Tác giả: Vu Triết
Thể loại: Đam Mỹ
Nguồn: luulikinh.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 102
Tần suất cập nhật: 17 giờ/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Tên Hán Việt: Giải dược
Thể loại: Hiện đại, HE, Nhẹ nhàng, HỖ CÔNG, Kim bài đề cử
Số chương: 99 chương + 3 Phiên ngoại
Chuyển ngữ: luulikinh
Nội dung câu chuyện chỉ được tóm gọn bằng một câu nói:
“Ngươi là giải dược, bị bệnh liếm liếm.”
Nhân vật chính: Giang Dư Đoạt, Trình Khác
Đánh tác phẩm:
Đại Thiếu gia Trình Khác một ngày nọ bị đá ra khỏi nhà. Vì một tờ 100 đồng tự mình ném vào thùng rác mà đánh nhau với người ta, liền nhận được một tấm danh thiếp làm từ giấy vỏ thuốc lá từ người kia. Vô tình thuê phòng, ấy thế mà chủ nhà trọ lại chính là người trên tấm danh thiếp làm từ giấy vò thuốc lá kia. Từ đó, giữa một Trình Khác thương tật tàn phế cấp 10 lại phải tự gánh vác sinh hoạt và một Tam ca Giang Dư Đoạt vừa nhìn đã thấy ngập tràn khí chất vô lại liên tục xảy ra xung đột, bằng chứng cho kiểu nhân duyên “không đánh không quen”. Qua thời gian chậm rãi quen biết, Giang Dư Đoạt phát hiện tên bỏ đi Trình Khác ấy vậy mà lại là một cao thủ vẽ tranh cát, bắt đầu nảy sinh hứng thú với hắn. Thế nhưng Giang Dư Đoạt năm lần bảy lượt tránh né chuyện về “bọn họ” cùng với quá khứ bí ẩn của y lại khiến Trình Khác bối rối. Tác giả dùng giọng văn miêu tả tinh tế, sinh động lập thể để khắc họa nên từng nhân vật có tính cách, bối cảnh khác nhau: một đồ bỏ đi Trình Khác không được gia đình thừa nhận, thế nhưng là một người thật ôn nhu, cùng với một Giang Dư Đoạt bên ngoài hung hăng, bên trong lại tựa như trẻ nhỏ; một tổng hộ pháp Trần Khánh đầu chồng chất một đống trò cười, nhưng trung thành tuyệt đối với bạn bè. Ngôn từ thoải mái, đôi khi làm độc giả nằm ôm bụng mà cười. Theo từng tình tiết được mở ra, bí ẩn cũng được hé mở làm người đọc nóng lòng tự hỏi, không hiểu hai con người đến từ hai thế giới hoàn toàn cách biệt ấy, đến cùng đã làm thế nào mà đến được với nhau.
Đôi lời của editor: Đây là lần đầu tiên mình trực tiếp chuyển ngữ một truyện dài đến 100 chương như thế này, sai sót chắc hẳn sẽ không tránh khỏi. Mình edit hoàn toàn vì sở thích, dựa vào QT là chính thế nên nội dung có lẽ chỉ đảm bảo chính xác được 60 – 70% mà thôi. Thời gian mình có cũng rất hạn hẹp, tốc độ gõ chữ của mình cũng không nhanh lắm, thế nên sẽ không có lịch up chương cố định. Nhân vật trong truyện tần suất văng tục khá cao, không phải editor tự thêm vào, mình sẽ giữ nguyên không giảm tránh gì hết.
Đôi điều về tác phẩm: Việc mình chọn Giải Dược để bắt đầu cũng hoàn toàn là một cái duyên, mình đọc được Giải Dược vào một thời điểm đặc biệt khiến mình có chút cảm thông với cả hai nhân vật trong câu chuyện này. Đây là một câu chuyện rất nhẹ nhàng, rất bình thường, không có plot twist, âm mưu cao siêu thâm sâu gì cả, chỉ đơn giản là hai con người vô tình gặp nhau, yêu nhau, cứu lấy nhau mà thôi.
Tác giả : Vu Triết
Thể loại: Đam Mỹ
Nguồn: luulikinh.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 102
Tần suất cập nhật: 17 giờ/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Tên Hán Việt: Giải dược
Thể loại: Hiện đại, HE, Nhẹ nhàng, HỖ CÔNG, Kim bài đề cử
Số chương: 99 chương + 3 Phiên ngoại
Chuyển ngữ: luulikinh
Nội dung câu chuyện chỉ được tóm gọn bằng một câu nói:
“Ngươi là giải dược, bị bệnh liếm liếm.”
Nhân vật chính: Giang Dư Đoạt, Trình Khác
Đánh... giá tác phẩm:
Đại Thiếu gia Trình Khác một ngày nọ bị đá ra khỏi nhà. Vì một tờ 100 đồng tự mình ném vào thùng rác mà đánh nhau với người ta, liền nhận được một tấm danh thiếp làm từ giấy vỏ thuốc lá từ người kia. Vô tình thuê phòng, ấy thế mà chủ nhà trọ lại chính là người trên tấm danh thiếp làm từ giấy vò thuốc lá kia. Từ đó, giữa một Trình Khác thương tật tàn phế cấp 10 lại phải tự gánh vác sinh hoạt và một Tam ca Giang Dư Đoạt vừa nhìn đã thấy ngập tràn khí chất vô lại liên tục xảy ra xung đột, bằng chứng cho kiểu nhân duyên “không đánh không quen”. Qua thời gian chậm rãi quen biết, Giang Dư Đoạt phát hiện tên bỏ đi Trình Khác ấy vậy mà lại là một cao thủ vẽ tranh cát, bắt đầu nảy sinh hứng thú với hắn. Thế nhưng Giang Dư Đoạt năm lần bảy lượt tránh né chuyện về “bọn họ” cùng với quá khứ bí ẩn của y lại khiến Trình Khác bối rối. Tác giả dùng giọng văn miêu tả tinh tế, sinh động lập thể để khắc họa nên từng nhân vật có tính cách, bối cảnh khác nhau: một đồ bỏ đi Trình Khác không được gia đình thừa nhận, thế nhưng là một người thật ôn nhu, cùng với một Giang Dư Đoạt bên ngoài hung hăng, bên trong lại tựa như trẻ nhỏ; một tổng hộ pháp Trần Khánh đầu chồng chất một đống trò cười, nhưng trung thành tuyệt đối với bạn bè. Ngôn từ thoải mái, đôi khi làm độc giả nằm ôm bụng mà cười. Theo từng tình tiết được mở ra, bí ẩn cũng được hé mở làm người đọc nóng lòng tự hỏi, không hiểu hai con người đến từ hai thế giới hoàn toàn cách biệt ấy, đến cùng đã làm thế nào mà đến được với nhau.
Đôi lời của editor: Đây là lần đầu tiên mình trực tiếp chuyển ngữ một truyện dài đến 100 chương như thế này, sai sót chắc hẳn sẽ không tránh khỏi. Mình edit hoàn toàn vì sở thích, dựa vào QT là chính thế nên nội dung có lẽ chỉ đảm bảo chính xác được 60 – 70% mà thôi. Thời gian mình có cũng rất hạn hẹp, tốc độ gõ chữ của mình cũng không nhanh lắm, thế nên sẽ không có lịch up chương cố định. Nhân vật trong truyện tần suất văng tục khá cao, không phải editor tự thêm vào, mình sẽ giữ nguyên không giảm tránh gì hết.
Đôi điều về tác phẩm: Việc mình chọn Giải Dược để bắt đầu cũng hoàn toàn là một cái duyên, mình đọc được Giải Dược vào một thời điểm đặc biệt khiến mình có chút cảm thông với cả hai nhân vật trong câu chuyện này. Đây là một câu chuyện rất nhẹ nhàng, rất bình thường, không có plot twist, âm mưu cao siêu thâm sâu gì cả, chỉ đơn giản là hai con người vô tình gặp nhau, yêu nhau, cứu lấy nhau mà thôi.