Thích nghiện

Thời Diên giật mình, nhanh chóng nhận ra Lạc Thanh Y đang nói đến ai.
 
Không hiểu sao, nhịp tim của cô lại đập loạn xạ, mất kiểm soát.
 
Thời Diên cụp mắt xuống, che khuất đôi mắt sáng ngời kia, ánh mắt lộ ra chút hoang mang.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Sau một hồi im lặng, cô đặt chiếc bánh trứng lại vào tủ.
 
Lạc Thanh Y thấy vậy, ý thức được tâm tình cô không tốt, đi tới bên giường, quan tâm hỏi: “Sao vậy?”
 
Thời Diên nhếch môi cười với cô: “Không có gì.”
 
Chỉ là cô đột nhiên phát hiện mọi thứ càng ngày càng đi lệch với quỹ đạo mà cô dự tính.
 
Rõ ràng nhưng suy nghĩ không thể thay đổi lúc trước bây giờ càng ngày càng trở nên lung lay.
 
Cô không thể tiếp tục nuông chiều bản thân như vậy được nữa, tận hưởng lòng tốt của anh.
 
Là tại cô quá nhát, chỉ có thể trốn tránh.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phát hiện ánh mắt Thời Diên mờ mịt, Lạc Thanh Y trong lòng thở dài một hơi, chỉ có thể chuyển đề tài nói: “Đúng rồi, em vẫn chưa xem hotsearch tối hôm qua.”
 
Nói xong, Lạc Thanh Y đưa điện thoại cho cô xem.
 
Nghĩ đến những hotsearch tối qua, Lạc Thanh Y cảm thấy choáng ngợp.
 
# Tạo hình của Thời Diên #
 
# Thời Diên C.Y Dây chuyền #
 
# Ông chủ bí ẩn tặng dây chuyền giả cao ngất ngưởng #
 
# Li Tư bị vả mặt, phát điên trong phòng nghỉ #
 
# Li Tư chửi bới trợ lý #
 

Cuối cùng một cái hotsearch được nhấp vào, là video mờ nhưng tạo hình thảm đỏ tối qua của Li Tư vẫn còn rõ mồn một trước mắt, liếc mắt một cái là có thể nhận ra cô ta.
 
Trong đoạn video chất lượng thấp, có tiếng cốc vỡ vang lên, kèm theo đó là tiếng chửi rủa đanh thép của Li Tư chửi bới trợ lý, như một người phụ nữ đanh đá điên khùng.
 
Thời Diên đã từng nghe nói về tính khí thất thường này của Li Tư.
 
Việc không xem các trợ lý như con người, nối giận đánh chửi dường như là chuyện thường xảy ra, chỉ là công ty đứng phía sau Li Tư xử lý những vụ bê bối này khá tốt, hình như mấy năm trước cũng đã từng bị vạch trần một lần nhưng sau đó bằng cách nào đó đã bị dìm xuống, internet không có ký ức, qua một thời gian sau cũng như không có chuyện gì xảy ra.
 
Nhưng lần này, náo loạn xem như là vô cùng lớn, video đăng lại hơn chục nghìn lần, công ty cũng không cách nào xóa hết được.
 
Làn sóng nhiệt tình bị Li Tư gạt đi hôm qua giờ đã biến thành những lời mắng mỏ trên Weibo của cô ta.
 
Dường như là có một bàn tay điều khiển phía sau hậu trường, cố tình trừng phạt cô ta, vậy nên sự việc mới có thể phát triển mức không kiểm soát được như bây giờ.
 
Lạc Thanh Y lúc này chỉ cảm thấy rất vui vẻ: “Chị nói này, trận phong ba lần này của cô ta là đáng đời. Làm người, không tìm đường chết thì sẽ không phải chết.”
 
Thời Diên không có bất kỳ cảm xúc nào, cô không định bỏ đá xuống giếng nhưng cô cũng không phải thánh mẫu để đồng tình với loại người như Li Tư này.
 
Cô cảm thấy hơi kỳ lạ, khẽ hỏi: “Là ai tung video vậy?”
 
“Nghe nói là một trợ lý nhỏ từng làm việc bên cạnh cô ta nhưng sau lại không chịu đựng nổi việc làm người hầu cho Li Tư nữa nên đã chủ động từ chức, ai ngờ là Li Tư lại là một người nhỏ nhen, để người đại diện thông báo với mọi người trong giới, khiến người ta không tìm được việc làm, bị dồn đến đường cùng rồi.”
 
Một trợ lý nhỏ nhoi cũng có bản lĩnh đẩy mức độ phổ biến của video lên cao vậy sao? Ngay cả công ty của Li Tư cũng không thể rút lui được.
 
Thời Diên nhắm mắt lại, buộc mình không được nghĩ về chuyện đó nữa.
 
Lạc Thanh Y bỗng nhiên lại nhớ tới một chuyện: "Đúng rồi, còn có một việc. Hôm qua Hội Chữ thập đỏ gọi điện thoại cho chị, lại có người lấy danh nghĩa của em quyên góp cho họ.”
 
“Lần này lại quyên góp bao nhiêu?”
 
“Vẫn là mười triệu. Nói chính xác thì là 1090, lại là sinh nhật của em.”
 
Thời Diên kinh ngạc giương mắt: “Vẫn chưa điều tra được người quyên góp thật sự là ai sao?”
 
Trong suốt bốn năm, mỗi năm đều có người lấy danh nghĩa Thời Diên quyên góp tiền cho Hội Chữ thập đỏ. Vì là tài khoản ẩn danh nước ngoài nên rất khó liên hệ với chủ tài khoản.
 
Lạc Thanh Y lắc đầu, suy đoán một cách đương nhiên: “Chắc là một trong những người hâm mộ cuồng nhiệt của em chăng.”
 

Lấy danh nghĩa của thần tượng để quyên góp tiền làm việc thiện tích đức cũng là chuyện khá phổ biến trong giới giải trí, dù sao có fan hâm mộ thật lòng âm thầm yêu mến,  cũng có không ít người có tình mà không thiếu tiền.
 
Nhưng quyên góp với con số nhiều như thế thì là lần đầu tiên.
 
Thấy Thời Diên vẫn còn cau mày, Lạc Thanh Y nhịn không được khuyên cô: “Quên đi, dù sao cũng là làm việc tốt mà, đừng xoắn xuýt nữa.”
 
Dù sao cũng không phải minh tinh nào cũng có thể có một fan hâm mộ vô nhân tính như này.
 
Trong lúc nói chuyện, Lạc Thanh Y không khỏi hả hê: “Chị nói cho em nghe, nếu chị là Li Tư, chị sẽ tận dụng đê từ thiện tối hôm qua để quyên góp nhiều một tí, nói không chừng còn có thể tự tẩy trắng cho mình một chút. Đoán là bây giờ cô ta đang tức đến nỗi sắp giẫm gãy gót giày rồi.”
 
*
 
Quả thật Lạc Thanh Y cũng đã đoán được gần hết.
 
Lúc này, bên trong văn phòng của công ty truyền hình và điện ảnh Hoa Duyệt đã có thể diễn tả bằng bốn từ gà bay chó chạy.
 
Li Tư đeo kính râm và khẩu trang, đi thẳng đến văn phòng của giám đốc bộ phận PR, cả hành lang đều tràn ngập tiếng giày cao gót giẫm lộp bộp của cô ta vì tức giận.
 
Cửa bị đẩy ra, Li Tư tháo kính râm xuống, đang định hỏi tội bộ phận PR thì thấy ngoài giám đốc bộ phận PR ra thì còn có một người đàn ông trung niên bụng phệ đang ngồi trên ghế sofa.
 
Là tổng giám đốc của công ty, Lý Văn Hoa.
 
Lời nói đến khóe miệng bị nuốt trở lại, Li Tư lắc lắc vòng eo thon thả đi đến, nặn ra một nụ cười nịnh nọt niềm nở.
 
“Giám đốc Lý, em không biết là anh cũng ở đây......”
 
Nhưng Lý Văn Hoa vốn không ưa cái điệu bộ này của cô ta, ném thẳng tài kiệu trong tay lên bàn, tức giận mắng chửi: “Không phải tôi đã bảo cô ngoan ngoãn ở nhà sao! Cô còn chạy tới công ty, ngại mình không đủ ngầu hả? Hay là độ nổi của video không đủ cao?”
 
Li Tư sửng sốt, sự kiêu ngạo trước đây của cô ta đã biến mất ngay lập tức.
 
“Giám đốc Lý, em.....”
 
Lời biện hộ còn chưa kịp nói ra, Lý Văn Hoa đã tức giận cắt ngang: “Em em cái gì! Cô muốn cả công ty đều chôn cùng cô mới được đúng không!”
 
Li Tư chưa từng thấy Lý Văn Hoa tức giận đến như vậy, giờ phút này cô ta mới nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
 

Cô ta liên tục cầu xin, vẻ mặt đáng thương: “Giám đốc Lý, chuyện này là lỗi của em, nể mặt em đã ở công ty ở nhiều năm như vậy, xin anh giúp em với.....”
 
Lý Văn Hoa giận quá hóa cười: “Lại đây, cô nói cho tôi nghe thử xem, sao cô lại đắc tội với nhà họ Bùi? Cô nói cho tôi nghe, vị kia của nhà họ Bùi không thích cô, sao tôi có thể giữ cô lại được, toàn bộ thành phố Bắc ai có thể giữ được cô!”
 
Nghe vậy, hai chân Li Tư mềm nhũn ra, ngã ngồi trên mặt đất.
 
Cô ta nhớ tới người thư ký đã vội đến đưa cho Thời Diên một sợi dây chuyền trong đêm từ thiện tối hôm qua.
 
Quả nhiên.... Là Bùi Kỵ thật.
 
Dù sao cũng là con gà đẻ trứng vàng cho công ty mấy năm nay, sau khi Lý Văn Hoa mắng xong, trút giận xong, chỉ có thể hận rèn sắt không thành thép nói: “Được rồi, hủy hết lịch trình gần đây đi. Đợi qua đợt bão này, nếu như người ta không chấp nhất với cô nữa thì cô vẫn có thể đóng một số vai nhỏ không chuyên trong bộ phim, đừng nghĩ đến nữ chính gì gì nữa.”
 
Li Tư giật mình, không thể tin được nhìn về phía ông ta: “Giám đốc Lý!”
 
Từ diễn viên chính lưu lạc thành diễn viên quần chúng, cái này so với giết cô ta càng khiến cô ta khó mà chấp nhận được.
 
Li Tư còn muốn nói gì đó, lại bị Lý Văn Hoa không kiên nhẫn cắt ngang: “Được rồi, hôm nay cứ vậy đi, cô đi về trước đi.”
 
Bị đuổi ra tới cửa công ty, rốt cục Li Tư mới nhận ra được.
 
Cái móng tay bị gãy tối qua lúc cô ta đập phá đồ vật còn chưa kịp gỡ ra, giờ đã cắm sâu vào trong da thịt, để lại một vết hằn sâu hoắm.
 
Li Tư đứng tại chỗ hồi lâu, lấy điện thoại gọi một cuộc.
 
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, giọng cô ta khàn khàn: “Alo, có rảnh không? Giúp tôi làm ít việc.”
 
Sau khi Li Tư nói xong, đối phương mắng cô ta điên rồi.
 
Cô ta chậm rãi nở một nụ cười, khuôn mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo hung ác, lộ ra mấy phần cuồng loạn điên cuồng.
 
“Dù sao chuyện này sớm muộn cũng sẽ xong, vậy ai cũng đừng mong được sống tốt.”
 
*
 
Ba ngày trôi qua nhanh chóng.
 
Sau hai ngày truyền nước biển trong bệnh viện, bệnh cảm lạnh của Thời Diên đã hoàn toàn khỏi rồi.
 
Trong hai ngày này, điện thoại của Thời Diên vẫn luôn nhận được tin nanh của Bùi Kỵ.
 
Đầu tiên là buổi sáng sau khi cô tỉnh lại, anh không có ở đó.
 
[Buổi sáng tạm thời đi công tác, đã gọi người đại diện của em tới rồi.]
 

Là đang giải thích với cô, tại sao hôm đó anh đi mà không nói tiếng nào.
 
Thời Diên xem rồi nhưng không trả lời.
 
Thay vì cho anh hi vọng rồi cuối cùng lại làm cho anh thất vọng, thà rằng lúc này nên tàn nhẫn hơn một chút.
 
Tin thứ hai là vào buổi sáng hôm cô được xuất viện.
 
Chỉ có ba chữ đơn giản.
 
[Xuất viện rồi?]
 
Trong lòng Thời Diên rối bời, đầu ngón tay đang gõ rồi xóa trong hộp thoại, cuối cùng chỉ trả lời một chữ.
 
[Ừ.]
 
Thái độ của cô đã đủ lạnh lùng, cô nghĩ Bùi Kỵ có lẽ cũng biết rồi.
 
Với tính tình kiêu ngạo và phóng đãng như vậy, sao anh lại có thể cho phép mình tiếp tục tự làm nhục mình.
 
Cho nên hai ngày tiếp theo, Bùi Kỵ không gửi thêm bất kỳ tin nanh nào nữa.
 
Đây rõ ràng là kết quả mà Thời Diên mong muốn nhưng không biết sao cô lại không thể vui vẻ được.
 
Chiều hôm đó.
 
Máy bay đáp đến sân bay thành phố Lâm đúng giờ, Thời Diên xuống máy bay, đi thẳng đến địa điểm tổ chức lễ khai máy bằng ô tô.
 
Trong thành phố truyền hình và điện ảnh, người người nhốn nháo.
 
Tại lễ cắt băng khánh thành, Thời Diên đứng cạnh Khâu Duệ, cuối cùng cũng gặp được nam chính trong bộ phim này, Hứa Cẩn Ngôn.
 
Năm ngoái anh ta nổi tiếng trên internet với một bộ phim vườn trường, sau khi giành được nhiều giải thưởng hấp dẫn, anh ta nhanh chóng trở thành diễn viên mới tuyến 1.
 
Thời Diên cũng đã xem qua bộ phim Hứa Cẩn Ngôn diễn chính, kỹ năng diễn xuẩ của anh ta thực sự xuất sắc, anh ta không phải là phái thần tượng, có tiềm năng lớn, gần đây cũng nổi tiếng vô cùng.
 
Khuôn mặt thì không cần phải nói, các đường nét trên khuôn mặt tinh xảo đẹp trai, đôi mắt đào hoa đa tình, nước da trắng nõn, tỉ lệ cơ thể cũng rất tốt, có cảm giác hơi giống một chú chó con.
 
Điều khiến anh ta nổi bật trong đám đông chính là khí chất trên người của anh ta.
 
Dùng một từ rất phổ biến gần đây chính là rất có cảm giác thiếu niên.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận