Tiên Phủ Trường Sinh


Hắn tự hỏi cho dù sử dụng thuyền Độn Phong vẫn còn kém một chút, nửa canh giờ qua đi, phi độn tới ngoài phạm vi bí thuật cảm ứng, khả năng này cực thấp.

Trái lại tiêu ký bị phát hiện, từ đó bị hủy có khả năng rất lớn.

Trong lúc bị tình huống đó giới hạn, thần thức tiêu ký chỉ còn lưu lại bên trên y phục ở bắp chân nào đó của tu sĩ họ Chu, tuy nói tương đối bí ẩn, nhưng cẩn thận kiểm tra thì việc bị phát hiện cũng không thấp.

Mà tiêu ký đơn giản như thế, phá hủy cũng vô cùng đơn giản, một Hỏa Cầu thuật là ngay cả y phục cũng biến thành tro bụi.

"Không nghĩ tới lần đầu ra tay lại bị thất bại thế này.

"
Lưu Ngọc khẽ lắc đầu cười khổ không thôi, tính tiền rời khỏi cửa hàng, sau khi đi một vòng lớn xác định không ai theo dõi, lập tức đi tới động phủ ở thành Nam.

Dưới tình huống không ai chú ý, hắn dùng thần thức không ai hay biết mở ra trận pháp, trở lại động phủ, cởi bỏ ngụy trang hiện ra tướng mạo ban đầu.


Ngồi lên băng ghế bên cạnh bàn đá ở đại sảnh, Lưu Ngọc tổng kết lại nguyên nhân thất bại, cùng thu hoạch của lần trao đổi này.

Càng nghĩ, càng cảm thấy mình cũng không biết sai lầm ở đâu.

Tuy mình có Ẩn Linh thuật giúp ẩn giấu tu vi và khí tức, nhưng cũng không hoàn toàn khống chế sát ý không phát ra ngoài, lại thêm nhiều nguyên nhân khác, lựa chọn bí thuật định vị cự ly xa cũng không sai sót.

Cuối cùng Lưu Ngọc loại trừ khả năng vượt qua phạm vi cảm ứng, mà tiêu ký biến mất cũng không biết rõ nguyên nhân, loại dấu hiệu này mặc dù đơn giản, nhưng Trúc Cơ phát hiện cũng rất thấp.

Tu sĩ họ Chu có thể phát hiện cũng phá hủy tiêu ký, cũng không nhất định là do mình, cũng có thể do bằng hữu có tu vi thâm hậu phát hiện.

Nhưng mặc kệ nguyên nhân gì, chỉ có thể nói khí số gã chưa hết, chỉ tiếc viên Tử Tâm Phá Chướng đan kia.

Lưu Ngọc yên lặng nghĩ thầm.

Lúc này ngoại trừ đáng tiếc ra cũng không có ý tưởng gì khác.

Dù sao hắn thông qua "Ma tu yếu lược" mà hiểu rõ, coi như Kim Đan lão ma có ở Trúc Cơ kỳ, săn giết cũng không phải lúc nào cũng thuận tay, trong mười lần cũng có thể được hơn phân nửa cũng coi như số tốt rồi.

Hội trao đổi lần này không đạt được đan phương tu vi tinh tiến và công pháp luyện thể, nhưng có thể có được đan phương Dưỡng Thần đan, cũng là một chuyến đi không tồi.

Mặc dù trước mắt muốn nhất là một công pháp luyện thể thượng thừa, nhưng sao có thể chuyện nào cũng như ý? Cũng chỉ có thể đi một bước rồi tính một bước.

Lưu Ngọc lấy Ngọc Giản ghi chép đan phương ra, dùng thần thức dò xét vào trong, bắt đầu quan sát toàn bộ nội dung.

"An Hồn thảo", "Tử Yên quả", "Bạch Linh Sâm quả"
Nhiều năm như vậy hành vi vẫn luôn thu thập hạt giống Linh thảo cũng có được hiệu quả, Lưu Ngọc ngạc nhiên khi phát hiện ra chế Dưỡng Thần đan cần nhất là Linh thảo, mà trong Tiên Phủ đều có hạt giống loại này.


Trong lòng hắn hơi vui mừng, như này không thể nghi ngờ đã giảm bớt rất nhiều công sức để đi thu thập Linh thảo, đi tới trung tướng Tiên Phủ thúc hạt giống là xong, không cần thời gian bao lâu đã có thể luyện chế ra Dưỡng Thần đan.

Dưỡng Thần đan dùng An Hồn thảo và một góc Tử Yên quả xem như là dược liệu chính, cộng thêm hai mươi chín loại phụ liệu dựa theo tỉ lệ khác nhau là có thể luyện chế thành, dược liệu chính và dược liệu phụ cộng lại có tới ba mươi mốt loại.

Đây là từ lúc luyện đan tới nay, Lưu Ngọc gặp phải loại đan dược cần tới luyện chế khó thế này, cho dù là Thanh Nguyên đan dùng cổ phương cũng không thể so được.

Dưỡng Thần đan chủ yếu có tác dụng tưới mát, tăng trưởng thần thức, đương nhiên cũng có tác dụng an hồn, định hồn, trải qua dược liệu phụ phối hợp thêm, hoàn toàn phát huy hiệu quả của An Hồn thảo, so với dùng Linh thảo phục dùng thì hiệu quả tốt không phải chỉ một bậc.

Suy nghĩ một chút, Lưu Ngọc lập tức thả Ngọc Giản về lại túi trữ vật, lại lấy ra Linh thảo tâm đắc quan sát một hồi.

Đợi khi tâm hồn không chút gợn sóng nữa, lập tức tới luyện công phát, bắt đầu tu luyện mỗi ngày.

Hắn khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, đầu tiên là dùng Thanh Nguyên đan tu luyện Thanh Dương công pháp, hoàn thành việc mỗi ngày luyện khí để tăng cường tu vi.

Sau đó nuốt An Hồn thảo để an hồn, tu luyện ba lần Tôn Thần diệu pháp, chậm rãi tăng cường phạm vi của cường độ và thần thức lên.

Đây là nhiệm vụ tu luyện mỗi ngày, mười mấy năm qua đã tôi luyện thành như vậy.


Sau khi hoàn thành nhiệm vụ tu luyện, hắn lập tức tiến vào Tiên Phủ, tìm ra từng hạt giống Linh thảo cần thiết chế ra Dưỡng Thần đan, bắt đầu thúc bên trong Linh điền đen tuyền.

Đồng thời lĩnh hội đan phương chế Dưỡng Thần đan, Linh thảo trưởng thành toàn bộ, đan phương cũng hoàn toàn hiểu hết, Lưu Ngọc không có lập tức luyện chế ra Dưỡng Thần đan này.

Mà là điên cuồng luyện chế Thanh Nguyên đan, hoàn toàn khống chế thủ pháp luyện đan bên trong Thanh Trúc đan kinh, sau đó mới chính thức bắt đầu luyện chế Dưỡng Thần đan.

Dù sao thúc một phần Linh thảo luyện chế Dưỡng Thần đan cũng không cần quá năm mươi Linh Thạch, đối với Lưu Ngọc mà nói cũng không phải số lượng nhỏ, không thể tiêu xài hoang phí.

!
Duy trì Ngự Phong thuật, liên tục bôn tẩu bên trong khu rừng, Lưu Ngọc đã đạt thần thức tới phạm vi bảy dặm, liếc nhìn bốn phía, vô cùng cẩn thận.

Thoáng cái ba năm lại trôi qua, nhiệm vụ tông môn lại được gửi đến.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận