Thập Niên 80 Trọng Sinh Trước Khi Đổi Hôn


“Giám đốc Diệp, thật ngại quá, tôi chưa báo trước mà đã đến đây, làm ảnh hưởng đến công việc của cô.” Quản lý Vương vừa bước vào cửa đã ngượng ngùng nói, dáng vẻ rất nhún nhường, không còn kiêu ngạo hống hách như lần gần trước đó nữa.Tuy Diệp Mạn không muốn nhìn thấy ông ta nhưng cũng không thể hiện ra trên mặt, cô tươi cười nói: “Quản lý Vương nói gì vậy, ông có thể đến cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng tôi đã là vinh hạnh cho chúng tôi rồi, mời ông ngồi.

Tiểu Vũ, chuẩn bị hai cốc trà ngon.”Quản lý Vương vội vàng xua tay nói: “Giám đốc Diệp, không cần phải phiền phức thế đâu.”Diệp Mạn giả vờ mất hứng rồi hỏi: “Sao thế? Quản lý Vương cảm thấy trà ở chỗ tôi uống không ngon hay sao?”“Làm gì có...!Không phải đâu, tôi chỉ không muốn làm phiền giám đốc Diệp không phải sao?” Quản lý Vương vuốt vuốt mấy cọng tóc trên đầu, có vẻ ngượng ngùng.Diệp Mạn cười tủm tỉm rồi nói: “Không phiền đâu, chúng ta đều là người quen cũ, quản lý Vương đừng khách sáo với tôi.”Từ đầu đến cuối, cô không hề nhìn đến Hà Tân, giống như không nhớ rõ Hà Tân.Hà Tân thở phào nhẹ nhõm.

Anh ấy là nhân viên bình thường nhất trong dây chuyền sản xuất, không hề liên quan đến bộ phận bán hàng, vậy mà hôm nay giám đốc Vương cứ nhất quyết kéo anh ấy đi, còn muốn anh ấy nói đỡ vài lời hay, anh ấy chỉ là một nhân viên nhỏ bé thôi, có thể giúp được gì? May là, có vẻ như mối quan hệ giữa quản lý Vương và giám đốc Diệp khá tốt nên không cần đến anh ấy.Đến khi trà được mang lên, quản lý Vương nhấp một ngụm, khen lấy khen để: “Giám đốc Diệp, trà chỗ cô ngon quá, màu sắc và hương vị dịu nhẹ, còn có...”Khoác lác như vậy, nếu Diệp Mạn không biết rõ trà này chỉ dùng lá trà bình thường mấy đồng tiền một cân thì thật sự sẽ tưởng là cống phẩm chỉ sản xuất mấy cân một năm mất!Diệp Mạn cầm cốc trà rồi uống một ngụm nhỏ, cô cười và nhìn quản lý Vương đang diễn một cách lố lăng.Chưa kể, quản lý Vương đúng là một nhân viên bán hàng, mồm mép ông ta nhanh nhẹn, có thể khoác lác về một cốc trà thông thường tận năm phút đồng hồ mà không lặp lại, nếu ông ta dùng phần tâm tư và sức lực này vào công việc thì cũng không đến nỗi nào.Quản lý Vương khoác lác một lúc, nói đến khô cả miệng, ông ta lại uống một ngụm trà, sau đó chuyển đề tài sang Hà Tân, muốn nhân cơ hội tìm cách thân thiết với Diệp Mạn trước: “Giám đốc Diệp, cô còn nhớ rõ đồng chí Tiểu Hà của chúng tôi không?”Diệp Mạn xoa xoa trán rồi chớp mắt nói: “Trông hơi quen mặt, chắc là đã từng gặp rồi.”Quản lý Vương không ngờ tới kết quả này, ông ta lúng túng trong giây lát, lập tức nhiệt tình nói: “Lần đầu tiên cô đến nhà máy sản xuất máy giặt của chúng tôi bàn chuyện hợp tác, là Tiểu Hà đã dẫn cô vào, hai người nên là người quen cũ mới đúng.”Diệp Mạn vỗ trán, bỗng nhiên ngộ ra: “À, tôi nhớ ra rồi, Tiểu Hà, lần trước vẫn chưa cảm ơn anh đâu, nếu không có anh, ngay cả cửa chính của nhà máy sản xuất máy giặt tôi cũng không bước qua được.”Được nhắc tên, Hà Tân vô cùng xấu hổ, anh ta đỏ mặt nói: “Không...!Chỉ là việc nhỏ mà thôi.”Hai người ở đây đều là kẻ ranh ma, người thật sự đơn thuần và không có tác dụng gì mà còn có thể là vật hy sinh chính là Hà Tân.

Dù sao cũng là anh trai của Hà Văn, Diệp Mạn không nỡ làm khó anh ấy, vì vậy cô không dành tâm tư để đối phó với quản lý Vương nữa, cô hỏi thẳng: “Quản lý Vương dẫn theo đồng chí Hà đến đây nói chuyện cũ với tôi, tại sao không báo trước với tôi, tôi làm chủ, chúng ta sẽ đến khách sạn, vừa ăn vừa nói chuyện.

Nếu không, chúng ta hẹn nhau vào một lúc nào đó nhé?”Nói xong, cô lật tờ lịch trên bàn, đề nghị: “Thứ năm tuần sau thì sao?”Hôm nay mới là thứ ba, chín ngày nữa là đến thứ năm tuần sau, không biết trong khoảng thời gian đó còn có thay đổi gì khác không, quản lý Vương không chờ đợi được.

Ông ta chỉ đành chủ động nói rõ mục đích hôm nay đến đây: “Không cần không cần đâu, giám đốc Diệp cô thật sự quá khách sáo.

Hôm nay tôi và Tiểu Hà đến đây vì có một chuyện muốn bàn bạc cùng giám đốc Diệp.”Diệp Mạn giả vờ không biết, cô nhìn ông ta với vẻ nghi hoặc: “Ơ? Quản lý Vương có nói đùa không vậy, sao ông có thể có chuyện muốn bàn bạc cùng tôi được?”Quản lý Vương cũng không biết Diệp Mạn đang thật sự không hiểu hay là giả vờ không hiểu, thái độ ngày hôm nay của ông ta đã rất rõ ràng.

Nhưng chẳng có cách nào, ai bảo bây giờ ông ta có việc cầu người chứ!Sau khi ho khan, quản lý Vương ngại ngùng cười nói: “Tất nhiên là có rồi, giám đốc Diệp, người thành thật không nói lời mờ ám, tôi không vòng vo với cô nữa.

Lần trước, chúng ta có hiểu lầm, khiến cho chuyện hợp tác không đàm phán thành công, hôm nay tôi đến đây, muốn thương lượng chuyện hợp tác với cô một lần nữa.

Nhà máy của chúng tôi có máy giặt, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của các cô có cách thức tiêu thụ, sự hợp tác của chúng ta sẽ được gọi là ăn nhịp với nhau, chắc chắn sẽ thành công.

Giám đốc Diệp, cô yên tâm, lãnh đạo nhà máy chúng tôi nói rằng nhất định sẽ cho Lão Sư Phụ của cô giá thấp nhất!”Diệp Mạn rất bái phục da mặt của quản lý Vương, tất cả mọi người đã xé rách mặt nhau rồi mà ông ta vẫn có thể điềm nhiên như không có việc gì và dùng hai chữ “hiểu lầm” để phủi sạch mọi chuyện trong quá khứ, đúng là một nhân tài.Cô thật sự muốn nhìn xem, ông ta có thể nói ra bao nhiêu lời dối trá nữa.Diệp Mạn cúi đầu nhìn lá trà nổi lên trong cốc trà, chậm rãi nói: “Ồ, vậy giá đó là bao nhiêu?”Vừa thấy có cơ hội, quản lý Vương lập tức mừng rỡ, giơ thẳng bốn ngón tay lên: “Giám đốc Diệp, chúng ta đều là người một nhà, tôi đã cố cho cô giá cả ưu đãi nhất là năm trăm bốn mươi tệ một máy!”Diệp Mạn nghe thế đã lập tức cười to: “Quản lý Vương, giá này của ông thì tôi chịu rồi.

Nói thật, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của chúng tôi đã nhận được tiền đặt cọc của mấy nghìn máy giặt tự động lồng đôi, đều chốt năm trăm bốn mươi tám, năm trăm bốn mươi tệ ông đề ra với tôi, tôi còn phải bỏ thêm tiền vào, không được không được đâu.”“Trời ơi, giám đốc Diệp, trên thị trường hoàn toàn không có giá năm trăm bốn mươi tám tệ, không chỗ nào thấp hơn nữa đâu.

Chúng ta có thể hủy quảng cáo, qua một thời gian mọi người sẽ quên chuyện này đi, chúng ta lại từ từ điều chỉnh giá cả về là được.” Quản lý Vương nói ra chủ ý mà ông ta đã chuẩn bị xong từ lâu.Nghe xong, Diệp Mạn nghiêm mặt: “Quản lý Vương, ông làm thế sẽ khiến cho người tiêu dùng mất lòng tin với cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng tôi.

Chuyện này tuyệt đối không thể, nếu không danh dự của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng tôi sẽ ra sao đây?”Quản lý Vương thật sự chưa từng gặp người nào mâu thuẫn như vậy.

Ông ta cũng hơi bực bội, nhưng vì muốn xong việc nên ông ta đành phải nén giận, phân tích với Diệp Mạn: “Giám đốc Diệp, nghe nói cô đã đến Phủ Tây, bên họ không thể bán máy giặt tự động lồng đôi với mức giá năm trăm bốn mươi tám tệ được, nếu cô cứ ép giá xuống đến mức không ai làm được, cuối cùng không phải cũng sẽ mất lòng tin của khách hàng hay sao? Hay là mỗi người chúng ta đều lùi một bước, kiếm tiền một cách yên ổn, đối với cả hai bên đều có lợi, cô nói có đúng hay không?”Rõ ràng chuyện này có lợi nhất cho bọn họ, cuối cùng lại nói thành cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ cũng có lợi.Diệp Mạn chán nản nhìn ông ta, nói thẳng ra: “Quản lý Vương, ông có biết giá mà nhà máy sản xuất máy giặt thành phố Tây Phủ cho tôi là bao nhiêu không? Là năm trăm, rẻ hơn nhà máy sản xuất máy giặt bên ông bốn mươi tệ, ông nói xem, nếu ông là các cửa hàng, ông sẽ chọn bên nào đây? Ông đừng nói tôi không có đạo đức, là người buôn bán, nhà nào hàng vừa tốt giá vừa rẻ, chắc chắn tôi sẽ chọn nhà đó!”“Không có khả năng.” Quản lý Vương theo bản năng không chịu tin tưởng: “Giá thấp như thế chắc chắn không thể có.”Diệp Mạn lạnh lùng nhìn ông ta: “Nếu quản lý Vương không tin, hay là chúng ta ký hợp đồng, lát nữa tôi sẽ giao hàng cho ông, năm trăm tệ một kiện, ông muốn bao nhiêu, tôi sẽ giao cho ông bấy nhiêu, ông thấy sao?”Quản lý Vương điên rồi mới đồng ý với hợp đồng này, bọn họ còn không thể bán hết số máy giặt có trong kho hàng.Nhưng Diệp Mạn nói một cách tự tin như thế, chẳng lẽ nhà máy sản xuất máy giặt Phủ Tây thật sự cung cấp hàng hóa cho cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ với giá rẻ như thế sao? Nếu vậy, nhà máy của bọn họ đúng là không có ưu thế gì.Quản lý Vương cân nhắc một lúc rồi nói với Diệp Mạn: “Giám đốc Diệp, cho dù nhà máy sản xuất máy giặt của thành phố Phủ Tây cung cấp hàng cho bên cô với giá năm trăm tệ thì các cô cũng không thể kiếm lời khi bán với giá năm trăm bốn mươi tám tệ.

Chúng ta buôn bán để làm gì? Không phải là vì kiếm lời hay sao? Giám đốc Diệp là người thông minh, chắc chắn sẽ không làm chuyện lỗ nhiều vốn này nhỉ? Nếu không, chúng ta cứ điều chỉnh giá cả đi?”Ông ta cũng không quá để ý đến chuyện có thể hợp tác với Diệp Mạn hay không, yêu cầu quan trọng nhất của ông ta vẫn là khiến cho giá cả tăng lên, như vậy các đại lý sẽ không gây phiền toái cho ông ta, người tiêu dùng cũng không rêu rao rằng máy giặt rất đắt, không thể mua.Diệp Mạn kiên quyết lắc đầu: “Không được, quản lý Vương à, tiền có thể từ từ kiếm nhưng thương hiệu của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng tôi thì không thể bị phá hủy.

Nếu tôi đã nới lỏng, giá của những chiếc máy giặt tự động lồng đôi được bán ra từ cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của chúng tôi không thể vượt quá năm trăm bốn mươi tám tệ, đây là chuyện nguyên tắc.

Đừng nói không kiếm tiềm mà thậm chí phải lỗ vốn, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng tôi cũng sẽ không tăng giá.

Là một doanh nghiệp có trách nhiệm, chúng tôi tuyệt đối không thể khiến cho rất nhiều người tiêu dùng mất lòng tin.” Những lời lẽ cô vừa nói ra rất chính đáng, khiến cho quản lý Vương luôn lắm lời cũng không biết phải nói thế nào.Ông ta nhíu mày nhìn Diệp Mạn: “Giám đốc Diệp, cô nghĩ kỹ rồi chứ? Dù nhà máy sản xuất máy giặt thành phố Phủ Tây bán cho cô năm trăm tệ một cái máy giặt nhưng còn phí vận chuyển và phí lưu trữ thì sao? Kể cả khi cô không kiếm một đồng nào thì các đại lý cũng phải kiếm tiền chứ? Bọn họ có thể đồng ý không? Tại sao chúng ta không hợp tác với nhau, cùng lùi lại một bước, tôi sẽ xin nhà máy, cho cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ các cô giá ưu đãi nhất, năm trăm hai mươi tệ một máy, không thể thấp hơn nữa.

Giám đốc Diệp, đây là giới hạn mà nhà máy chúng tôi có thể làm rồi, Tiểu Hà à, anh nói có phải hay không?”Bỗng nhiên bị nhắc tên, Hà Tân lúng túng gãi đầu rồi nói: “Đúng vậy, là như thế.”Quản lý Vương ra sức nháy mắt với anh ấy, muốn anh ấy nói thêm vài lời hay.

Nhưng Hà Tân không giỏi ăn nói, cũng không quá thân quen với Diệp Mạn, lại chẳng hiểu chuyện buôn bán nên anh ấy hoàn toàn không biết nói ra thế nào.Nhìn vẻ khó xử của Hà Tân, Diệp Mạn chủ động nói giúp anh ấy: “Quản lý Vương, đó là giới hạn của nhà máy ông chứ không phải của nhà máy khác.

Vẫn là câu nói đó, nhà máy ông muốn cung cấp hàng hóa cho Lão Sư Phụ của tôi, có thể, nhưng giá một máy không thể cao hơn bốn trăm năm mươi tệ, nếu không thì không bàn nữa.”Nếu có thể xuất hàng với giá bốn trăm năm mươi, quản lý Vương còn tìm Diệp Mạn làm gì, ông ta hạ giá cho các cửa hàng lớn không phải tốt hơn sao?“Giám đốc Diệp, cô thật sự không có thành ý đàm phán.” Quản lý Vương không phải là người dễ nhẫn nhịn, ông ta không nể mặt mà nói.Diệp Mạn cười cười: “Quản lý Vương, hai chúng ta vốn dĩ không cần đàm phán gì hết, thị trường cạnh tranh, phải dựa vào bản lĩnh mà thôi.”Không phải cô mời quản lý Vương đến nên cô cũng không có lòng kiên nhẫn để ứng phó với quản lý Vương!Lúc này quản lý Vương mới hiểu, từ đầu đến cuối Diệp Mạn chưa từng cân nhắc về đề nghị của ông ta.

Ông ta nhếch môi: “Được, được, được lắm, giám đốc Diệp, tôi muốn nhìn xem, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ có thể kiếm được bao nhiêu tiền!”Ông ta không tin Diệp Mạn vẫn có thể tiếp tục kinh doanh lỗ vốn.Chỉ cần cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ tăng giá, ông ta sẽ tìm người viết bản thảo chỉ trích cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, phá hủy danh tiếng của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ.

Diệp Mạn thản nhiên nói: “Quản lý Vương không cần phải lo lắng về chuyện này.

Cái ông nên quan tâm là thành tích của nhà máy sản xuất máy giặt, nhà máy sản xuất máy giặt thành phố Phụng Hà là nhà máy sản xuất máy giặt lớn nhất tỉnh Vân Trung, là nơi có sản phẩm chất lượng tốt của tỉnh, đừng khiến nó có kết cục giống như Đông Phương Hồng” “Cô...!Được, Diệp Mạn, tôi nhớ kỹ.” Quản lý Vương xanh mặt vì bị Diệp Mạn coi thường.Diệp Mạn cười và nhìn ông ta: “Lần trước quản lý Vương cũng nói như vậy khi rời khỏi chỗ chúng tôi.” Tiếc là, lời tàn nhẫn được nói ra ấy cuối cùng lại vả mặt chính ông ta.Bị Diệp Mạn nhắc lại chuyện xưa, vẻ mặt của quản lý Vương không giữ nổi nữa, ông ta tức giận phất áo bỏ đi.

Hà Tân xấu hổ theo sau, anh ấy gật đầu với Diệp Mạn rồi nhanh chóng đi theo.Diệp Mạn tức cười, quản lý Vương này nói sẽ buông tha nhưng lại không chịu buông tha hoàn toàn, lòng tràn đầy tâm tư xấu xa, xúi giục cô tự vả miệng mình, thất hứa và nâng giá lên.

Ông ta thật sự coi người khác là đứa ngốc sao? Quảng cáo vẫn đang được chiếu trên TV mà lại đột nhiên tăng giá, người tiêu dùng sẽ nghĩ thế nào? Sau này thương hiệu cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ sẽ bị ghét cay ghét đắng mất.Cô đâu có ngu đến nỗi sẽ làm ra chuyện tự hủy hoại tương lai này?Vì chắc chắn rằng cô không tìm được nhà máy nào có đủ hàng hóa với giá thấp nên bây giờ quản lý Vương vẫn còn tự tin sao? Hừ, hai tháng sau cô sẽ cho quản lý Vương nhìn thật kỹ.

Vì khiến cho giám đốc Vương tạm thời hả hê đắc chí, không kịp chuẩn bị khi máy giặt xuất xưởng, Diệp Mạn cố ý không tiết lộ chuyện huyện Trường Vĩnh muốn kéo dài dây chuyền sản xuất máy giặt.Ứng phó với quản lý Vương xong, Diệp Mạn cầm lấy điện thoại, gọi về nhà máy: “Trưởng ban Mộc, là cháu đây, các phân xưởng sản xuất và công nhân đã sẵn sàng chưa?” Trước đó Diệp Mạn bỗng nhiên gọi về muốn ông ấy dọn ra phân xưởng sản xuất, chuẩn bị sản xuất máy giặt, còn muốn tuyển thêm công nhân phù hợp.

Trưởng ban Mộc vô cùng bận rộn chợt nhận được điện thoại của cô, ông ấy nhanh chóng báo cáo: “Tất cả đã chuẩn bị tốt, phân xưởng được xây dựng vào năm ngoái đang không hoạt động, dựa theo yêu cầu của cháu, phân xưởng phía đông vốn bỏ không đã được sử dụng, sau này phần phía đông sẽ được quy hoạch thành phân xưởng sản xuất máy giặt, còn phía tây sẽ là phân xưởng sản xuất TV.

Nhưng lần này đã dùng chỗ của phân xưởng sản xuất TV vào việc khác, nếu dây chuyền sản xuất mới của TV đến sẽ không có chỗ, bây giờ có nên xây dựng nhà máy trước không?”“Có, bây giờ tiền vốn của nhà máy đang dư dả, có thể xây thêm mấy phân xưởng sản xuất nữa để chuẩn bị cho bất cứ khi nào cần đến.” Diệp Mạn đồng ý điều này: “Nguyên vật liệu cũng có thể mua, đợi đến khi dây chuyền sản xuất và nhân viên kỹ thuật đến nơi sẽ bắt đầu sản xuất.

Chú nhất định phải kiểm định chặt chẽ chất lượng máy giặt được sản xuất ra, chúng ta hãy dùng thử trước để xem có dùng tốt không, và nếu có vấn đề gì, phải tìm hiểu và giải quyết nhanh nhất có thể, chuyện này phải nhờ đến trưởng ban Mộc rồi.” Trưởng ban Mộc vội vàng nói: “Nên thế, cháu yên tâm đi, chú sẽ chú ý.

Nhưng giám đốc Diệp à, chủ nhiệm Triệu bảo rằng ông ấy chỉ biết về TV chứ không biết về kỹ thuật của máy giặt, sau khi dây chuyền sản xuất của máy giặt về, phải giao cho ai phụ trách phần kỹ thuật này mới được?”Đây đúng là vấn đề, Diệp Mạn suy nghĩ một lúc rồi nói: “Lát nữa chú chọn ra một nhân viên kỹ thuật, giữ chức vụ phó chủ nhiệm của phân xưởng sản xuất máy giặt, chỉ chịu trách nhiệm phần công việc này rồi báo cáo trực tiếp công việc cho chủ nhiệm Triệu.

Nếu nhân phẩm và kỹ thuật vượt qua kiểm tra, cuối năm sẽ được đề bạt lên chức chủ nhiệm, tách ra khỏi phần TV, nếu không được thì lại chọn người phụ trách mới.”Đây cũng coi là một cách, trưởng ban Mộc trả lời lại: “Được, chú hiểu rồi.” “Trưởng ban Mộc vất vả rồi, chuyện trong nhà máy giao cho các chủ, có chuyện gì thì gọi điện cho cháu nhé, cháu còn vài việc nên cúp máy trước đây.” Diệp Mạn bỏ điện thoại xuống, xoa xoa trán, rồi lại gọi cho Lâm Hành, hỏi anh ta chuyện dây chuyền sản xuất.Tốc độ phía Lâm Hành rất nhanh, dây chuyền sản xuất đã được tháo rời và xếp lên xe, ngày mai sẽ xuất phát từ Phủ Tây, chậm nhất là ngày kia sẽ đến huyện Trường Vĩnh.

Nghe được tin tức này, cuối cùng Diệp Mạn cũng yên tâm, cảm ơn Lâm Hành xong cô cúp máy rồi đi ra ngoài.Hôm nay Hà Tân đi đến đây cùng quản lý Vương, chuyện không thành, quản lý Vương còn đang kìm nén sự giận dữ của bản thân, chắc chắn sẽ không thoải mái, muốn phát tiết tất cả những chuyện không tốt lên người Hà Tân.Anh em Hà Văn đã từng giúp đỡ cô vài lần, mặc dù vì bận rộn công việc nên bây giờ mọi người ít liên lạc hơn nhưng tình cảm vẫn còn đó, cô không thể không làm gì cả.

Diệp Mạn đi ra cửa hàng của Hà Văn.Hà Văn đang chia phiếu và sắp xếp lại tiền lẻ, trong ngăn kéo có rất nhiều tiền lẻ, tranh thủ buổi chiều vắng khách, cô ấy vuốt phẳng tờ tiền rồi dùng dây thun buộc lại, sau đó sẽ đi đến ngân hàng đổi thành tiền có mệnh giá lớn.Cộc cộc cộc...Tiếng gõ quầy hàng truyền đến, Hà Văn nhanh chóng bỏ tiền vào ngăn kéo rồi ngẩng đầu cười nói: “Xin chào, xin hỏi cần...!Diệp Mạn, em bận rộn như thế, sao lại có thời gian đến chỗ chị vậy?”Diệp Mạn cười nói: “Em ghé qua gặp chị.

Lúc trước quản lý Vương dẫn anh trai chị đến chỗ em...”Cô thuật lại chuyện một cách đơn giản, sau đó áy náy nói: “Chắc là đã liên lụy đến anh Hà rồi, em thật sự xin lỗi.”Hà Văn không để bụng mà chỉ xua tay rồi nói: “Em có làm gì đâu.

Anh chị cũng không phải nhân viên của bộ phận bán hàng, có thể cho anh ấy đi theo giúp đỡ đã là chuyện tốt, họ Vương kia thì sao chứ? Ông ta không kiểm soát được anh chị đâu, em đừng lo lắng, không có việc gì hết.”Đây là giám đốc xí nghiệp nhà nước lo lắng cho công nhân.Diệp Mạn cười gật đầu: "Như vậy càng tốt, nếu không thì liên lụy đến anh Hà bị mắng lại là do em không phải rồi.

Em tới là muốn phiền chị chuyển lời cho anh Hà giúp em, nếu anh ấy làm ở nhà máy sản xuất máy giặt mà không vui, có thể tới cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ bên bọn em, bên em cả tiêu thụ, khuân vác, lái xe đều thiếu.

Chỉ là nếu anh ấy muốn bắt đầu từ công việc sản xuất, vậy thì phải đến huyện Trường Vĩnh." Hà Văn đã hiểu ý của Diệp Mạn, là cô sợ bởi vì cô mà khiến cho Hà Tân bị coi thường trong nhà máy, cho nên cố ý đề xuất Hà Tân đổi công việc.Từ khi ra vẻ mạnh mẽ ở cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, cô ấy đã không thể đưa cho Diệp Mạn bất cứ sự trợ giúp gì, nhưng Diệp Mạn lại vẫn vì chút việc nhỏ này mà cố ý đến đây một chuyến, Hà Văn cực kì cảm động: "Được, Diệp Mạn, cám ơn em, chị sẽ chuyển lời của em cho anh trai chị.

Em cũng yên tâm đi, không sao đâu, lão Hà nhà chị làm việc ở nhà máy sản xuất máy giặt mấy chục năm rồi, không ai có thể tùy tiện gây khó dễ đâu.”"Vậy là tốt rồi.

Đúng rồi, chuyện kinh doanh của chị thế nào?" Diệp Mạn quan tâm hỏi han.Nhắc tới cái này, Hà Văn liền thở dài: "Không bằng trước kia, mấy năm nay hiệu quả và lợi ích của nhà máy sản xuất máy giặt vẫn luôn trượt xuống, giá hàng thì tăng, tiền lương lại không tăng, tiền thưởng năm trước cũng chưa phát, trong túi không có tiền mọi người cũng tiết kiệm không ít, mà bên kia, chỉ cách một con phố lại mở một quầy bán quà vặt.

Haiz, kinh doanh khó làm lắm.”Quầy bán quà vặt bây giờ cũng tốt, còn có thể chống đỡ mười mấy năm, nhưng hàng hóa phong phú, quầy bán quà vặt mọc lên như nấm, chắc chắn lợi nhuận sẽ giảm xuống, nếu muốn kiếm tiền, kiếm nhiều tiền, chỉ có thể đổi hướng khác.Diệp Mạn cân nhắc vài giây nói: "Chị có nghĩ tới việc mở siêu thị hay không? Giống như công ty bách hóa vậy, cửa hàng rất lớn, bên trong có đủ các mặt hàng, có thể thỏa mãn nhu cầu mua sắm của mọi người.”"Siêu thị?" Hà Văn nhíu mày lại: "Cái này cần không ít tiền nhỉ? Chị có thể được không?”Diệp Mạn cười nói: "Ban đầu chị có thể mở với quy mô nhỏ, chủ yếu bán các mặt hàng có tỷ lệ mua cao để mọi người mua sắm, ví dụ bán thực phẩm, đợi kiếm được tiền rồi lại mở rộng quy mô.

Trước mắt tỉnh của chúng ta còn chưa có siêu thị, tỉnh ven biển chắc là có,nếu chị cảm thấy hứng thú, có thể bỏ ra chút thời gian tầm mấy ngày, đi khảo sát xem rồi hẵng quyết định.”Hà Văn cực kỳ động lòng: "Đợi đến tối trở về chị thương lượng với người trong nhà xem.”"Ừm, một mình chị ra khỏi nhà không an toàn, tốt nhất để người trong nhà đi cùng chị một đoạn." Diệp Mạn đề nghị với cô ấy.Hà Văn gật đầu: "Chị thử xem, chờ chị đi khảo sát xong rồi trở về lại tìm em nha.”Diệp Mạn cười đồng ý: "Không thành vấn đề.

Sắp tan làm rồi, chị phải làm việc rồi, em đi về trước đây.”"Ừm, lần sau chị đến tìm em." Hà Văn phất phất tay với Diệp Mạn.Khác với Diệp Mạn thoải mái ở bên này, quản lý Vương đến tìm Diệp Mạn thương lượng chuyện điều chỉnh giá cả lại gặp trắc trở, sau khi trở về ông ta tức giận đến vỗ bàn.Khuyên can mãi, Diệp Mạn cũng không chịu tăng giá, quản lý Vương suy nghĩ rất lâu, chỉ có một biện pháp, chính là nói cho mọi người biết hiện tại cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ không có hàng bán, chỉ là lừa dối, như vậy mới có thể kéo được nhóm đại lý về bên mình.Trở về văn phòng, quản lý Vương gọi điện thoại cho từng khách hàng, nói cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ căn bản không có hàng, không tin có thể xem lượng hàng cửa hàng bọn họ bán ra, chỉ có một nhà có máy giặt? Diệp Mạn chỉ đơn giản là muốn gây sự, thấy bọn họ hợp tác vui vẻ, cố ý ngáng chân bọn họ, chính là vì muốn chia rẽ bọn họ, phá hoại chuyện hợp tác giữa bọn họ.Chuyện này không phải quản lý Vương nói bậy, chỉ cần để ý cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ cái là mọi người đều biết, trước mắt lý do thoái thác của cửa hàng kinh doanh trực tiếp của Lão Sư Phụ đưa ra với bên ngoài đều rất thống nhất, là hình thức đặt trước, thu tiền cọc trước, ba tháng sau giao hóa đơn nhận hàng.Quản lý Vương vỗ ngực bày tỏ, nhà ai cũng khó có khả năng cung cấp như vậy, mà cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ lại để giá thấp như vậy, Diệp Mạn chỉ muốn chơi đùa mọi người mà thôi.

Ông ta thề thốt, hơn nữa thời gian này các đại lý cũng đang nghĩ cách đi tìm nhà máy khác, cũng hỏi qua chuyện giá cả, không khỏi tin ông ta.Nhưng vấn đề mới lại xuất hiện, Long lão tam hỏi: "Quản lý Vương, cho dù chúng tôi tin tưởng ông thì có ích gì, khách hàng không mua sổ sách.

Hiện tại bọn họ hiện tại chỉ biết giá chuẩn của Lão Sư Phụ là 548 tệ, cao hơn mức giá này bọn họ cũng không mua, chúng tôi có thể làm sao? Cũng không thể để lỗ mà bán giúp các ông được.”Đối với điểm ấy, quản lý Vương cũng đã có chuẩn bị: "Mọi người yên tâm, chúng ta đều là bạn hợp tác lâu năm, sao tôi có thể để mọi người thiệt thòi được? Tôi đã xin với nhà máy, về sau mọi người lấy hàng giá đều là 530 tệ, cứ như vậy, giá bán cũng có thể rẻ hơn một chút, đắt hơn 548 một chút, lại là hàng có sẵn, nói vậy rất nhiều khách hàng có thể chấp nhận.”Chỉ là, quản lý Vương không tham gia hết quá trình bán lẻ, không biết khách hàng mẫn cảm đối với giá cả bao nhiêu.

Nhưng chuyện cho tới bây giờ, bọn họ không có khả năng trở về tìm cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, quản lý Vương bằng lòng hạ giá, đối với họ cũng là chuyện tốt.Long lão tam mệt mỏi nói: "Quản lý Vương, vậy chúng ta thử xem đi, nhưng nếu không bán được, chúng tôi cũng chỉ có thể tìm ông để trả hàng, nhiều hàng như vậy chúng tôi không thể hủy hoại trong tay mình được.”Quản lý Vương cười cười nói: "Không thành vấn đề, cậu yên tâm, rất nhanh âm mưu của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ cũng sẽ bị vạch trần.

Sau này, chuyện làm ăn của chúng ta sẽ khá hơn.”"Hi vọng như thế." Long lão tam mệt mỏi nói, hiện tại anh ta cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng quản lý Vương một lần thôi.Sau khi trấn an các đại lý xong, quản lý Vương cũng không nhàn rỗi.

Ông ta nói muốn vạch trần âm mưu của Diệp Mạn cũng không phải chỉ nói ngoài miệng mà thôi, không phá cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ muốn làm ra chuyện giá cả hoang đường, người mua căn bản sẽ không mua.Nếu Diệp Mạn có thể lợi dụng truyền thông tuyên bố loại quảng cáo giả dối này, tạo ra xu thế cho cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, khiến cho bọn họ ngột ngạt.

Vì sao ông ta không thể lợi dụng truyền thông, vạch trần âm mưu quỷ kế của Diệp Mạn?Thời gian này, quản lý Vương vẫn luôn sai người nhìn chằm chằm hai cửa nhà kinh doanh trực tiếp của Lão Sư Phụ ở Phụng Hà, theo dõi từ khi đăng quảng cáo cho tới bây giờ, đã qua hai mươi mấy ngày, trong cửa hàng của bọn họ vẫn là một chiếc máy giặt cũng không có.Điều này đã nói lên cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ căn bản không ký hợp đồng với nhà máy giặt là thành phố Phủ Tây, nếu không đã đặt máy giặt vào trong cửa hàng từ lâu rồi, cần gì phải kéo dài như vậy.Chậm chạp không có hàng, thu tiền cọc từ mấy chục đến mấy triệu, quảng cáo vẫn chiếu tin, cái này không phải lừa gạt thì là cái gì?Hiện tại lãi không kỳ hạn của ngân hàng đều là 288, gửi tiền ngân hàng ba tháng lãi lại đạt tới 63, khoản tiền đặt cọc lớn như vậy, chính là kỳ nào cũng có mấy triệu tiền lãi, nếu gửi ba tháng thì càng nhiều hơn, có thể nào cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ cũng không thiệt thòi, bên chịu thiệt chính là người tiêu dùng đã tin tưởng họ.

Không phải Diệp Mạn vẫn luôn nhấn mạnh không thể thất hứa với người tiêu thụ sao? Ông ta liền muốn để cho người tiêu thụ nhìn thấy bộ mặt thật sự của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ.Quản lý Vương sưu tập một đống tư liệu, sau đó tìm một cái người quen làm phóng viên trong tỉnh, nói cho người kia nghe những chuyện mà cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đã làm.Phóng viên này là bà con xa với quản lý Vương, họ Lưu, anh ta vừa nghe thấy việc này, tính mẫn cảm với tin tức lại đến, nếu là thật, đó là âm mưu lớn nhất của tỉnh Vân Trung bọn họ rồi.

Hiện nay các nơi khắp cả nước đã nổi lên làn sóng chống hàng giả, tuy cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ không bán hàng giả, nhưng thủ đoạn tay không bắt sói trắng này, lừa gạt người tiêu dùng, tính chất thật đúng là còn ác liệt hơn chuyện bán hàng giả.Nếu bản thân có thể đào sâu vào tin tức này, khi đưa tin này ra, để tránh hàng nghìn người dân mắc mưu, nhất định có thể để lại danh tiếng trong giới đưa tin tức.Sau khi cầm tư liệu của quản lý Vương xong, phóng viên Lưu liền tự mình đến cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ để chứng thực việc này.

Anh ta làm bộ như người mua hàng, nói là thấy được quảng cáo ở trên truyền hình, tới mua máy giặt.

Quả nhiên, nhân viên tiêu thụ đưa ra lý do thoái thác giống hệt với lý do quản lý Vương viết trong tài liệu, bày tỏ hiện trong cửa hàng đang thiếu hàng, có thể đặt hàng trước, hai tháng sau qua giao hóa đơn nhận hàng.

Đương nhiên, nếu bất ngờ thay đổi ý định, có thể tới rút tiền đặt cọc bất cứ lúc nào.Nghe điều kiện rút tiền cực kỳ thoáng, nhưng nếu dựa theo tư liệu của quản lý Vương, nhiều người thanh toán tiền đặt cọc như vậy, chỉ dựa vào lợi tức, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ liền kiếm được đầy bồn đầy bát, cuối cùng không có hàng trả thì bọn họ cũng không tổn thất gì, quả thật là mua bán tốt một vốn bốn lời.Phóng viên Lưu bày tỏ nghi ngờ với việc này, nhân viên tiêu thụ vì muốn tăng đơn hàng, nói thẳng có rất nhiều người đã đặt cọc ở trong cửa hàng của bọn họ, lại còn khuyên phóng viên quyết định sớm một chút, như vậy có thể lấy được hàng sớm, bởi vì đến lúc đó là dựa theo tiền đặt cọc trước sau mới giao hàng.Phóng viên Lưu giảo hoạt nói khách sáo, khi làm rõ số người đã đặt cọc trước ở hai cửa hàng, phát hiện quản lý Vương vẫn xem nhẹ số lượng này, chỉ mới ở hai cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ ở tỉnh Phụng Hà, số khách hàng giao tiền đặt cọc đã cao tới hơn tám trăm người, chứ chưa nói đến cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ ở cả tỉnh có hơn một trăm cửa hàng bán hàng, đoán chắc số lượng khách hàng giao tiền đặt cọc đã đột phá mười nghìn người rồi.Rõ ràng con số này cũng không thể chứng minh cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đang lừa gạt người mua hàng, còn phải xác nhận xem cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ có thật sự không chuẩn bị hàng hay không nữa.Sau đó, phóng viên Lưu lại thông qua quan hệ, tìm nhân viên làm trong hai nhà máy sản xuất máy giặt trong tỉnh, xác định cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ không lấy hàng ở trong nhà máy của bọn họ.

Tìm trong tỉnh xong xuôi rồi, phóng viên Lưu lại thông qua đủ mọi quan hệ, tìm người quen hỏi thăm mấy nhà máy sản xuất máy giặt gần tỉnh, đều hỏi thăm được là cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ không đặt đơn ở nhà máy sản xuất máy giặt của bọn họ, mà tất cả nhà máy sản xuất tư nhân đều bày tỏ, giá tiền bọn họ cung cấp không có khả năng thấp hơn 500 tệ, thậm chí còn bày tỏ thấp nhất cũng không thể thấp hơn 560 tệ.

Điều tra đến đây, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ nói dối đã rất rõ ràng.

Một là, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ căn bản không ký kết hợp đồng với bất cứ nhà máy sản xuất tư nhân nào, hai là, giá bán mà cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ công bố, các nhà máy sản xuất tư nhân đều đã bày tỏ không làm được.Căn cứ theo những tin tức này, phóng viên Lưu về nhà viết một bản thảo dài đến hai ngàn chữ suốt đêm, tiêu đề chính là “Âm mưu của Lão Sư Phụ”.Ngày hôm sau, anh ta nộp bài này lên.Sau khi chủ biên tập Từ nhìn thấy bài viết này xong, nhíu mày gọi phóng viên Lưu vào văn phòng: "Bản thảo này của cậu có thể có điều tra số liệu? Không có chứng cứ rõ ràng, bản thảo này không thể viết loạn.”Phóng viên Lưu đưa phần mình phỏng vấn ra, thề thốt bảo đảm: "Chủ biên, một tuần gần đây tôi đã đến hai cửa hàng kinh doanh trực tiếp của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, phỏng vấn mấy nhà bán ra, mấy nhà máy sản xuất máy giặt cả trong lẫn ngoài tỉnh rồi mới viết ra bản thảo.

Tư liệu phỏng vấn của tôi đều đã ở trong này, đến người liên hệ cũng có tên với cách liên lạc cũng ở đây.

Qua nhiều lần hỏi thăm chứng thực của tôi, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ quả thật không có hàng, mà lại đưa ra quảng cáo lừa gạt người tiêu dùng ở trên đài truyền hình, bọn họ đã thu được hơn hàng triệu tiền đặt cọc,nếu ôm tiền chạy trốn, như thế nào là hơn hàng nghìn người dân trong tỉnh bị lừa.

Cho dù không ôm tiền chạy trốn thì số tiền này gửi vào ngân hàng, lợi tức ít nhất cũng có mấy nghìn.

Cái này không phải lừa dối thì là cái gì? Bọn họ ác ý làm nhiễu loạn thị trường máy giặt, dẫn đến các nhà máy sản xuất bị tổn thất lớn, hành vi này thân là người viết báo, chúng ta nhất định phải kéo lên truyền ra ngoài.”Chủ biên Từ lật xem từng phần ghi lại phỏng vấn của anh ta, đều có mũi có mắt, số liệu cũng cực kỳ tỉ mỉ chính xác.Hiện nay khắp các nơi đều đang đánh vào hành vi giả mạo với lừa dối, phần bản thảo này cũng vô cùng phù hợp với điểm ấy, cuối cùng thông qua quyết định sau cùng.Ba ngày mùa xuân, cảnh xuân tươi đẹp, trăm hoa đua nở, nơi nơi đều đã tràn ngập sức sống, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ liền giống như sớm mai tươi tốt phồn thịnh, nhưng lại có một bài báo mới đăng lên, đã kéo cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ mới xuất hiện trong năm trước vào trong vòng xoáy dư luận.Hôm nay ngày 3 tháng 6, dưới đầu báo tin tức của “Nhật Báo Vân Trung” đã đăng một đoạn tin “Âm mưu của Lão Sư Phụ”, trình bày tường tận cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ tay không bắt sói trắng thế nào, dưới tình huống không hề hợp tác với bất cứ xưởng sản xuất tư nhân nào, đã đăng bài quảng cáo trên Đài truyền hình của tỉnh Vân Trung, lừa gạt lấy tiền đặt cọc của người mua hàng, gây nhiễu loạn thị trường máy giặt.Trong bài viết có số liệu chính xác tỉ mỉ, lại phỏng vấn nhiều người trong ngành máy giặt, có chứng có cứ, theo các mặt luận chứng cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ ác ý hạ giá, lừa gạt người mua hàng là hành vi không hợp pháp.“Nhật Báo Vân Trung” là đầu báo có lượng phát hành lớn nhất cả tỉnh, lực ảnh hưởng cũng lớn nhất, mà cũng có độ tin cậy rất cao trong lòng người dân.

Sau khi bài báo này đăng lên, nháy mắt đã gây bão dư luận, không ít khách hàng đã giao tiền đặt cọc hô to bị mắc mưu, lúc này chạy đến cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, yêu cầu rút lại tiền.Chín giờ sáng cùng ngày, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đã đầy ắp người dân chen lấn tới rút lại tiền.Chung Tiểu Cầm nhìn thấy cảnh tượng này, vừa trấn an người dân, vừa gọi điện thoại báo cho Diệp Mạn.Lúc ấy Diệp Mạn ở bên ngoài, nhận được tin này liền biết có chuyện xấu, cô bình tĩnh nói với Chung Tiểu Cầm trong điện thoại: "Em liên hệ với Tiểu Vương, nói với tất cả người dân, muốn rút tiền về có thể rút về vô điều kiện, không được xảy ra bất cứ mâu thuẫn gì với người dân, chị quay lại ngay đây.

Không đủ tiền thì sắp xếp người đến ngân hàng rút về.”Chung Tiểu Cầm tắt điện thoại, vội vàng ra ngoài, cầm loa lớn tiếng nói: "Mọi người hãy nghe tôi nói, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng tôi tuyệt đối không có bất cứ hành vi lừa gạt nào, mọi người muốn rút tiền về, chúng tôi sẽ trả lại toàn bộ, mong mọi người cầm chắc biên lai, xếp hàng, lần lượt tới lấy tiền về.

Chúng tôi bảo đảm, tuyệt không thiếu của bất cứ ai một đồng nào! Mọi người không cần chen lấn, cũng không cần ầm ĩ, làm loạn lên thì chính là ảnh hưởng thời gian rút tiền của mọi người, đề nghị xếp hàng được không?" Ban đầu người dân lo lắng là hai trăm tệ tiền đặt cọc sẽ thả trôi sông, hiện giờ cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ hứa hẹn trả lại vô điều kiện, rất nhiều người cũng đè nén xuống, lo lắng xếp hàng chờ đợi.Qua hơn mười phút, Diệp Mạn vội vàng chạy về cửa hàng, dò hỏi: "Sao lại thế này?" Chung Tiểu Cầm đưa cho cô xem bài báo đọc được vào buổi sáng nay: "Đều là này bài báo này làm hại.”Diệp Mạn lấy bài báo qua vừa thấy, phần tin tức này cũng không thể nói là hoàn toàn bịa đặt, ít nhất những lời phỏng vấn này đều là thật sự.Chỉ là cô cũng không tin, không lý do gì mà phóng viên lại để mắt đến cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đang có danh dự tốt được.

Chuyện này vừa truyền ra, người được lợi lớn nhất chính là nhà máy sản xuất máy giặt thành phố Phụng Hà.

Lần trước quản lý Vương lại không nói mạnh miệng, quả nhiên là muốn cho cô biết tay rồi.Chung Tiểu Cầm thấy Diệp Mạn nhìn chằm chằm bài báo, đề nghị nói: "Giám đốc Diệp, trong nhà máy sản xuất của chúng ta đã đi vào nề nếp, đầu vào đã chính thức sản xuất, nếu không đưa tin này ra, lời đồn kia liền tự sụp đổ rồi.”"Em nói cũng có lý, nhưng hiện tại người mua hàng sẽ không dễ dàng tin chúng ta, chúng ta so với “Nhật Báo Vân Trung", nhất định họ sẽ lựa chọn tin tưởng báo chí." Diệp Mạn gấp tờ báo lại, khẽ nói.Chung Tiểu Cầm vẫn muốn nói gì đó, nhưng ở cửa đột nhiên xuất hiện hai đồng chí công an mặc đồng phục đến."Ai là Diệp Mạn đại diện pháp luật của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ?" Hai người đứng ở cửa dò hỏi.Diệp Mạn quay đầu nói: "Là tôi, đồng chí công an, có chuyện gì sao?”Hai đồng chí công an nghiêm túc nói: "Đồng chí Diệp Mạn, có người tố cáo các cô lừa đảo, xin đi theo chúng tôi một chuyến.”Nghe vậy, trong đám người nhất thời truyền đến tiếng ồn ào, công an xuất hiện thì không thể nghi ngờ Nhật Báo Vân Trung đưa tin đúng, mọi người nhao nhao mồm năm miệng mười hỏi: "Tiền của chúng tôi có thể rút về không?”Chung Tiểu Cầm chán nản: "Đã nói có thể rút về, rút về hết, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng tôi không lừa gạt mọi người.”"Đồng chí công an cũng đã đến đây, còn giả vờ à?" Người dân rõ ràng không tin chuyện này.Diệp Mạn vỗ nhẹ nhẹ mu bàn tay của Chung Tiểu Cầm, nói với đồng chí công an: "Hai đồng chí, cho tôi 2 phút được không? Tôi sắp xếp công việc với thư ký của tôi một chút." Đồng chí công an gật đầu đồng ý.Diệp Mạn gọi Chung Tiểu Cầm vào một bên, nhanh chóng nói: "Chị đi rồi em lập tức cho gọi điện thoại cho quản lý Bàng, để anh ta thông báo với bên bán ra trước, nếu khách hàng yêu cầu rút tiền về, cứ rút về theo quy định.

Mặt khác, gọi điện thoại cho luật sư Trần, để anh ấy đến đồn công an đón chị." Chung Tiểu Cầm vội vàng gật đầu: "Được, em biết rõ.”Diệp Mạn dừng một chút, nói với cô ấy: "Một chuyện cuối cùng, cũng là chuyện quan trọng nhất.

Chúng ta chiếu quảng cáo ở trong Đài truyền hình Vân Trung lâu như vậy, cũng đã quen với người của bên bộ phận quảng cáo, xảy ra chuyện này, Đài truyền hình Vân Trung cũng bị nghi là tuyên truyền quảng cáo lừa đảo, chắc chắn họ sẽ rất tức giận, em liên hệ với đối phương, nói với họ chị bị đưa đến đồn công an, những cái khác không cần nói.

Họ sẽ không tin tin tức này, nhất định sẽ đến đồn công an." Chung Tiểu Cầm buồn bực nhìn cô: "Giám đốc Diệp, không cần làm sáng tỏ sao?" Diệp Mạn khẽ vỗ vai cô ấy: "Đương nhiên cần, nhưng không phải vào thời điểm này, chúng ta có nói một nghìn mười nghìn lần, hiện tại cũng không có ai tin tưởng chúng ta, chỉ có thể để bọn họ nhìn chứng cứ thật sự.

Đừng lo lắng, nếu thật sự không được, chúng ta không làm chuyện gì thì ai cũng không thể đổ lên đầu chúng ta.

Chị gọi một cuộc điện thoại, em cứ làm theo lời chị nói.”Nói tới đây, Diệp Mạn cầm điện thoại lên, đứng ở trong góc nhỏ gọi một cú điện thoại, nói vài câu, rồi cúp điện thoại, sau đó đi theo hai đồng chí công an ngồi trên xe công an..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui