Thiên Tài Phế Vật

Qua mấy tháng dò xét trong trí óc của thân thể này, Giáng Thiên Điệp cuối cùng khẳng định 'nàng' có thân thế không hề tầm thường. Cụ thể Giáng Thiên Điệp là bị Giáng Thiên Ái đánh dập đầu, mới hấp hối, trí nhớ cũng từ đó mà trở nên hỗn loạn, mà nàng ở hiện đại cũng đồng thời bị bắn chết, vậy nên để giữ một người được sống thì bắt buộc phải chuyển giao linh hồn. Vì thế nàng mới xuyên không tới đây, trí nhớ cũng dần dần hồi phục, mà Xuất Trần kia là một mảnh kí ức nàng nhớ ra lúc đó, nhưng cũng không muốn dài dòng nên mới nói dối Vũ nhi.
Mà hiện giờ, nàng đã nhớ lại được gần hết, Triêu Dĩ Hạ- mẫu thân Giáng Thiên Điệp vốn là Tam tiểu thư của Minh Nguyệt đảo- thế lực hùng mạnh có thể ngang tầm với một cường quốc, Hoàng đế cũng phải kiêng kị vài phần. Mà nàng cũng vốn không phải là nữ nhi của Lý tể tướng kia, mà là con của Triêu Dĩ Hạ với đệ nhất công tử Dạ Tiếu. Mà mẫu thân nàng là vì mục đích do thám nên mới nguyện ý gả cho Giáng Thiên Lý. Mẫu hậu thật sự vẫn chưa chết, chỉ là dùng chút thuật giả trang mà thôi. Mà lão tể tướng kia ngu thật! Bị mẫu hậu lừa mà vẫn khăng khăng yêu với đương! Giáng Thiên Điệp cũng chân chính là một mật thám, nhằm là để giám sát Lý tể tướng, tránh cho ông ta có ý đồ mưu phản. Nói thêm, Xuất Trần kia là huynh ruột của nàng.
Nàng cảm phục! Giáng Thiên Điệp này che giấu cũng thực giỏi!
Đợi sau khi bữa tiệc kết thúc, Giáng Thiên Điệp nhờ Mộng Vũ gửi một lá thư tới Giáng Thiên Nguyên, nói rằng muốn gặp ở Mộng Diệp thanh lâu, có chuyện cần bàn.
Giáng Thiên Nguyên đọc được phong thư, cảm thấy vô cùng kì lạ, nhưng cũng chấp nhận lời mời.

....
Giáng Thiên Điệp ngồi ở căn phòng hạng sang nhấp một ngụm trà.
"Huynh cũng thật 'trơ trẽn' đi! Biết ta bị mất trí nhớ còn hùa theo lừa ta!"
Nàng bắn ánh mắt hình viên đạn về phía nam tử phóng đãng ngồi đối diện.

"Tiểu muội muội a! Ngươi mất trí đến cả ca ca ngươi cũng nhận không ra! Thực ủy khuất!"
Hắn trưng ra một cái bộ dáng như bị ăn hiếp.
Nàng thở dài, bĩu môi.
"Ca ca ngươi cũng nên bớt vô liêm sĩ đi một chút."
Chắc trước khi đến đây, tên tiểu tử này hẳn phải chát lên mặt cả mấy lớp kem chống nhục mất!
"Hứ! Muội quá đáng!" Xuất Trần vẻ mặt hờn rỗi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận