Tam: - Bản tiểu thư còn có chút việc, các ngươi đợi Lý Lân ở tòa thành đầu tiên chúng ta đi qua lúc tới đi! Nói rồi, thân ảnh thon thả biến mất ở phương xa.

Tát Ma há mồm muốn giữ nàng lại, những nghĩ đến tính cách ma nữ của nàng, Tát Ma nuốt ngược lời đã đến mép lại.

Trên biển cát bạc, Lý Lân di chuyển cực nhanh, đồng thời thần niệm bắt đầu khuếch tán, tìm tung tích của Tây Sa tộc.


Vù vù vù...!

Cuồng phong sắc bén nổi lên từ phương xa, nhanh chóng hóa thành vòi rồng đen tối, cuốn lấy vô cùng cát bụi tới phía Lý Lân.

Khóe miệng Lý Lân lộ nụ cười lạnh, hiển nhiên vòi rồng đột nhiên xuất hiện này là do người làm. Chuyện bản thân tiến đến hiển nhiên đã bị Tây Sa tộc biết rồi.

Lý Lân không hề e ngại, lần này hắn tới là để hiển thị vũ lực, đòi chút công bằng. Đối phương đã ra tay, hắn tự nhiên không khách khí.

Tốc độ không hề giảm, tuy vẫn phi hành theo không trung, vòi rồng cuồn cuộn kia căn bản không đáng để vào mắt.

Trên thực tế thần niệm của Lý Lân sớm đã tìm được một đại thân ảnh bên trong trong nháy mắt vòi rồng hình thành. Đó hẳn không phải lão tổ Tây Sa tộc, nhưng có thể tùy ý sinh ra vòi rồng quy mô lớn như thế, hiển nhiên cũng là cường giả cấp Chí Tôn.

Ầm ầm!

Cát bay tung tóe, cắn nuốt Lý Lân đang phi hành, đồng thời theo gió cát cuốn lấy, vòi rồng càng lúc càng lớn, càng lúc càng cuồng bạo.

Xì xì!

Dưới cát vàng xuất hiện một lỗ hổng, một thân ảnh mảnh mai nhảy ra từ trong cát bụi.


- Sa Hải ca ca bắt được kẻ xâm nhập rồi! Một tiểu tử hưng phấn mở miệng, cẩn thận nhìn kỹ thì thấy là một bé trai khoảng bảy, tám tuổi, mặc một bộ đồ màu bạc, nếu không phải không nhịn được bỏ mũ ra, lộ ra mái tóc đen nhánh, căn bản khó có thể phân biệt với màu sắc xung quanh.

- Sa Hải ca ca là cường giả cấp Chí Tôn trẻ nhất, mọi người đồn rằng tương lại có thể là cường giả mạnh nhất thay cho lão tổ. Một đứa trẻ khác mở miệng, đây là một bé gái, không có loại làn da khô quắt như những người trong sa mạc, bé gái này da căng mọng, thoạt nhìn cực kỳ đáng yêu. Trong sa mạc khô hạn thế này lại bắt gặp một bé gái mà chỉ có vùng sông nước Giang Nam có thể nuôi dưỡng được thực là khó khiến người ta không chú ý.

- Nhưng Sa Hải ca ca lại bị lão tổ mệnh lệnh đóng giữ ở đây, thật là không công bằng! Đứa trẻ thứ ba bất bình nói. Nó tuy không cao, nhưng quả thực là tuổi tác lớn nhất, đã bắt đầu hiểu chuyện, biết bất bình cho Sa Hải ca ca mà bọn chúng sùng bái.

- Đây là ý của lão tổ, Sa Hải ca ca cũng không dám cãi lại. Nhưng từ khi Sa Hải ca ca đóng giữ đến nay, mười năm nay không hề bị ngoại địch xâm nhập, Sa Hải ca ca đã thành anh hùng của cả Tây Sa tộc chúng ta. Đứa trẻ tóc đen đầu tiên hưng phấn nói. Hiển nhiên sùng bái Sa Hải ca ca trong miệng nó đến cực điểm.

- Đợi lát nữa xem kẻ xâm nhập là ai, Sa Hải ca ca rất tốt, mỗi lần đều cho ta rất nhiều thứ tốt. Không như những trưởng lão khác, ai nấy đều rất keo kiệt. Đưa trẻ thứ ba hưng phấn nói. Bọn chúng sở dĩ thường xuất hiện ở khu vực biên giới này, quan trọng nhất là vì Sa Hải. Sa Hải là trưởng lão thủ hộ của Tây Sa tộc, Cường giả cấp Chí Tôn sơ kỳ, tuổi còn chưa đến ba trăm đã thành cường giả cấp Chí Tôn, thiên phú này được cả Tây Sa tộc coi là ngôi sao hy vọng. Mười năm trước có xung đột với lão tổ Tây Sa tộc, bị lão tổ tức giận cho đến nơi này giữ cửa, mười năm nay cẩn trọng làm việc, ngăn cản không ít cường giả, bảo vệ ổn định cho Tây Sa tộc.

Những đứa trẻ vẻ mặt chờ đợi nhìn vòi rồng trên cao, vòi rồng do con người tạo nên không khủng bố như của tự nhiên, nhưng lại có thể khống chế, sẽ không hại người. Chỉ cần không bị công kích, căn bản sẽ không bị hút lại. Đây cũng là thủ đoạn giữ mạng của Tây Sa tộc.

Thời gian chầm chậm trôi qua, vòi rồng vẫn không có dấu hiệu dừng lại.

- A? Thời gian dài như vậy, lẽ nào Sa Hải ca ca vẫn chưa giải quyết đối phương? Bé gái thận trọng, cảm thấy tình hình hơi không ổn.

- Ta tin Sa Hải ca ca, nhất định có thể bắt được kẻ xâm nhập. Bé trai thứ nhất tự tin nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận