Tiểu Dược Bao

Ngôn Luật Kỷ chán ghét nhìn qua người vừa bị đẩy xuống đất, phát hiện anh đã từng gặp người phụ nữ này. Cô ta là một trong những người đến phỏng vấn sáng hôm nay.

Sớm cùng với Tiếu Đông nói qua, công ty căn bản không cần bác sĩ trung y gì đó, sao lại là loại người này.

"Này, tôi nói cho cô biết, cô tốt nhất lập tức xin lỗi tôi." Vân vê cái mông vừa mới ngã đau, Lâm Dược trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt.

Ngôn Luật Kỷ liếc mắt nhìn cô gái trước mặt không ngừng vân vê cái mông, lại còn câu dẫn như vậy.

"Anh nhìn đâu vậy?" Lâm Dược phát hiện ánh mắt của anh, tức giận chỉ tay vào anh ta chất vấn.

"Không có ai dạy cô lúc nói chuyện không nên chỉ tay vào người khác sao?" Ngôn Luật Kỷ mặt tràn đầy ghét bỏ.

"Anh còn giáo huấn tôi ..." Lâm Dược tức giận, "Anh mau chóng xin lỗi tôi đi."

"Mặc kệ cô, tránh ra!" Ngôn Luật Kỷ chán ghét đẩy Lâm Dược ra, trực tiếp rời khỏi phòng chăm sóc sức khỏe trung y.

"Anh đứng lại đó cho tôi!" Lâm Dược vừa muốn đuổi theo, chỉ là mới quay người lại mông liền đau không chịu được, "Đau quá, thật đen đủi."

Chờ Lâm Dược đuổi theo tới cửa, người sớm đã không biết chạy đi đâu : "Tên khốn kiếp, đừng để tôi gặp lại anh."

==

Phòng làm việc của tổng giám nhân sự.

Tiếu Đông đang gọi Phương giáo sư để xác minh thân phận Lâm Dược.

"Cái gì? Lâm Dược chạy đến công ty của các cậu làm bác sĩ, tôi không đồng ý, cài này không phải là lãng phí nhân tài sao." Phương giáo sư vừa nghe nói Lâm Dược nghỉ việc ở lục viện đến Đằng Phong làm bác sĩ đã kêu một tiếng vô cùng đau đớn .

"Phương giáo sư lời nói này có chút khoa trường , đến công ty chúng tôi sao lại lãng phí nhân tài ."

"Cậu không hiểu, nha đầu kia là người vô cùng giỏi." Phương giáo sư nói , "Bệnh viện mới thích hợp với nó."


"Ở đâu không phải là xem bệnh , tập đoàn Đằng Phong đều trên dưới ngàn người, lượng người đến so với bệnh viện cũng không ít."

"Tôi không phải đã nói rõ với cậu sao, dù sao cậu cũng không được phép đồng ý...Một chút nữa tôi sẽ gọi điện cho nó hỏi xem có chuyện gì."

Tiếu Đông cúp điện thoại , trong lòng sớm đã có quyết định, anh mới mặc kệ Phương giáo sư nói thế nào, dù sao y thuật của Lâm Dược đều đạt tiêu chuẩn .

"Cốc cốc."

"Mời vào." Tiếu Đông vừa ngẩng đầu liền gặp Ngôn Luật Kỷ đen mặt đi vào .

"Cậu không phải là nên về nhà nghỉ ngơi đi sao? Sao còn ở công ty?" Tiếu Đông biết rõ dự án của Ngôn Luật Kỷ sáng nay mới vừa kết thúc, buổi chiều nhân viên bộ phận nghiên cứu phát triển đều đã về nhà .

Ngôn Luật Kỷ không trả lời Tiếu Đông, chỉ là lạnh nhạt nói: "Sau này cậu đừng tuyển bác sĩ trung y."

"Sao thế ?" Cảnh tượng có chút quen mắt , Tiếu Đông đoán được một khả năng, lập tức mắt sáng lên hỏi, "Lại có mỹ nữ chú ý đến cậu sao."

Kể từ khi Tiếu Đông tìm một mỹ nữ làm bác sĩ trung y, các nhân viên nữ nghe được Ngôn tổng giám bộ phận nghiên cứu phát triển là độc thân, trong tối ngoài sáng theo đuổi cũng không phải là không có, nhưng như hôm nay , thừa dịp anh ngủ trực tiếp bò lên giường , là lần đầu tiên Ngôn Luật Kỷ gặp.

"Cô gái tóc ngang vai sáng hôm nay đến phỏng vấn, lập tức sa thải cô ta."

"Sáng hôm nay đến phỏng vấn ?" Tiếu Đông nói đùa, "Người này vừa đến công ty đã nhắm vào cậu, hỏi thăm sớm một chút cũng tốt, hay là anh ở bên ngoài đào hoa?"

"Sa thải!" Ngôn Luật Kỷ tức giận nói.

"Được, được,được, nghe cậu ." Tiếu Đông thấy bạn mình tức giận như vậy, chỉ có thể trấn an, dù sao chỉ là một phỏng vấn người mà thôi "Nhưng mà tôi rất tò mò, cô gái này đã làm gì cậu? Tức giận như thế."

Ngôn Luật Kỷ lạnh lùng nhìn lướt qua Tiếu Đông.

Tiếu Đông lập tức biết điều không hỏi nữa, nói sang chuyện khác: "Đúng rồi , tối nay cùng Hướng Hướng đi uống rượu, cậu có đi không?"

"Không đi." Ngôn Luật Kỷ đạt được mục đích, xoay người rời đi, "Tôi về trước ."


Bên kia, một phen tai bay vạ gió ập vào Lâm Dược, cô cũng không cũng không còn tâm trạng sắp xếp thuốc. Chờ cái mông không còn đau nữa , Lâm Dược dự định cùng anh họ Tiểu Minh chào hỏi rồi trực tiếp về nhà.

Khập khiễng đi tới phòng làm việc Tiếu Đông , đúng là oan gia ngõ hẹp.

"Là anh! !" Lâm Dược kích động thanh âm đều thay đổi bén nhọn .

"Tránh ra." Ngôn Luật Kỷ gặp cô gái đang cản đường của mình, sắc mặt cũng không tốt.

"Nghĩ hay lắm." Vì phòng ngừa này người này lại chạy , Lâm Dược đi lên kéo tay áo anh ta, "Lập tức nói xin lỗi tôi."

Tiếu Đông nghe được tiếng động Tiếu Đông liền đi đến cửa , thấy Lâm Dược đang kéo chặt tay áo của Ngôn Luật Kỉ, hai người rút kiếm giương cung giằng co.

"Việc này là như thế nào ?" Tiếu Đông khó hiểu hỏi.

"Chính là cô ta, lập tức đem sa thải cô ta." Ngôn Luật Kỷ nhìn Tiếu Đông nói .

"Có xin lỗi hay không?" Lâm Dược dự định cho anh ta một cơ hội cuối cùng.

"Buông ra." Ngôn Luật Kỷ bị Lâm Dược nắm lấy tay áo quát lớn.

"Không xin lỗi đúng không?" Lâm Dược gặp đối phương chết sống không xin lỗi, cô trước đến giờ không bao giờ chịu thiệt thòi, cầm lấy cánh tay của người đàn ông kia, cắn mạnh một cái.

Tôi cắn chết anh!

Ngôn Luật Kỷ đau đến chau mày, da thịt toàn thân căng ra, liều mạng rút tay ra, nhưng Lâm Dược ôm chặt, căn bản rút không nổi.

Tiếu Đông trước mắt bị Lâm Dược làm cho kinh hãi đánh mất chức năng nói, răng cô ý tốt như vậy, chắc chắn sẽ chảy máu.

"Cô điên rồi à?" Ngôn Luật Kỷ cuối cùng cũng rút tay về được, nhấc tay áo nhìn, tay... Rướm máu rồi.


"Đáng đời." Tâm trạng Lâm Dược tốt lên.

"Cô..."

"Chuyện gì cũng từ từ, chuyện gì cũng từ từ." Tiếu Đông nhìn thấy hai người lại muốn đánh nhau , vội vàng xông vào giữa hai người, tách hai người ra, "Lão Ngôn, bác sĩ Lâm chúng ta chuyện gì cũng từ từ giải quyết."

Tiếu Đông cùng hai người tiến vào phòng làm việc, mỗi người rót một chén cà phê bắt đầu hòa giải.

"Các cậu ai có thể giải thích rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Tiếu Đông hỏi.

"Vị đại thúc này, " Lâm Dược tức giận chỉ vào Ngôn Luật Kỷ, "Anh ta đột nhiên động thủ đẩy tôi, ném tôi đi... Dù sao tôi hiện tại di chuyển đều rất đau."

"Lão Ngôn à, cậu như thế lại đánh phụ nữ." Tiếu Đông kinh ngạc nói.

"Rõ ràng là chính cô không biết kiểm điểm." Ngôn Luật Kỷ nói .

"Anh có ý gì, anh giải thích rõ ràng cho tôi."

"Hai người đừng ầm ĩ nữa, chúng ta không thể đem tình huống lúc đó nói rõ lại sao?" Tiếu Đông đề nghị.

"Để tôi nói." Lâm Dược nói , "Khi đó tôi đang ở nhà kho bên trong sắp xếp lại dược liệu, đến hai giờ thì tôi đói , liền nghĩ nên đi ăn chút gì. Kết quả mở cửa chính kho, người này không biết từ bao giờ đã chuyển giường trực tiếp ngủ ở trước cửa , tôi liền bị nhốt ở bên trong ."

Ngôn Luật Kỷ nghe xong nhướng mày, hồi tưởng một hồi, cũng không có phát hiện chỗ đó có cái kho nào.

"Tôi chịu đói không được, cũng không biết anh ta ngủ tới khi nào, liền nghĩ leo ra , kết quả anh ta không phân tốt xấu liền đẩy tôi ra, tôi suýt nữa thì tàn phế."

"Cô không phải leo lên giường chỉ leo một nửa?" Tiếu Đông có chút không dám tin hỏi.

"Nếu như cô nói như vậy, tại sao khi đó cô không đánh thức tôi?" Ngôn Luật Kỷ hỏi.

"Bởi vì..." Lâm Dược là tuyệt đối sẽ không thừa nhận, chính là vì cô nhất thời mềm lòng, thân thể anh ta không tốt, lại khó ngủ, bị quỷ ám lại đi quan tâm tên cặn bã này, "Làm sao anh biết tôi không gọi, là do anh ngủ đến bất tỉnh."

"Không thể nào, tôi ngủ không sâu giấc." Ngôn Luật Kỷ nói , "Hơn nữa chỗ đó căn bản không có nhà kho."

"Anh..."

Tiếu Đông ngăn Lâm Dược vội vàng chứng minh: "Có, có, tôi làm chứng, bên cạnh khu nghỉ ngơi, có một cái cửa ngầm."


Ngôn Luật Kỷ hồ nghi nhìn thoáng qua Tiếu Đông, thấy đối phương gật đầu, trong mắt cũng có chút mờ mịt, chẳng lẽ anh thật sự hiểu lầm .

"Tốt lắm, xem như mọi chuyện đã rõ ràng ,đây chỉ là hiểu lầm." Tiếu Đông ha ha cười nghĩ rằng đây sẽ là một chuyện tốt, "Các cậu coi như là không đánh nhau thì không quen biết, mọi người chào nhau một cái, mọi chuyện đều quên hết."

"Nhưng anh ta phải xin lỗi trước." Lâm Dược cả giận nói, "Anh ấy nói tôi là loại người gì chứ, cũng không nhìn xem anh là loại người gì, lôi tha lôi thôi lớn tuổi hơn cả ba tôi , tôi còn có thể làm bạn với anh ta sao? Còn nói tôi không biết kiểm điểm, không có bệnh như anh."

"Phù..." Tiếu Đông quan sát bạn anh một chút, so sánh với nhan sắc ngày xưa, quả thật vô cùng thê thảm, cho nên đàn ông nhất định phải cạo râu .

Hiểu được là chính mình hiểu lầm đối phương , Ngôn Luật Kỷ đang định xin lỗi , liền lại bị Lâm Dược mắng một phen "Đả kích thân thể", cũng không thèm xin lỗi, trực tiếp oán hận nói: "Vậy việc cô cắn tôi tính thế nào?"

"Đó là anh đáng đời."

"Được được." Tiếu Đông thay chiến hỏa lại bùng lên, vội vàng ngăn chặn, "Như vậy đi, mọi người đều huề nhau như thế nào?"

Tiếu Đông đến gần Lâm Dược nói nhỏ: "Cô vừa một uống một ngụm máu đấy."

Lâm Dược trừng mắt nhìn, có chút chột dạ, không kiên trì đợi đối phương xin lỗi .

"Mọi người về sau đều là đồng nghiệp, quen biết một chút, đây là bác sĩ trung y của công ty, Lâm Dược, song mộc lâm, dược trong thảo dược." Tiếp theo Tiếu Đông giới thiệu Ngôn Luật Kỷ, "Người này là tổng giám bộ phân nghiên cứu phát triển, Ngôn Luật Kỷ, không phải nghiêm trong nghiêm tích đức Phật, ngôn trong ngôn ngữ ."

"Cô họ Lâm?" Ngôn Luật Kỷ đứng lên hỏi.

"Sao ?" Lâm Dược không hiểu nói.

"Chẳng qua là cảm thấy cô thích hợp với họ Cao hơn." Ngôn Luật Kỷ giơ lên cánh tay bị cắn của mình ra, "Dính rồi không cắt đuôi được."

"Anh nói cái gì..."

Ngôn Luật Kỷ bỏ tay vào túi quần, xoay người, kiêu ngạo đi khỏi phòng làm việc, chỉ để lại Lâm Dược ở bên trong giậm chân.

"Anh ta có ý gì?" Lâm Dược cả giận nói.

"Không có ý gì. Cậu ấy nói giỡn ."

Lão Ngôn thật sự là càng ngày càng độc miệng , "Cao Dược", vậy mà cũng nghĩ ra được, nhưng thật quá buồn cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận