Trở lại với Huỳnh Nam , cậu ngồi thừ ra trên chiếc ghế bành ngoài phòng khách mà không chút ánh đèn . Cậu không biết mình đã ngủ từ lúc nào kể từ khi đem xấp tài liệu ra nghiên cứu , cậu học mệt quá .
Bỗng bóng người nào đó ngồi xuống cạnh cậu làm cậu giật mình . Ai tới gần mà cậu không hề biết , căn phòng cũng đã tối om . Có mùi bia xộc vào mũi cậu làm cậu thấy khó chịu , hình như cậu biết người này ..là anh cậu - Huỳnh Hiễn - người anh không chính thức !
Anh Hiễn là đứa con riêng của ba và dì Tú . Từ khi người này xuất hiện , gia đình Huỳnh Nam chưa ngày nào là cảm thấy được yên . Mẹ Huỳnh Nam – bà Vân – chưa bao giờ cho phép cậu thừa nhận người anh này . Nhưng Huỳnh Nam không nghĩ vậy , cậu kết thân với anh và thậm chí mối quan hệ này dần trở thành ràng buộc khi Huỳnh Nam chia sẽ mình đồng tính với Huỳnh Hiễn và anh ta dọa sẽ báo với ba – ông già bảo thủ trong gia đình - nếu như cậu không nghe lời . Hiển nhiên suốt 2 năm trời qua , cậu trở thành 1 món đồ chơi tình dục cho anh ấy .
Huỳnh Hiễn đặt tay lên vai cậu , anh ta lại say , mùi bia từ người anh khiến cậu khó thở quá .
- Anh say à? - giọng cậu thật dịu , cậu đã quen nói những lời âu yếm như thế này với người chủ của mình rồi .
Huỳnh Hiễn im lặng .
- Anh say rồi thì vào phòng ngủ đi . Tí mẹ về lại la !
- Mẹ? Ai là mẹ anh hã , Nam? - vừa nói anh vừa đè Nam dựa ra ghế , sự đụng chạm cơ thể khiến anh cảm thấy thích thú . Anh dí sát mặt lại gần hơn , nhìn cho rõ khuôn mặt dễ thương của cậu em mình . Huỳnh Nam im lặng , anh lại càng thích thú với cái việc chiếm hữu này . Mùi cơ thể của Huỳnh Nam thoang thoảng khiến anh thấy dễ chịu . Huỳnh Hiễn hít một hơi từ cổ Huỳnh Nam . Anh đang thèm muốn cậu …anh đang rất rạo rực .
Huỳnh hiễn khom người dậy , nằm về phía còn lại của chiếc ghế , anh kéo mạnh cánh tay Huỳnh Nam làm cả người cậu từ bên này cũng phải ngã về phía anh . Anh ôm cậu thật chặt !
- Thôi đừng , anh buông em ra đi ! Mẹ về bây giờ
Tiếng nói của cậu làm anh chợt tỉnh , nhưng anh không buông cậu
- Hôm nay thứ 5 . Bà ta đi đánh bài rồi , hơn 10 giờ mới về .
- Sao anh biết?
- Tuần nào chả là như vậy . Một người đàn bà ham cờ bạt
- Đừng nói mẹ em như thế …
Nói rồi , Huỳnh Hiễn vuốt nhẹ tóc cậu , đặt tay lên cổ cậu rồi cúi nhẹ xuống mút thật mạnh đến độ hiện lên cả những vết hằn đỏ ửng . Huỳnh Hiễn rất thích làm như vậy , vì anh cảm thấy vị ngọt từ da thịt của người em mình . Bỏ qua khuôn mặt đờ đẫn của Huỳnh Nam , anh tiếp tục lần từng ngón tay xuống cổ áo , kéo nhè nhẹ xuống dần cho đến khi lộ ra bờ vai trắng trẻo …
Phịch ! Huỳnh Hiễn đẩy cậu nằm ngửa trên mặt ghế , vẫn kéo chiếc áo của cậu đến lưng . Anh tiếp tục hôn lên da thịt của cậu , ngày càng mạnh bạo hơn ..ngày càng nồng nàn hơn . Tay anh đi dần xuống bụng cậu , lần sâu hơn ..
- A.. - Huỳnh Nam nhắm mắt . Mặc dù đã rất nhiều lần anh chiếm hữu cậu , nhưng Huỳnh Nam vẫn cảm thấy xấu hổ . Cậu gồng mình cố không để bật lên những tiếng mỗi khi anh lần mò trên da thịt cậu . Huỳnh Hiễn vòng tay ra phía sau rồi thản nhiên xoa xoa cặp mông với vẻ thích thú , còn Huỳnh Nam vẫn cái thái độ ngượng nghịu , cứ như đây là lần đầu giữa cậu và anh . Anh thôi xoa , lần này anh ngang nhiên đưa tay về cái khe giữa mông cậu ..tiến vào một chút ..anh ấn nhẹ làm cậu rụt mông lại
- Haa…a…đừng …a !
- Không thích?
- Không có ..a..a - giọng cậu rè rè – a…ha..a
- Sao lại bảo đừng?
- Em… a…a
Anh tiếp tục ấn .
- Á…a.. đau …ngừng …a..
- Phải cho nó giãn ra đã – anh nói rồi lại ấn vào 1 cái . Khiến Huỳnh Nam rùng mình lần cuối , anh mới dừng lại
- Hưm…ưmmm - Huỳnh Nam thở nhẹ nhàng
Chẳng cần nói gì nữa , Huỳnh Hiễn kéo toạt xuống cái lưng quần nhỏ ra khỏi mông , vén mạnh cái áo còn chưa cởi hết lên , Huỳnh Nam vẻn vẹn phơi bày trước mắt anh , không thể tả được .. anh muốn nó , anh muốn toàn bộ cơ thể cậu . Anh tiếp tục ngấu nghiến da thịt của cậu , càng ngày càng xuống thấp
- Áaa...! - Huỳnh Nam nghiến răng , bấu chặt vào thành ghế khi Huỳnh Hiễn cắn thật mạnh vào cái mông tròn trịa của cậu . Nó làm anh không kiềm được , anh phải cắn nó ! Dấu răng lưu lại trên mông rõ mồn một . Nam nhăn mặt
- Anh làm gì vậy …đau ! – nói rồi định đưa tay xuýt xoa nhưng lại bị Huỳnh Hiễn ngăn lại , anh dùng cái lưỡi tinh ranh của mình liếm nhẹ lên vết cắn anh vừa tạo ra 1 cách thích thú . Tay anh không quên khám phá hết hạ bộ của cậu ..lần này là phía trước . Anh bóp lấy dương vật đã cương cứng từ lâu của Huỳnh Nam , xoa cái đầu mỗi lúc một mạnh dần – Ưmm…hưm.. – mặt Huỳnh Nam nhăn lại , tiếng rên rỉ không ngừng bật ra khỏi miệng . Cậu không thể điều khiển nổi mình nữa . Huỳnh Hiễn biết rõ khi này cậu sẽ như thế nào , anh nhanh chóng đưa đầu lưỡi quẹt nhẹ lên nơi anh vừa xoa
- Ahhhh …ahh… - quả thật Nam lập tức không chịu nổi , thứ nước đục màu trắng bắn tung tóe trên lưỡi anh .
- Tốt ! - Huỳnh Hiễn cười , chồm lên Nam , thì thầm vào tai câu - Tới phần vui của anh rồi ! – Anh đưa ngón tay dín chút chất màu trắng của Nam bôi nó vào cái lỗ nhỏ giữa hai mông cậu , rồi xoa đều . Huỳnh Nam nhắm mắt lại , cậu vẫn nhớ cái cảm giác đau đớn này , cậu thấy sợ , nhưng rồi tự động viên bản thân của mình . Anh xoa nhẹ nhàng những cũng đủ làm thân cậu run rẫy . Huỳnh Nam cảm nhận rõ dương vật cứng rắn của anh đang tiến vào cậu như thế nào , cậu biết phải nhấc mông lên càng ới làm anh dễ dàng hơn , mà cậu cũng đở đau đôi chút . Có một chút rát ở bên trong khi anh vào , rồi sự đau đớn này cũng dịu lại khi của lỗ nhỏ của cậu dần mở rộng đón trọn vẹn tình cảm từ anh .
- Ư…hưmm…mm - cậu nín thở , phối hợp theo từng nhịp của anh . Huỳnh Hiễn không kiềm chế thêm gì nữa , anh đê mê rồi , anh thô bạo hơn trong cậu
- Ahh .. aa…… - tiếng la ngày càng to hơn khi anh thúc dồn dập cái lỗ ấy , rất mạnh . Nhưng Huỳnh Hiễn không để ý đến việc cậu đau , dương vật anh tham lam vào tận sâu bên trong đến khi không còn chiều dài để vào được nữa , rồi rụt lại , rồi đưa vào .. cứ thế thật điều .
Huỳnh Hiễn đứng dậy , dùng tay kéo mạnh hông cậu lên , Huỳnh Nam suýt ngã vì anh rất nhanh , nhưng anh nhanh chóng ghì được cậu lại . Cậu bình tĩnh rồi tiếp tục hòa theo nhịp của anh . Những nhịp dồn dập làm cậu lúc này cảm thấy sướng?
- Ahh ..haaa…aaaa…hh
- Ahh….haaa…aaaa…hh
Làm ơn chậm ..chậm lại .. anh đi nhanh quá rồi ! Huỳnh Nam định nói như vậy nhưng cậu không còn sức để phát ra tiếng nói nữa , cái cảm giác này .. à không .. cậu không còn cảm giác gì nữa rồi .
Tiếng da thịt chạm vào nhau phình phịch nghe thật rộn rã , và tiếng rên của Huỳnh Nam đang không ngừng vang lên - những tiếng động làm anh càng kích thích hơn , nhịp anh mạnh hơn !
- Ưmmm….hưmm….mm - Huỳnh Hiễn ghì mông cậu lại gần anh hơn , giữ thật chặt để cơn thõa mãn này chảy hết vào trong cậu . Để mọi thứ hòa quyện vào trong cái lỗ nhỏ của cậu . Anh giữ tư thế đó vài phút mới rút từ từ thanh kiếm sắc lẽm của mình ra khỏi cơ thể Huỳnh Nam . Một dòng trắng đục cũng men theo con đường mà trào ra một chút . Toàn thân cậu đổ ập xuống khi anh buông cậu ra , thật sự không còn sức lực nào cả .
- Tốt lắm ! – Huỳnh Hiễn vỗ nhẹ vào đứa em của mình , nhoẽn miệng cười và không quên đặt lên má cậu một nụ hôn lưu luyến . Rồi anh quay lưng vào phòng bỏ mặc cậu ngồi đó không nhúc nhích nổi . Và chất trắng đục cứ rỉ từ từ ra .
Việc còn lại hơi khó cho cậu . Đứng dậy và đi làm vệ sinh cơ thể mình ..
Rất khó …