Thiên Thánh

Nhưng mà chuyện không phải như thế, cầm thánh nữ Tử Hoa làm thí dụ, Ý Thiên không muốn là địch với nàng, nhưng mà bên cạnh nàng có hai cao thủ của Vạn Phật Thần Điện nên hắn cũng lưu tình, cái này gọi là đánh chó phải nhìn mặt chủ.

Còn lý do đó, Cổ Nhược Vân cùng Mai Nhược Tuyết bên kia, Ý Thiên cũng phải châm chước cẩn thận, những người còn lại không có liên quan quá lớn.

Nhìn qua Thái Vô Tôn Giả, Ý Thiên vẻ mặt vui vẻ, hỏi:

- Cùng ta một khi quyết sinh tử, các ngươi ý định trả giá bao nhiêu đây? Các ngươi tứước khi ra quyết định nên hỏi từng người ở nơi này xem. Bọn họ có nguyện ý chết ở đây hay không đã!

Vạn Kiếm Cung La Chấn Thiên không quen nhìn Ý Thiên hung hăng càn quấy đắc ý, khẽ nói:

- Tự cho là đúng, ngươi cho rằng nơi đây là chỗ không người sao?

Ý Thiên nói:

- Các ngươi đã tự tin như vậy, như thế nào lại bị ta chuyển dời hư không tới đây mà không biết gì? Con mắt thường thường sẽ lừa gạt các ngươi, mà thực lực cũng không phải quyết định bằng sinh tử đâu.

Tàn Tâm Kiếm Tôn lạnh lùng nói:

- Đừng nói nhảm với hắn, trực tiếp giết hắn là được. Thuận tiện phái người bắt lấy hai nha dầu kia, xem tiểu tử này có ngoan ngoãn nhận mệnh hay không.

Sách lược của Tàn Tâm Kiếm Tôn rất không tồi, những cao thủ thần điện hkacs không có phản ứng, hiển nhiên Bát Cực Thần Điện có ngăn cách không phải nhất thời nửa khắc là có thể hóa giải được.

Tuyết Dạ Hàn thấy thế xung phong làm việc, nguyện ý ra tay bắt lấy Liễu Như Nguyệt.


Mà Lâm Vân Đình cũng động thân mà ra, ý định bắt Long Dao Châu. Tuyết Dạ Hàn chính là U Châu tứ thiếu gia, có được tu vị Nguyên Đế. Trên thực lực chiếm cứ ưu thế lớn, hắn lại tu luyện kiếm thuật, vừa vặn khắc chế Liễu Như Nguyệt.

Lâm Vân Đình có tu vị Thánh Đế, so với Long Dao Châu cao hơn một chút, nhưng thắng bại như thế nào không ai nói rõ được.

Ý Thiên nhìn qua Lâm Vân Đình cùng Tuyết Dạ Hàn vài lần, cũng không có ý bảo Long Dao Châu cùng Liễu Như Nguyệt ra tay, ngược lại nhìn qua Tàn Tâm Kiếm Tôn nói:

- Ngươi phái bọn họ đi tìm chết, ngươi không hối hận?

Tàn Tâm Kiếm Tôn cười lạnh nói:

- Có ta ở đây, chưa tới phiên ngươi làm càn. Ngươi nên đặt chú ý lên chúng ta đây, hai nha đầu kia chắc chắn không thể thoát thân được đâu,

Bốn phía cao thủ Bát Cực Thần Điện vui vẻ, bộ dáng rất nắm chắc.

Ý Thiên cười nhạo nói:

- Ta thật sự cảm thấy đáng buồn thay cho các ngươi, các ngươi thương nghị cả buổi còn không phát hiện Xích Vân Tử Thần đang đứng trên đỉnh đầu của các ngươi sao?

Lời này vừa nói ra khiến mọi người nhìn lên cao, chỉ thấy trời cao có một nữ nhân thân thể bao phủ trong hỏa diễm dùng ánh mắt thượng vị giả quan sát bọn họ, chính là Xích Vân Tử Thần.

Mọi người nhìn thấy chỉ là hư ảnh của Xích Vân Tử Thần, nhưng lại cảm nhận khí thế thái sơn áp đỉnh kia, lúc mọi người ngẩng đầu nhìn lên thì không gian bị phong tỏa, bất cứ ý niệm gì cũng không cách nào truyền ra ngoài được.

Huyền Âm Thần Điện Thiên Tuyết lão mẫu cùng Liệt Dương Thần Điện Hồng Sư Thiên Tôn nhìn qua Xích Vân Tử Thần, ánh mắt của hai cao thủ biến thành ngưng trọng, hiển nhiên cảm ứng được Xích Vân Tử Thần cũng không dễ chọc.

Thái Vô Tôn Giả, Tàn Tâm Kiếm Tôn, La Chấn Thiên, Khổng Tước phu nhân, Long tôn giả và các cao thủ Huyễn Đế sắc mặt âm trầm. Trong không khí mang theo khí tức tử vong.

Rất nhiều cao thủ Bát Cực Thần Điện đang âm thầm nghĩ cách liên lạc với thần điện của mình, muốn mượn phương pháp xuyên qua hư không đánh lui Xích Vân Tử Thần, nhưng kết quả không có liên lạc được, khu vực này đã bị Xích Vân Tử Thần tập trung.

- Xích Vân Tử Thần giao cho ta, nơi đây giao cho các ngươi. Sống hay chết phải xem vận mệnh của các ngươi.

Giọng nói là từ Tử Hoa thánh nữ, đây là thánh nữ tối kiệt xuất nhất của phật môn từ trước tới giờ, luôn có thể hóa giải được khốn cảnh mà người khác không thể phá giải.

Phi thân bay lên, Tử Hoa quanh thân kim quang hội tụ, nàng rời đi cuốn lấy Xích Vân Tử Thần, thực sự tránh được Ý Thiên, chẳng khác gì cho Ý Thiên cơ hội buông tay mà làm.

Duyến Nhược Thủy ngẩng đầu nhìn qua Tử Hoa, không hiểu nổi nàng là từ bi vi hoài, vì sao còn cố ý chế tạo cơ hội cho Ý Thiên.

Giờ này khắc này Tử Hoa lựa chọn lảng tránh, đã bỏ đi nhiệm vụ bảo hộ cao thủ thần điện, lại tránh giao phong chính diện với Ý Thiên, đây quả thật là nhất cử lưỡng tiện.


Cổ Nhược Vân vẫn trao đổi với Liễu Như Nguyệt nhưng không có nói rõ.

Mà lúc này Huyền Âm Thần Điện Mai Nhược Tuyết cũng chủ động liên hệ với Ý Thiên.

- Ngươi có ý định tiêu diệt người ở đây?

Ý Thiên nhìn qua Mai Nhược Tuyết, truyền đạt tâm linh chi âm.

- Quen biết một hồi, ngươi tận lực không nhắm vào ta, ta không cố ý làm khó dễ ngươi. Cho dù giết sạch người ở đây, ta cũng không giết ngươi.

Mai Nhược Tuyết sóng mắt khẽ nhúc nhích, trong mắt hàn ý giảm bớt.

- Nếu như có một ngày, ta lựa chọn ngươi, ta có thể đạt được thứ gì không?

Ý Thiên hơi ngoài ý muốn, đây chính là vấn đề hắn đáng giá suy nghĩ đấy.

Ý Thiên không hiểu Mai Nhược Tuyết sinh hoạt trong Huyền Âm Thần Điện như thế nào, hắn không hiểu được nên không dám quyết định, không rõ Mai Nhược Tuyết có thể dựa vào mình hay không.

Nhưng mà Ý Thiên nhớ rõ Duyến Nhược Thủy đã từng nói qua, thánh nữ thần điện chỉ là con cờ, ngay cả Tử Hoa thánh nữ cũng là như thế, bởi vậy thánh nữ không thích thần điện cũng là chuyện hợp lý.

- Nếu như ngươi muốn tự do, ta có thể cho ngươi. Nếu như ngươi muốn phi thăng Tiên giới, ta cũng có thể cho ngươi. Về phần phương diện khác, tạm thời ta còn không nghĩ tới.

Mai Nhược Tuyết nói:

- Nhớ kỹ lời của ngươi hôm nay, ta sẽ lưu ý ngươi.

Ý Thiên cười cười, không hề nói thêm cái gì.


Kế tiếp hắn sẽ tận lực giảm bớt thực lực của Bát Cực Thần Điện, làm ra đại thủ bút kinh thiên động địa.

Về phần kết cục Ý Thiên cũng không quá để ý, dù sao hắn cũng muốn giết người mà.

Bởi vậy khi thời điểm thích hợp, ngược lại càng thêm phải phù hợp sự thật, còn có thể che dấu một ít tâm cơ.

Khi thánh nữ Tử Hoa nhanh chóng bay lên không, áp lực tác dụng lên mọi người giảm bớt, chuyện này giúp cao thủ Bát Cực Thần Điện thở ra một hơi, mà Long Dao Châu cùng Liễu Như Nguyệt càng lo lắng cho Ý Thiên.

- Nắm chặt thời gian, chúng ta tốc chiến tốc thắng.

Thái Vô Tôn Giả cùng Tàn Tâm Kiếm Tôn trao đổi ánh mắt, hai người lóe lên bay tới bên cạnh Ý Thiên, tập trung khí cơ của hắn.

Cùng thời khắc đó Đạo Huyền Tôn Giả, Khổng Tước phu nhân, La Chấn Thiên, Long tôn giả đều mật thiết chú ý Ý Thiên, mà Vạn Phật Thần Điện Quy Nghiệp Tôn Giả ngẩng đầu nhìn lên trời, bộ dáng như có điều suy nghĩ.

Tuyết Dạ Hàn cùng Lâm Vân Đình sau khi chần chờ thì lập tức bay tới chỗ Liễu Như Nguyệt cùng Long Dao Châu, ý định bát hai nàng tranh công, đây chính là cơ hội hiếm có..

Ý Thiên nhìn qua Liễu Như Nguyệt cùng Long Dao Châu, phân phó nói:

- Các ngươi đứng nguyên tại chỗ, không cần để ý những người khác.

Long Dao Châu khẽ nhíu mày, hơi khó hiểu. Liễu Như Nguyệt thì gật đầu, dường như hiểu dụng tâm của Ý Thiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận