Thần Ma Thiên Tôn

Đại khái một phút sau…

Vết thương trên người Kiếm Xỉ Bạch Hổ đã hoàn toàn biến mất, thân thể dường như còn cường đại hơn trước kia không ít.

Nó từ dưới đất bò dậy, sợ hãi liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên, sau đó xoay người bỏ chạy vào bên trong sơn lĩnh.

Tên nhân loại trước mặt là một kẻ tâm thần, giày vò nó, sau đó lại chữa trị cho nó, quả thực không thể nói lý. Loại bệnh tâm thần này, tốt nhất không nên trêu chọc thì hơn, Kiếm Xỉ Bạch Hổ càng chạy càng nhanh hơn.

Ninh Tiểu Xuyên vuốt cằm, khẽ lẩm bẩm:

- Mặc dù luyện nhập mấy trăm loại Huyền dược, thế nhưng phẩm chất Huyền dược đều không cao, dược lực của Huyền dịch cũng không đủ mạnh. Còn phải tiếp tục luyện nhập thêm Huyền dược, gia tăng dược lực của Huyền dịch. Đây quả là một chặng đường rất dài a.

Hiện nay hắn chỉ mới hai mươi tuổi, cũng đã bước vào cấp bậc Đại Dưỡng Tâm Sư, toàn bộ Bắc Cương đại địa, có thể nói là vô cùng khủng bố, có được tài năng kinh diễm như vậy, e rằng cũng chỉ có “Thần Nông” lúc còn trẻ, có năng lực khởi tử hồi sinh trong truyền thuyết mới đạt tới.

Có thể nói, gần như chỉ bằng vào thiên phú Dưỡng Tâm Sư của hắn, cũng đã ngang vai ngang vế với đám người Thiên Hoàng Thái Tử và Linh Hư Tôn Giả rồi.

Thiếu niên Thần Nông, đừng nói là ở Thiên Đế Sơn, cho dù tới lục phẩm văn minh, thất phẩm văn minh, cũng tuyệt đối có thể xem là thiên chi kiêu tử được bồi dưỡng trọng điểm.

Hơn nữa, Dưỡng Tâm Sư cũng sẽ không bị Võ giả ghen ghét, ngược lại còn nhận được sự tôn trọng của Võ giả, thậm chí là những thế gia cổ xưa của Thiên Xu Đại Đế quốc, Đế cung cũng đều muốn lôi kéo loại thiếu niên Thần Nông này.

Trong rừng, một đạo nhân ảnh màu tím vóc dáng nhỏ nhắn yểu điệu bay ra, trên y phục và thân thể tản mát hương thơm nhàn nhạt, hai chân khẽ đạp trên lá cây.

Cũng không biết thân thể của nàng nhẹ đến mức nào, thậm chí ngay cả cây cỏ cũng không hề bị đè cong, trong mơ hồ, có thể nhìn thấy từng tia khí tím lưu động quanh thân thể nàng, quả thực giống như một vị Tiên tử trong tranh.

- Ninh công tử tuổi còn trẻ đã có thể đạt tới cảnh giới Đại Dưỡng Tâm Sư, thành tựu tương lai tuyệt đối không thấp, nói không chừng còn có thể trở thành Thần Nông trong truyền thuyết a.

Bộ y phục màu tím trên người Tử Hàm Yên trôi nổi bồng bềnh, mái tóc dài chập chờn, trong đôi mắt sáng lộ ra ý cười nhẹ nhàng, khí chất vô cùng ưu nhã và mỹ lệ.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía Tử Hàm Yên, khẽ ồ một tiếng, nói:

- Tử cô nương gần đây gặp được kỳ ngộ gì sao? Không ngờ đột phá liền hai cảnh giới, đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê rồi.


Trên mặt Tử Hàm Yên lộ ra vài phần dị sắc, bình tĩnh nói:

- Có lẽ là nhân họa đắc phúc! Lúc bị Phương Kiệt đánh trọng thương, ngược lại trong cơ thể kích phát ra tiềm lực, phá tan bình cảnh. Con đường tu luyện chính là như vậy, một khi đột phá bình cảnh thì chặng đường phía trước liền trở nên bằng phẳng, tu vi tiến xa.

Về sự tình “thức tỉnh huyết mạch Thần Linh”, Tử Hàm Yên thật ra cũng không muốn gạt Ninh Tiểu Xuyên. Nàng biết Ninh Tiểu Xuyên là người có thể tin cậy được, thế nhưng, việc này lại có quan hệ rất trọng đại, không phải chỉ một mình nàng, mà thậm chí có thể liên lụy đến toàn bộ Tử tộc.

Nếu như tin tức Tử tộc chính là hậu đại của Tử Kim Hoàng Chủ truyền đi, sẽ trở thành tai họa ngập đầu đối với Tử tộc.

Tử Hàm Yên biết rõ nguyên nhân khiến huyết mạch Thần Linh trong cơ thể mình thức tỉnh, rất có thể liên quan tới phiến đá khắc “Tử Hà kinh” đã được mang ra từ Táng Thần Sơn.

Sau khi bị Phương Kiệt đánh một chưởng, phiến đá đó cũng nhập vào trong máu của nàng, hóa thành một khối thạch bích màu tím cực lớn, lơ lửng trong Võ Đạo Tâm Cung.

Sau khi huyết mạch Thần Linh bị kích hoạt, nàng cuối cùng cũng có thể phân biệt được văn tự trên thạch bích màu tím.

Đó căn bản không phải là cổ văn, mà là Thần văn.

Chỉ có Thứ Thần mới có thể viết ra được văn tự này, cũng chỉ có người mang huyết mạch Thần Linh, mới có thể hiểu được văn tự trên đó.

Cũng chính vì tìm hiểu được Tử Hà kinh trọn vẹn, cho nên cảnh giới của nàng mới có thể đột phá nhanh như vậy.

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Tử Hàm Yên một cái thật sâu, tất nhiên cũng nhìn ra được nàng đang giấu diếm gì đó, tuy nhiên hắn cũng không tiếp tục truy vấn nữa.

Mỗi người đều có bí mật của riêng mình, cho dù là người thân, cũng không thể nói ra.

Ninh Tiểu Xuyên cũng cất giấu bí mật không thể tiết lộ cho bất kỳ người nào, cho nên hắn cũng hiểu được chỗ khó xử của Tử Hàm Yên, liền cười nói:

- Nói tóm lại, vẫn phải chúc mừng Tử cô nương. Chúng ta đã ẩn núp tại nơi này tu luyện hơn một tháng, cũng không biết đám người Tư Đồ huynh thế nào rồi?

- Chúng ta đến Vạn Kiếm Cung tìm bọn hắn thôi.

Tử Hàm Yên nói.


- Ta nghĩ bọn họ bây giờ có lẽ vẫn ở Thiên Môn Thành.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Sau khi trở lại Thiên Môn Thành, Ninh Tiểu Xuyên và Tử Hàm Yên liền lập tức đi tới tòa trang viên mà tu sĩ Cửu Việt Cương đang tụ tập.

Tư Đồ Cảnh và những tài tuấn trẻ tuổi của Cửu Việt Cương, quả nhiên đều tụ tập trong trang viên. Ngoài bọn hắn ra, Vũ Thanh Sầu cũng có mặt tại đó.

- Ninh sư đệ, gần đây các ngươi đã đi đâu? Ngươi có biết vì chuyện ngươi mất tích, đã khiến hai vị Cung chủ kinh động, tất cả mọi người đều nghĩ ngươi bị người khác ám sát hay không?

Vũ Thanh Sầu nói.

Tư Đồ Cảnh cười nói:

- Vũ sư tỷ, ngươi không thấy Ninh huynh và Tử cô nương đều tinh thần phấn chấn sao? E rằng chúng ta đều lo lắng vô ích rồi, bọn họ nhất định là vừa đi du lãm tất cả đại danh thắng cảnh và di tích cổ tại Thiên Đế Sơn rồi. Haizz, thiên tài và mỹ nhân có đôi có cặp, chỉ khổ cho đám người cô đơn như chúng ta.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Tư Đồ huynh, với thiên tư ba ngàn năm khó gặp của ngươi, nếu muốn bầu bạn, chỉ cần nói một tiếng, nhất định sẽ có rất nhiều nữ tử ưu tú nguyện ý kết bạn với ngươi. Ta cảm thấy Vũ sư tỷ cũng không tệ, ngươi có thể cân nhắc một chút a.

Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới cảnh giới Đại Dưỡng Tâm Sư, cho nên tâm tình cũng rất tốt, vì vậy mới trêu chọc Tư Đồ Cảnh một phen.

Sau khi Tư Đồ Cảnh trở lại Vạn Kiếm Cung, đã khảo nghiệm đẳng cấp thiên phú, không ngờ cũng là đẳng cấp ba ngàn năm khó gặp như Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng.

Làm sao lại có chuyện trùng hợp như vậy?

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy, Nhạc Minh Tùng và Tư Đồ Cảnh có lẽ đều giống như hắn, đã che giấu đẳng cấp thiên phú của mình.

Tư Đồ Cảnh đã được một vị Trưởng lão của Vạn Kiếm Cung thu làm đệ tử thân truyền, tâm tình hiển nhiên rất tốt, xóa đi mây mù trước kia, cho nên mới cố ý trêu chọc Ninh Tiểu Xuyên và Tử Hàm Yên, tác hợp cho bọn họ.


- Hôm nay rất tốt, nhất định phải chúc mừng một phen. Để ta làm chủ, chúng ta đến Thiên Vũ Lâu hoa lệ nhất Thiên Môn Thành, nhất định phải nếm thử tư vị ở nơi đó một phen.

Tư Đồ Cảnh nói.

- Thiên Vũ Lâu? Nghe nói mỹ tửu mỹ thực tại Thiên Vũ Lâu đều có tác dụng tăng cường tu vi, không phải là thức ăn bình thường, mỗi thứ đều đắt đỏ không gì sánh được. Hơn nữa, còn có mỹ nữ đệm nhạc và vũ công được lựa chọn từ các nền đại văn minh, có thể nói là thiên đường nhân gian. Xem ra, Tư Đồ huynh hôm nay phải xuất huyết một phen rồi.

Một đạo nhân trẻ tuổi mỉm cười nói.

Mọi người đều đang định tiến đến Thiên Vũ Lâu…

Nhạc Minh Tùng từ bên ngoài bước vào, nhìn thấy mọi người muốn ra ngoài, liền ngẩn người, nói:

- Các ngươi muốn đi đâu vậy?

- Thì ra là Nhạc sư huynh, chúng ta đang định đến Thiên Vũ Lâu để chúc mừng Ninh sư huynh và Tử cô nương bình an trở về, ngươi có muốn đi cùng không?

Một nữ tử xinh đẹp mặc cẩm y màu trắng bật cười khanh khách, nói.

- Ai nha! Tới sớm không bằng tới đúng lúc, hôm nay nhất định phải đi rồi! Đi, đương nhiên phải đi rồi.

Nhạc Minh Tùng liếm liếm môi, gần đây hắn bị Vạn Kiếm Cung ngược đại rất thảm, đã sớm muốn hưởng thụ một phen, hôm nay đúng là may mắn.

Đoàn người tiến về phía Thiên Vũ Lâu, tất cả đều là tài tuấn trẻ tuổi, mỗi người đều có tư chất bất phàm, trong đó, có một nửa đều là tuấn nam và mỹ nữ.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Nhạc huynh, Phàn Trưởng lão sao lại thả ngươi ra ngoài vậy?

Nhạc Minh Tùng vuốt chòm râu trên cằm, nói:

- Còn phải đa tạ huynh đệ ngươi a.

- Đa tạ ta?

Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc.


- Đúng vậy! Lúc ngươi mất tích, ta liền nói với nàng, Ninh Tiểu Xuyên chính là huynh đệ của ta, bây giờ hắn sống chết không rõ, ta nào còn tâm tình mà tu luyện nữa? Cho nên nàng mới thả ta ra. Còn cho ta một cái trận bàn công kích do Thiên Nhân khắc, dùng để bảo mệnh, nghe nói giá trị vượt qua ngàn vạn Huyền thạch, đúng là thân sư phụ mà.

Nhạc Minh Tùng nói.

Nhạc Minh Tùng nhìn sang Tử Hàm Yên, lại thấp giọng cười với Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Ninh huynh, không ngờ ngươi lại đi với một mỹ nhân, ta thấy khí chất của nàng bất phàm, bên trong bao hàm Thần hoa, e rằng có địa vị không nhỏ. Ngươi không sợ vị tiểu quận chúa đang tu luyện tại Thánh Thổ sẽ ghen sao? Ta nghe nói vị tiểu quận chúa đó rất hay ghen a.

Mặc dù Tử Hàm Yên im lặng đi bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng lỗ tai lại dựng thẳng lên, lắng nghe lời nói của Nhạc Minh Tùng, lúc nghe tới mấy chữ “tiểu quận chúa”, trong mắt chợt hiện vài phần gợn sóng.

Tuyệt đỉnh thiên kiêu như Ninh Tiểu Xuyên, bên cạnh không có khả năng không có vài người hồng nhan tri kỷ. Tử Hàm Yên cũng đã sớm đoán được bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên nhất định còn có nữ tử khác ái mộ hắn, lúc này, cuối cùng nàng cũng đã có thông tin về tình địch.

Thế nhưng, nàng vẫn rất nhẹ nhàng thong dong, giống như căn bản không nghe thấy lời nói của Nhạc Minh Tùng.

Rất nhanh, đoàn người bọn họ đã tới Thiên Vũ Lâu.

Gần đây, càng lúc càng có nhiều thí sinh tập trung Thiên Môn Thành, tùy thời có thể nhìn thấy tu sĩ trẻ tuổi có thiên tư không tầm thường ra vào Thiên Vũ Lâu.

Thiên Vũ Lâu quả nhiên được xây dựng rất hoa lệ, quả thực tựa như Hoàng cung Thánh điện, chỉ riêng chi phí vào cửa đã lên tới 1000 Huyền thạch rồi.

Chẳng qua, lần này mọi thứ đều do Tư Đồ Cảnh thanh toán, cho nên bọn họ chỉ cần đi vào rồi ngồi xuống, sau đó liền có các loại mỹ vị dâng lên, còn có những nữ tử thiên tư quốc sắc gảy đàn cổ, nhẹ nhàng nhảy múa, quả thực giống như đến Dao Trì tại Thiên Đình dùng cơm, không giống như ở nhân gian.

Ngoại trừ đám người Ninh Tiểu Xuyên ra, còn có những tu sĩ trẻ tuổi khác đang ở Thiên Vũ Lâu, lúc này, tất cả bọn họ đều đang đàm luận đại sự phát sinh gần đây, tất cả đều không nằm ngoài chủ đề về những thiên tài tuyệt đại, hoặc là bí mật nội dung Thiên Môn khảo thí…

- Phần Kiếm Tông thật đúng là không may, Phương Kiệt tu vi Ngũ Bộ Thiên Thê lại bị người khác giết chết, ngoài ra, ngay cả vị tuyệt đỉnh thiên tài tám ngàn năm khó gặp cũng bị Tru Thiên cốc ám sát.

- Sát thủ của Tru Thiên cốc cũng thật lớn mật, nghe nói vị thiên tài tuyệt đỉnh tám ngàn năm khó gặp kia đang trùng kích Thiên Nhân cảnh, bên cạnh còn có hai đệ tử nội môn và một vị Trưởng lão của Phần Kiếm Tông thủ hộ, nhưng cuối cùng vẫn bị giết sạch.

- Ngay cả hai vị đệ tử nội môn và Ngô Trưởng lão cũng chết. Đây là ba vị Thiên Nhân a, hơn nữa Ngô Trưởng lão cũng không phải là Thiên Nhân bình thường, hắn là nhân vật đã bước vào Thượng Cảnh Thiên, không ngờ vẫn bị người khác vô thanh vô tức chém rơi đầu.

- Cũng không biết Thiên Tru cốc đã điều động sát thủ cấp bậc gì, quả thật quá kinh khủng mà.

- Nghe nói, mấy vị Tông chủ của Phần Kiếm Tông đã phát điên rồi, ngay cả mấy lão gia hỏa đã sống mấy trăm năm cũng lộ diện, tuyên bố muốn thu thập Thiên Tru cốc, đồng thời cũng sẽ không buông tha cho kẻ đặt hàng tại Thiên Tru cốc.

- Ta nghe nói, ngay cả trong Thánh Thổ này, cao tầng của Thiên Đế Sơn cũng bị kinh động, có một vị đại nhân vật đã tuyên bố muốn diệt trừ Thiên Tru cốc, xem ra lần này sẽ hành động thật sự rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận