Đáy mắt Bùi Kỵ đen như mực từ từ biến mất, đuôi mắt phượng xếch lên, vô thức để lộ ra tâm trạng anh lúc này đã tốt hơn.
Giang Ngộ Bạch bất chợt thấy hơi buồn cười.
Con người Bùi Kỵ, có một gương mặt yêu nghiệt làm hại chúng sinh, tình cảm thì không hiểu gì cả.
Nhất là không biết biểu đạt thích thế nào.
Người ngoài như anh ấy thấy còn sốt ruột.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giang Ngộ Bạch đổi tư thế ngồi, ăn không nói có dạy dỗ anh: "Theo đuổi con gái, không thể như cậu thế này được. Cách theo đuổi của cậu, xị mặt cả ngày, làm sao có cô gái nào thích được."
Nghe vậy, Bùi Kỵ nhướn mày, híp mắt nhìn anh ấy.
"Ví dụ tặng hoa, tặng quần áo trang sức túi, nói trắng ra là đối tốt với người ta. Cậu phải học cách yêu chứ không phải đẩy cô ấy ra xa, biết chưa?"
Bùi Kỵ không nói gì, mày nhíu lại như đang suy nghĩ tính khả thi trong lời nói.
"Nếu không lỡ như hôm nay Thời Diên rung động với Quý Vân Sênh thật..."
Giang Ngộ Bạch chưa nói hết, Bùi Kỵ đã đứng dậy, vứt khăn lên ghế rồi chuẩn bị rời đi.
"Này, cậu đi đâu thế?"
Bùi Kỵ không thèm quay đầu lại, vứt lại hai chữ: "Về công ty."
Giang - Đạo Cụ - Ngộ Bạch: "..."
Sáng hôm sau, đội ngũ đoàn làm phim Chìm Đắm chính thức thông báo. Thời Diên theo thông lệ bấm like và share, sau đó những tin tức quét sạch bảng hotsearch.
Mấy dòng chữ chen chúc nhau trên đầu bảng, phía sau còn có một dòng to đùng màu đỏ rực.
#Thời Diên xác nhận diễn Chìm Đắm#
#Thời Diên ảnh tạo hình điện ảnh#
#Vẻ đẹp lạnh lùng của nữ thần#
Trong phòng tạo hình, Lạc Thanh Y cầm điện thoại chậc chậc cảm thán: "Rất tốt rất tốt, quá tuyệt vời. Mới đăng vài phút đã tạo nhiệt tốt thế."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ấy bấm vào ảnh tạo hình mà đoàn làm phim đăng, hai tay phóng to ra xem.
Trong ảnh, người phụ nữ lộ chân, chiếc đầm trắng dài rũ đến chân, mái tóc đen rơi trên vai, mắt hạnh môi đỏ, ngũ quan thanh tú tinh tế, lưng dựa vào biển lớn, mặt hướng về ống kính cười.
Như nhân vật chạy trong tranh ra, đôi mắt dịu dàng như nước, khí chất lại lành lùng.
Bầu không khí đã bùng nổ được chưa.
Trong giới giải trí, sắc đẹp đã biến tướng thành quyền lên tiếng. Nếu câu nhan sắc là chính nghĩa tồn tại thì chắc chắn có ý nghĩa của nó.
Thêm việc hotsearch cùng với Bùi Kỵ trước đây, do hôm đó hotsearch đột nhiên biến mất khiến cộng đồng mạng thêm tò mò và ý muốn tìm hiểu Bùi Kỵ, không ít phóng viên đã kiên trì muốn moi ra hết tin tức của ông trùm bí ẩn này.
Vì thế lúc này nhiệt độ không hề hạ xuống hoàn toàn, không ngờ nhờ họa được phúc, thành bước đệm cho lưu lượng và chủ đề lớn hơn cho Chìm Đắm.
Đổi cách nói khác, bọn họ hưởng hào quang của Bùi Kỵ.
Lạc Thanh Y bĩu môi, ngẩng đầu nhìn Thời Diên.
Tối nay có một buổi từ thiện, thợ tạo hình đang làm tạo hình cho Thời Diên.
Không biết có phải xem mắt không thuận lợi hay sao mà bắt đầu từ sáng sớm, Thời Diên luôn bất mãn, không có tinh thần.
Lúc này cô đang nhắm mắt, không biết có phải ngủ không, hàng mi dày và dài đang rủ xuống như búp bê tây tinh tế, để mặc cho thợ tạo hình chỉnh.
Ngoan ngoãn, không biết sao lại khiến cho người ta thương xót.
Lạc Thanh Y nhẹ thở dài, không làm ồn cô, cúi đầu quét weibo tiếp.
Mới cúi đầu, tin tức weibo đề xuất lại như măng mọc sau mưa.
#Nghi ngờ weibo Li Tư ám chỉ Thời Diên#
Lạc Thanh Y tức giận bấm vào tin đó.
Diễn viên Li Tư V: "Trên đời không có công bằng tuyệt đối nhưng vận mệnh sẽ không khắt khe với người nỗ lực."
Lời nói của trà xanh, phì.
Hình là tạo hình đêm từ thiện tối của cô ta, cổ có một sợi dây chuyền kim cương lấp lánh chói mắt, là thời trang cao cấp gần đây vừa quảng bá không lâu của thương hiệu đá quý quốc tế nổi tiếng Hoshizaki, không ít nữ minh tinh đều đang thèm thuồng.
Không ngờ lại vào tay Li Tư, bây giờ còn dám chạy đến ké nhiệt độ của bọn họ.
Nhân Thời Diên và Chìm Đắm đang bá chiếm Hotsearch mà đăng một bài như thế, rõ ràng là dị ứng bọn họ.
Lúc này, Thời Diên phát hiện ra gì đó, mơ hồ mở mắt ra nhìn Lạc Thanh Y.
"Sao thế?"
Lạc Thanh Y nghiến răng đưa điện thoại cho cô xem: "Lại là Li Tư, không chỉ ké nhiệt mà còn khoe khoang. Một Hoshizaki quèn thôi có gì hay đâu, làm như bọn họ lấy được đại ngôn toàn cầu của người ta vậy."
Thời Diên nhận điện thoại, nghi ngờ nói: "Cô ta cũng đi casting Chìm Đắm rồi?"
"Hình như đi rồi, cùng thời gian với ngày của em."
Thảo nào lại giở trò này, đang ám chỉ vai nữ chính của cô không sạch sẽ.
Thời Diên buông điện thoại xuống, không quan tâm chuyện này: "Không phải cô ta thường thế sao, kệ cô ta đi."
"Không được."
Lạc Thanh Y quả đoán lắc đầu, giận dữ: "Trước đây mặc cô ta giãy giụa thì thôi, hôm nay em vừa thông báo nữ chính, cô ta lại ám chỉ chọn vai có uẩn khúc. Tối còn có đêm từ thiện, cô ta cố gắng mượn oai sức của sợi dây chuyền Hoshizaki để đạp lên ngọn sóng của chúng ta, nằm mơ đi."
Dứt lời, Lạc Thanh Y lại nhớ đến một chuyện quan trọng, vội vàng nhắn tin gọi Tưởng Thanh qua.
Ban đầu định phối trang sức cho Thời Diên là đá quý, bây giờ e là không dùng được nữa.
Trước đây suy nghĩ ảnh hưởng hotsearch, Lạc Thanh Y không muốn Thời Diên phô trương ở đêm từ thiện.
Nhưng bây giờ Li Tư có thể lấy được dây chuyền của Hoshizaki, bọn họ buộc phải đè đầu cô ta.
Nhưng nhìn đá quý khắp thế giới, có thể áp đảo được Hoshizaki hình như cũng chỉ có một hai cái.
Lúc này, Tưởng Thanh vừa đẩy cửa bước vào.
Lạc Thanh Y nghiêm túc hỏi: "Có phải gần đây C.Y vừa ra một lô cao cấp không?"
Tưởng Thanh khó tin mở to mắt, nghĩ là mình hiểu sai ý cô ấy.
"Chị Lạc, chị đang đùa à."
Chính là C.Y, có thể áp đảo Hoshizaki về mọi mặt, thương hiệu đá quý đỉnh cao trong giới đá quý quốc tế.
Xa hoa, phóng khoáng, cao quý. Cho dù là một sợi dây chuyền rẻ nhất cũng phải 7 chữ số, giá cả cao không có đỉnh.
Nhất là gần đây C.Y đang đấu giá sợi dây chuyền ngọc bích, cao đến mức khiến người khác phẫn nộ.
Cho dù là nữ minh tinh hơn tuyến 1 cũng muốn mượn hàng cao cấp của C.Y, ít thì nói trước một năm, cũng chưa chắc mượn được.
Lạc Thanh Y nói xong, chính mình cũng cảm thấy khó thực hiện.
Cô ấy không kìm được thở dài rồi bắt đầu suy nghĩ có lựa chọn khác không.
Lúc này, thợ tạo hình đã lấy đá quý chuẩn bị cho bữa tối qua.
Tuy cũng rất tốt nhưng cũng không so được với sợi dây chuyền đó của Li Tư.
Thời Diên nhìn một cái, nhàn nhạt nói: "Em thấy cũng được, đeo cái này đi."
Lạc Thanh Y vẫn thấy lồng ngực có một cục tức: "Được thôi, chị đi nghĩ cách tiếp, xem có thể mượn được tốt hơn không."
Cô ấy vừa nói, vừa cầm điện thoại vội vàng ra ngoài gọi điện.
Thời Diên hơi bất lực lại không ngăn cô ấy lại được nên dứt khoát nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Cô cảm chưa hết, vừa ăn xong uống thuốc cảm vào rồi bắt đầu buồn ngủ.
Cả đầu đều nghĩ đến bóng người Bùi Kỵ rời đi trong đêm đó.
Lúc nào anh cũng có bản lĩnh, đảo lộn hết cuộc sống bình lặng của cô.
Khiến cho đêm cô ngủ không ngon giấc.
Cũng may lúc này, thuốc cảm phát huy tác dụng, cơn buồn ngủ ập tới, Thời Diên mới chập chờn đi vào giấc
Thất Thời Diên mơ hồ ngủ thiếp đi, động tác của thợ tạo hình cũng vô thức nhẹ lại, tiếp tục chỉnh tiếp.
Sáu giờ tối.
Đêm hội từ thiện bắt đầu.
Trước thảm đỏ, máy ảnh bắt đầu dựng lên theo thứ tự nhưng ánh sáng nhấp nháy ở nơi này chiếc sáng màn đêm.
Thời tiết tháng mười không còn ấm nữa, gió đêm lạnh lẽo len lỏi vào các khớp xương.
Nhưng nữ minh tinh trên thảm đỏ như không cảm nhận được nhiệt độ ngoài phòng, ai nấy cũng đều mặc rất ít.
Điểm mà Thời Diệp rất khâm phục giới giải trí là, nữ minh tinh nào cũng có thể chịu lạnh.
Cô không được, vì lúc nhỏ xảy ra chuyện, Thời Diên không cẩn thận rơi xuống sông trong mùa đông, tuy nhanh chóng được người cứu lên nhưng để lại thói quen cơ thể lạnh sợ lạnh, đến mùa đông tay chân lạnh vẫn còn ổn, có lúc tới kỳ kinh nguyệt, hành kinh có thể đau đớn ngất đi.
Vì thế khi có hoạt động, nhất là đến cuối thu hay vào đông, Lạc Thanh Y đều sẽ bảo thợ tạo hình chọn những bộ đồ ít mát mẻ.
Xe bảo mẫu chậm rãi dừng trước thảm đỏ, Thời Diên hít sâu, cởi áo khoác trên người xuống, xách váy đi xuống xe.
Nhất thời, vô số ống kính hướng về cô, tiếng màn trập vang lên liên tục, trong đó còn có vài tiếng xuýt xoa hỗn tạp
Hôm nay Thời Diên mặc chiếc đầm dài che ngực màu xanh sẫm, làn da cô trắng sáng như ngọc trai phát quang trong đêm.
Chất liệu tơ lấp lánh dưới ánh đèn thêm cô vốn có khí chất lạnh lùng thoát tục càng làm tăng cảm giác cao cấp tinh tế.
Mái tóc bình thường xả ra nay lại búi thấp lên, vài lọn tóc rũ xuống bên tai lộ ra chiếc cổ thiên nga mảnh khảnh, bên trên còn đeo sợi dây chuyền đá quý mà Lạc Thanh Y mất cả buổi chiều mới đem đến.
Cô trang điểm nhạt, màu môi cũng là đỏ thuần làm tăng lên vẻ cao cấp cực kỳ trên gương mặt trắng trẻo của cô.
Đẹp, đẹp đến rung động lòng người.
Phóng viên trước giờ luôn thích kiểu như Thời Diên, gần như không cần sửa ảnh cũng có thể đăng ngay.
Màn trập nhấp nháy liên tục, Thời Diên không nhanh không chậm mang giày cao gót, từng bước ung dung đi xong thảm đỏ.
Khoảnh khắc bước vào bên trong, cô cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Lạnh, thật sự quá lạnh.
Nếu như không phải cố ý bảo thợ trang điểm dùng màu đỏ đậm một chút thì đôi môi cô bị đông đến trắng bệch sẽ bị lộ mất.
Hội trường cũng lắp vô số máy ánh, Thời Diên vừa nhấc chân, một bóng người đã chắn phía trước.
Li Tư mặc chiếc đầm dài quét đất màu xanh ngọc, đôi giày cao gót rất cao, đứng chắn ngay trước mặt Thời Diên.
Cổ cô ta còn đeo sợi dây chuyền lúc trưa mới khoe trên Weibo.
Sợi dây chuyền đó đẹp và tinh tế hơn cả trên hình, bên trên khảm đầy đá quý, dưới ánh đèn chiếu sáng đến người ta đau mắt.
So sánh hai người, sợi dây chuyền trên cổ Thời Diên không lấp lánh bằng.
Li Tư chỉnh lại dây chuyền trên cổ, điều chỉnh góc, bảo đảm máy chụp hình chụp ra góc đẹp nhất xong mới cười lên tiếng.
"Thời Diên, trùng hợp quá. Gần đây đoàn phim Chìm Đắm sắp khai máy đúng không, không ngờ cô còn có thời gian tham gia đêm từ thiện."
Nói xong hai chuyện quan trọng, phóng viên xung quanh cầm máy ảnh nhạy cảm ngửi được mùi thuốc súng nên chuyển ống kính sang bọn họ.
Hotsearch buổi chiều còn ở trước mắt, đêm từ thiện buổi tối lại diễn ra một màn xé nhau, bọn họ sẽ không cần rầu rĩ không có gì để viết.
Thời Diên đương nhiên nghe ra được ý của câu này.
Chỉ là châm biếm thôi, cô nhận được vai còn không nhanh tranh thủ chuẩn bị thời gian vào đoàn quay phim.
Cô trước giờ không chủ động gây chuyện nhưng mỗi lần đều có người đến gây chuyện với cô.
Thời Diên cong môi, giọng dịu dàng: "Gần đây cũng ổn, qua vài ngày sẽ bắt đầu bận. Cô thì sao, gần đây bận không? Đại diện toàn cầu cho Hoshizaki sao?"
Giọng cô dịu dàng nhưng lời nói ra đều chọc vào nỗi đau của Li Tư.
Sợi dây chuyền Hoshizaki này là cô ta mất nhiều công sức mới mượn được, còn về đại diện, sao đến lượt cô ta được.
Máy quay bên cạnh chĩa vào, nụ cười trên mặt Li Tư dần cứng đờ, sắc mặt có vài phần mất tự nhiên.
Nhưng thế thì sao, ít nhất cô ta cũng mượn được dây chuyền.
Li Tư nhanh chóng nhớ đến gì đó, mặt tươi cười trở lại, ánh mắt hờ hững rơi trên cổ Thời Diên.
Cô ta giả vờ vô ý lên tiếng: "Đúng rồi Thời Diên, cô biết sợi dây chuyền
này của tôi cũng là nhờ bạn bè mượn giúp. Có lẽ cô quen biết mẹ cô ấy, là nhân vật có tiếng trong giới nhảy múa.
Dứt lơi, mắt Thời Diên hơi ngưng lại, đôi mắt hạnh dịu dàng như nước lần đầu tiên có cảm xúc rõ rệt.
Cô ngước mắt nhuốm đầy lạnh lùng lên nhìn vào mắt Li Tư.
Li Tư tương đối hài lòng với phản ứng của cô, cô ta cười nói: "Vợ của chủ tịch Hoshizaki, Bạch Cẩm Trúc."
"Sợi dây chuyền này là nhờ phúc của cô ấy mới mượn được."
Đầu ngón tay Thời Diên cắm vào lòng bàn tay, cảm giác đau đớn từ từ lan tỏa.
Không biết có phải thuốc cảm mất tác dụng, đầu cô hỗn loạn, cơn đau từ bụng âm ỉ truyền đến.
Cũng vào lúc này, cửa hội trường bị người đẩy ra, hai bóng người đi về phía bọn họ.
Người đàn ông đi đầu mặc vest tây mang giày da, dừng lại trước mặt Thời Diên, cung kính nói: "Xin chào, cô Thời."
Thời Diên bỗng hoàn hồn lại nhìn kỹ gương mặt người đàn ông rồi sững sờ.
"Thư ký Chu?"
Li Tư bên cạnh sững người, cô từng gặp Chu Cảnh Lâm, đương nhiên biết ai dặn dò Chu Cảnh Lâm làm việc.
Chỉ là, anh ta đến tìm Thời Diên làm gì?
Giây sau, Chu Cảnh Lâm mỉm cười lên tiếng: "Xin lỗi, cô Thời. Vì hồi chiều sợi dây chuyền còn đang ở nước ngoài, phi cơ riêng đưa sợi dây chuyền này vừa mới đáp xuống Bắc Thành nên đến trễ một chút."
Vô số ống kính ngắm vào bọn họ, lập tức quay hết cảnh mùi thuốc súng này. Những người xung quanh đều lần lượt nhìn qua.
Thời Diên nhíu mày, hoang mang hỏi: "Dây chuyền gì?"
Chu Cảnh Lâm gật đầu, vẫy tay, ra hiệu cho người bên cạnh mở hộp ra.
Bên trong hộp trang sức lụa đen là một sợi dây chuyền đá quý ngọc bích xanh trứng bồ câu lớn im lặng nằm bên trong.
Màu của ngọc bích rất đẹp, trong suốt không tạp chất, xung quanh khảm mấy viên kim cương, không phải kim cương vụn mà là nguyên viên kim cương hồng sáng rực, đẹp đến khó thở.
Tiếng của ống kính bất chợt vang kịch liệt hơn, lần lượt nhắm chuẩn sợi dây chuyền đó.
Bên cạnh có người tinh mắt, giây phút nhìn rõ sợi dây chuyền đã hít một ngụm khí lạnh.
Đám người vang lên tiếng xì xầm to nhỏ.
"Đó không phải sản phẩm mà đá quý C.Y mới vừa quảng bá khoảng thời gian trước sao? Có phải tôi hoa mắt không? Không phải không bán ra bên ngoài sao?"
"Sợi dây chuyền đó giá trị bao nhiêu quên rồi? Tôi nhớ lúc trước ảnh hậu Khâu Từ muốn cũng không lấy được, uổng công chạy đến buổi đấu giá."
"Hình như... Gần một tỷ mấy."
"Gấp mười gấp trăm lần sợi dây chuyền trên cổ Li Tư đúng không. Cũng không biết cô ta đang đắc ý cái gì."
Rất nhanh, nụ cười trên mặt Li Tư dần trở nên trắng bệch.