Tình Yêu Và Tội Ác

Kiều Di vừa sấy tóc vừa vui vẻ nói cho cô bạn mình về chuyện vui ngày hôm nay: "Mình gặp lại anh ấy rồi Phi Phi à."

"Ai?" Giọng cô nàng hơi có chút ngái ngủ.

"Là Mục Tiêu Hằng."

"Hả? Cái người mà cậu lụy hồi năm cấp 3 đó hả?" Phi Phi ngạc nhiên đến nỗi tỉnh táo hẳn ra.

"Ưm...mà mình có lụy anh ấy đâu..." Cô ngượng ngùng phủ nhận.

"Ha, nhớ hồi đó cả trường cấp 3 Đế Đô truyền tai nhau rằng có một cô gái tên là Bạch Kiều Di đứng giữa sân trường khóc sướt mướt gần 1 tiếng đồng hồ, không ai khuyên được, chỉ biết lý do là do bị bạn trai đá. Ha ha."

Nghe tiếng Phi Phi cười nhạo mình, Kiều Di xấu hổ nhớ lại: "Có phải mình bị đá đâu, tại đột nhiên anh ấy biến mất không liên lạc gì cả."

"Đó là bị đá đấy!"

"Không có!"

"..."


"..."

Hai cô cãi nhau ing ỏi một hồi, người kia thì trêu, người còn lại thì nhột quá nên phản bác lại, như chó với mèo.

"Phi Phi..."

Giọng nam trầm thấp đầy quen thuộc từ đầu giây bên kia truyền đến tai cô, Kiều Di hơi mất tự nhiên tạm biệt cô bạn mình rồi hốt hoảng nhanh chóng cúp máy.

Giống như tội phạm sợ bị cảnh sát phát hiện ra vậy.

Quên đi, đi ngủ thôi.

***

"A...con nhỏ này, sao cúp máy nhanh thế?!" Phi Phi chu miệng nhìn vào màn hình điện thoại mà trách cứ.

"Ai vậy?" Thẩm Dịch Quân leo lên giường ôm lấy cơ thể mềm mại của Phi Phi.

"Là Kiều Di."

"Nửa đêm rồi mà cô ấy còn gọi cho em làm gì?" Hắn giả vờ khó hiểu hỏi, sâu trong lòng lại nhen nhóm một chút gì đó kì lạ mà hắn không nhận ra.

"Cậu ấy gặp lại tình đầu ấy mà, vui quá nên gọi để chia sẻ với em thôi." Phi Phi lướt điện thoại, không chú ý đến nét mặt hơi thay đổi của Thẩm Dịch Quân.

"Tình đầu ư?"

"Ừm, cậu ấy lụy tên ý suốt từ năm cấp 3 đến bây giờ luôn, vừa mới gặp lại xong, chắc tối nay sẽ sướng đến nỗi thức trắng đêm cho mà coi." Cô nàng cười cười chia sẻ.

"Em rất hiểu Bạch Kiều Di nhỉ?"

"Dĩ nhiên, bạn thân của nhau mà, anh không biết đâu, vì chuyện tình này mà bao năm nay cậu ấy không thể rung động với bất kì ai, trong lòng luôn cất giữ hình bóng của tên đó, làm em cũng thấy hơi ghen tị, có một người bạn gái tốt thế mà lại bỏ rơi người ta."

Hôn nhẹ lên má Phi Phi, Thẩm Dịch Quân cười khẽ: "Chắc hắn ta có lý do riêng."

"Lý do gì chứ?! À mà thôi, kệ đi, tụi mình cứ chờ đi ăn cưới là được rồi."


"Em tính xa vậy? Có khi cô bạn đó của em cũng không muốn cưới đâu."

"Anh không hiểu cậu ấy đâu, nếu cậu ấy tìm được người mình thích, cậu ấy sẽ cưa cẩm đến khi người ta ngỏ lời hẹn hò với mình thì thôi." Phi Phi ngáp dài một hơi.

"...Đi ngủ đi."

"Ưm..."

Ôm Phi Phi vào lòng, cảm nhận được cô nàng đã ngủ say, Thẩm Dịch Quân nhíu mày suy nghĩ gì đó...

***

Mới vào lớp 10, Kiều Di được xếp chỗ ngồi cạnh Mục Tiêu Hằng, là một goodboy mới nổi trong trường.

Ấn tượng về vẻ đẹp ấm áp và tính cách ân cần, tinh tế, lại dịu dàng của Tiêu Hằng mà Kiều Di đã đổ gục.

Cô quyết tâm cưa cẩm Tiêu Hằng, hai người càng ngày càng thân thiết rồi đến một ngày...

Năm ấy, dưới ánh nắng mặt trời ấm áp, tại đài phun nước công viên, có một chàng trai ngượng ngùng nói với cô gái xinh xắn đứng đối diện mình: "Làm bạn gái anh nhé."

Cô gái cũng đỏ mặt gật đầu, đôi mắt long lanh ánh nước nhìn chàng trai, thấp giọng đồng ý: "Được."

Từ hôm đó, hai người dính nhau như sam, cùng đi đến trường, cùng đi chơi, cùng đi xem phim, cùng ôn bài.


Vừa lãng mạn vừa tươi đẹp.

Nhưng đột nhiên một ngày Mục Tiêu Hằng không có đi học nữa, mấy ngày trôi qua, Kiều Di càng ngày càng lo lắng cho nên đi hỏi cô giáo chủ nhiệm, gặng hỏi mãi mới biết được Tiêu Hằng đã chuyển trường vì gia đình phá sản, cả nhà phải đi trốn nợ.

"Kiều Di, Tiêu Hằng có bảo cô chuyển bức thư này cho em."

Đọc hết bức thư, cô sờ lên gương mặt đẫm nước mắt của mình, rồi bật khóc nức nở giữa sân trường.

Ai đi qua cũng hỏi han, an ủi cô nhưng không có tác dụng, cô vẫn cứ khóc mãi.

Cô - Bạch Kiều Di, con gái cưng của Bạch gia mới vừa nếm trải tình đầu chưa tới 1 tháng thì đã bị đá rồi.

Mãi mới khôi phục tinh thần sau hậu 'bị đá', cô cắm đầu cắm cổ vào học, càng ngày càng ít giao tiếp, đến đại học mới làm quen được với Diệp Phi Phi.

Nhưng mà sâu trong lòng cô, luôn có bóng hình của một người thiếu niên ở đó, một thiếu niên dịu dàng, ấm áp, luôn che chở cho cô.

Mối tình đầu đẹp đẽ, thật sự không thể quên được...

***


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận