Ryu và Tuyết Vy đi đến một căn biệt thự,đặt cô xuống chiếc ghế salong kia.Cô cũng không lạ gì mấy nôi biệt thự này cho lắm.Ryu từ trong bếp bước ra,trên tay anh cầm hai ly nước.
- Uống đi.- Đặt ly nước xuống bàn. Ryu nhìn Tuyết Vy,vẻ mặt tươi cười.
- Ừm.- Tuyết Vy nâng cốc nước lên,uống một ngụm.Quay sang Ryu và hỏi.
- Cho tôi ly rượu được không?
Ryu đứng dậy,tiến ra phia bếp và cầm một chai rượu và hai cái ly.Đặt xuống bàn,Ryu nhìn Tuyết Vy khó hiểu.- Cô biết uống rượu sao?- Hai đầu lông mày Ryu nhíu lại.
- Không.- Tuyết Vy phán một câu chắc nịch,điều này làm Ryu ngạc nhiên hơn.
- Trời,vậy sao cô muốn uống.
- Đơn giản vì tôi thích.- Tuyết Vy rót rượu vào ly,uống một ngụm rồi nói.
Tửu lượng rượu của Tuyết Vy rất kém hầu như là không uống được rượu luôn,nhưng khi cô đã thích cho dù có say cô cũng phải uống cho bằng được.Hơi men lan tỏa trong người cô,khó chịu nhưng cô cũng uống thêm chút nữa,cứ như vậy làm Ryu càng ngạc nhiên hơn.
- Sao anh đưa tôi tới đây?
- Tôi cũng không biết nữa.- Ryu cũng uống một ngụm rượu.Anh suy nghĩ hồi lâu,miệng tũm tĩm cười nhớ lại lúc hôn nhau làm Tuyết Vy khó hiểu,cô nhăm mặt tiếp tục hỏi Ryu.
- Anh bị sao vậy?- Cánh tay ngọc ngà của Tuyết Vy đưa qua đưa lại trước mặt Ryu.
- Không có gì.- Ryu đáp gọn,không giám nhìn thẳng mắt Tuyết Vy.Hai bên đôi má của anh dần dần trở nên màu hồng nhạt,rồi chuyển sang hồng đậm hơn.
Tuyết Vy khó hiểu,nhìn Ryu với ánh mắt kinh ngạc khi đôi má của anh đã biến thành màu hồng.Nhưng Tuyết Vy không lên tiếng hỏi,vì chắc chắn cô hỏi thì anh không trả lời.
"Chắc đang mơ tới em nào đây mà."- Nghĩ tới đây,bỗng Tuyết Vy cảm thấy tim mình khó chịu vô cùng."Cái quỷ gì đang sảy ra đây."-Tuyết Vy lại tiếp tục suy nghĩ,không cảm thương cho trái tim mạnh mẽ này chút nào.
Bỗng điện thoại của Tuyết Vy đang nằm trễn trệ trên bàn bật sáng,chế độ rung của điện thoại cô làm cho chiếc điện thoại của cô rung chuyển nhẹ trên bàn.Tuyết Vy không nhìn vào màn hình và bắt máy,để thoát khỏi cái suy nghĩ điên rồ này.
- Alo.- Tuyết Vy áp điện thoại vào tai,nhưng chưa được 2s thì phải để ra xa vì trong điện thoại đang có chiến dịch khủng bố đôi tai.
- NÀY,MÀY VỀ HỨA LÀ ĐI CHƠI VỚI TỤI TAO MÀ MÀY ĐI ĐÂU BIỆT TĂM RỒI HẢ???- Bên kia điện thoại,là một giọng con gái như muốn khủng bố Tuyết Vy.
- Yến Nhi à,tao xin lỗi mà.Tao về ngay bây giờ.- Vâng,giọng khủng bố đó chỉ có một mình Vương Hoàng Yến Nhi nhà ta thôi.Tuyết Vy năn nỉ.
- TAO CHO MÀY 10'.MÀY MÀ KHÔNG VỀ NGAY BÂY GIỜ,TAO GIẾT CHẾT MÀY.- Yến Nhi nói xong,tắt máy luôn.
Cuộc nói chuyện điện thoại này làm Ryu khó hiểu,nhìn Tuyết Vy với ánh mắt đăm chiêu.Tuyết Vy không làm được gì,đứng bật dậy tiến ra phía cửa,biết Tuyết Vy sắp phải về nhà,Ryu níu tay cô lại nói.
- Tôi đưa cô về.
- Thôi,tôi không cần.- Tuyết Vy gạt tay Ryu ra.Hơi men trong người làm cô đi không vững.Tay của cô dựa vào thành của.Ryu chạy lại bên Tuyết Vy,đỡ cô dậy và nói.
- Tại sao chứ?Cô như thế này thì làm sao về nhà được.
- Anh ở lại mà mơ tới mấy em chân chân dài của anh đi.Tôi về.- Tuyết Vy mông lung nói lỡ lời.Lại gạt tay Ryu ra lần nữa.
- Mấy em chân dài nào?- Ryu chợt khựng lại,suy nghĩ về điều Tuyết Vy nói.
- Lúc mới đây còn nghĩ còn cười mà.Tôi không cần anh đưa tôi về.- Tuyết Vy lạng lách lung tung.
Ryu khó hiểu.Lúc nãy anh nghĩ đến cô mà,cô đang ghen sao?Ryu nghĩ rồi lại cười lung tung.
- Cô đang ghen sao???- Ryu chợt cười phá lên làm Tuyết Vy sôi máu.Sao cô lại bi vậy chứ???Không lẽ cô đang ghen như lời Ryu nói???Không,cô có quyền gì mà ghen chứ.Tuyết Vy không nhìn Ryu mà trả lời.
- Ghen...ghen gì chứ.Anh bị điên à.Hay là đâm đầu vào cột điện.- Tuyết Vy bình tĩnh hơn.
- Vậy biểu hiện này là gì đây?- Ryu nhìn hai bên má phúng phíu của Tuyết Vy do uống rượu đã đỏ nay còn đỏ hơn khi anh nhắc tới vấn đề này.
- Biểu hi...- Tuyết Vy chưa nói xong câu,đã bị Ryu chặn giữa câu một...nụ hôn.
Nhiều giây sau trôi qua,cả hai không ai phản ứng.Nhịp tim của hai người đã đều hơn,bốn ánh mắt nhám hờ lại.Hói thở duy trì bình thường lại,chột Ryu buông Tuyết Vy ra,anh cần phải suy nghĩ về cuộc tình này.
- Tôi đưa cô về.- Ryu kéo tay Tuyết Vy.
- Bỏ ra.- Tuyết Vy vùng vằng.
Tuyết Vy cứ ương bướng thế này làm Ryu khó chiu,bế sốc cô lên và 'ném' mạnh cô xuống xe như một món đồ vật nào đó.Khỏi động xe xong,Ryu với tay qua thắt dây an toàn cho cô.Mấy cái cảnh như thế này cô đã gặp nhiều trong phim rồi,toàn là mấy con nhỏ đó nhắm mắt lại để hưởng nụ hôn mà ai ngờ...Vì thế cô không nhắm mắt,vì như vậy sẽ lố lắm,có phải là hôn đâu.Ryu thấy cô không phản ứng,khó chịu thắt dây an toàn,khi thắt xong anh còn tặng khuyến mãi cho cô một nụ hôn nữa làm Tuyết Vy ngạc nhiên.
Nhìn Ryu vẫn thanh thản chuẩn bị lái xe,Tuyết Vy với tay qua đấm mạnh vào tấm thân rộng lớn của anh như một chú mèo con làm nũng.
Rượu thì cô đã hết say,bây giờ cô tĩnh hơn ai hết.Thấy cô đấm mình,Ryu chỉ cười hờ rồi lái xe đi.
- Trong ngày hôm nay thôi mà anh lấy đi của tôi mất 3 nụ hôn rồi đó.Con Yến Nhi nó cho tôi có 10' mà bây giờ đã 10' rồi còn đâu nữa.- Tuyết Vy ngồi trong xe không chịu nổi mà cáu.
- Sau này tôi sẽ cho cô nhiều nụ hôn của tôi hơn.- Ryu gian manh nhìn Tuyết Vy.
- Cái gì mà nhiều hơn chứ,anh thật là biến thái.First kiss của tôi,second kiss,third kiss của tôi anh lấy hết rồi.- Tuyết Vy bĩu môi dễ thương.
- First kiss,second kiss,third của tôi cũng trao cho cô hết rồi còn đâu.- Ryu bình thản,nhưng đối với Tuyết Vy thì đây lại là một tin động trời.Cô ngạc nhiên nói lớn.
- Cái gì?Nụ hôn đầu của anh đó hả?
- Đúng vậy.- Ryu nhìn qua cô,không để ý xe phía trước.
Tuyết Vy camt thấy săp có tai nạn liền hét lên.
- NÀY,XE PHÍA TRƯỚC KÌA.
Ryu nhìn lên phia trước,anh cố gắng lạng lách để tránh chiếc xe phia trước.Chúa thương anh quá,anh không sao và Tuyết Vy cũng vậy.Nhìn qua Tuyết Vy,thấy cô sắp khóc anh lại cảm thấy đau lòng hơn hết,đậu xe vào một bên lề đường.Ryu dỗ ngọt Tuyết Vy.
- Thôi nào,không có chuyện gì đâu.
Tuyết Vy không trả lời,với qua bên Ryu ôm chầm lấy anh.Lúc này,những giọt nước mắt đã rơi trên gò má của cô.Ryu không phản bác,vòng tay qua eo ôm cô lại.
- Mèo ngoan,không sao mà.- Ryu thì thầm vào tai Tuyết Vy.Lời nói của anh như động lực của cô vậy.Tuyết Vy nín khóc hẳn,lau những giọt nước mắt và cười tươi nói.
- Không sao,anh chạy xe tiếp đi.
Ryu thấy cô cười,dù biết là nụ cười gượng nhưng anh vẫn cảm thấy bớt lo lắng phần nào,nhấn mạnh ga xe và tiếp tục chú tâm vào việc chạy xe.