Thú Nhân Thiếu Gia Sinh Tồn Nơi Dị Thế


Thạc Diên bay lên cao quan sát.Lãnh địa này rộng gấp mười lần lãnh địa của hắn ở gần Sư tộc, nó trải dài từ đông sang tây, từ nam sang bắc, phủ kín cả khu rừng.

Xung quanh không hề có thú độc cư nào khác dám đặt lãnh địa.

Con Huyết Lang Sư này ghê gớm thật đấy, chiếm hết khu rừng không cho ai ở.

Thú ăn cỏ trong rừng nhiều không kể xiết, cứ đi thành từng đàn, từng đàn lớn.

Thực vật phong phú, trái cây nhiều, con nào con nấy béo múp míp.Thạc Diên bay vòng quanh một lát thì tìm thấy vị trí của Huyết Lang Sư.

Mùi thối nồng đến nỗi hắn không thấy không được.Có điều, khi hắn sà xuống thì đập vào mắt là một cảnh tượng quỷ dị.Huyết Lang Sư ở trong nhân hình cao hai mét ba, đang quỳ dưới đất ngắt một cây rau răm nhỏ xíu, chau mày ngắm nghía.

Trông hắn rất trẻ tuổi, tóc xù màu đỏ buộc gọn thành một cái đuôi gà sau gáy, da màu đồng cổ, khuôn mặt rất dữ tợn, hông quấn da thú đen.

Hắn thối đến nỗi Thạc Diên phải bịt mũi.Huyết Lang Sư chỉ liếc hắn một cái, cẩn thận ngắt cây rau răm rồi đứng lên:- Đây là lãnh địa của tao.

Mày bốc mùi kinh quá.

Cút ra xa ngay.Giọng hắn ồm ồm, cộc cằn.Thạc Diên gật đầu:- Tao cũng chỉ bay qua thôi, không đặt chân xuống đất, cũng chưa săn cái quỷ gì cả.

Mày thối không kém đâu.Huyết Lang Sư nhìn Thạc Diên bằng đôi mắt dữ tợn, gân nổi gồ lên trán gã:- Mày như đống phân di động.


Loài nào thế? Dơi?Thạc Diên bật cười, cáu điên người:- Cái gì? Đùa bố đấy à? Dơi gì mà dơi.

Bố mày là Long tộc nhé.

Mày có biết mày cầm cọng rau kia trông ngu ngốc thế nào không hả?Huyết Lang Sư gầm lên:- Long tộc cái mả cha mày mà lừa bố.

Long tộc ở tận phương Bắc, bay tới chỗ này chắc ngỏm đời từ lâu rồi.

Mày tưởng bố không biết mày bay trên đầu bố à? Hun chết người với cái mùi thối hoắc ấy.

Muốn chiếm lãnh địa hay muốn cái quỷ gì?Thú độc cư đều thấy nhau hôi muốn chết, ngửi thấy là phát cáu.

Hèn gì cứ gặp nhau không chém thì giết, chia lãnh địa như điên.- Tao mà thèm ở cái chỗ nóng thấy tổ tiên thế này á.

Tao hỏi mày, mày cầm cái cọng rau răm quỷ kia làm gì.

Còn cong cong ngón út lên.

Mày bóng lộ à?Huyết Lang Sư cầm cọng rau răm giơ lên, hai chân mày đang cau cau hơi giãn ra:- Cái này là rau răm à?- Không biết nó là cây gì thì ngắt làm chi, còn cầm nâng niu như vậy nữa.Thạc Diên cạn lời, máu sôi sùng sục trong người, quên mất mục đích mình tìm đến.


Huyết Lang Sư nói:- Tao nghe nói cây này có thể làm giảm nhu cầu tình dục xuống nên đi tìm để ăn.

Mấy hôm nay vợ tao bị làm mệt, chân cứ run lên.

Bước còn không bước nổi.Vợ?Thạc Diên ngớ người.

Đuổi nhầm người rồi ư? Tên khốn này đã kết đôi vĩnh viễn, có vợ rồi.

Bay lòng vòng một hồi lại theo nhầm một thằng có vợ.

Cả vùng này nó chiếm, thằng Huyết Lang Sư bắt La La chạy đi đâu rồi?Thạc Diên thở dài bất lực với chính bản thân mình.

Hắn gắt lên:- Cái rau đó vô dụng thôi.

Ném đi.

Muốn giảm nhu cầu phải tìm bạc hà.- Bạc hà là cây gì?Gã to lớn trước mặt hướng đôi mắt ngờ nghệch về phía hắn.Thạc Diên muốn khóc.

Đời hắn tội tình gì đâu, dính vào một đám ngờ nghệch, đứa nào đứa nấy như cún con theo mẹ, vẫy đuôi loạn.

Giờ ra ngoài gặp bừa một đống phân thối hoắc cũng mắt tròn vo nhìn hắn chờ được chỉ bảo.

Hắn thở dài:- Đi, tao tìm cho.

Phải tìm được một cây giống như vậy thì mới tả được.

Có chỗ nào ẩm ướt, nhiều cây bụi lá tròn mùi hăng hăng không bao giờ bị sâu ăn không?- Có một chỗ.Huyết Lang Sư bưng khuôn mặt dữ tợn, lập tức dẫn đường..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận