Tề Thác lạnh lùng nhìn hắn, trong mắt có lửa giận:
- Ngươi là nói, đám người Cố Phỉ là bị Huyền Diệp hoặc là Tề Thừa đánh giết?
- Cái này, nên như vậy.
Trưởng lão kia sốt sắng nói.
- Được lắm nên như vậy.
Tề Thác nộ cười một tiếng.
Ầm!
Trong cơ thể hắn mãnh nhiên bùng nổ ra một luồng khí thế đáng sợ, chấn Vô Lượng Sơn trưởng lão ở xung quanh đến mức dồn dập rút lui, miệng phun máu tươi.
- Muốn dùng hồn lực hoặc linh hồn xung kích diệt linh hồn của Lý Trạm cùng La Mạc, người bình thường căn bản không làm được, ít nhất là Luyện Hồn Sư Đế cấp cửu phẩm hoặc là Vũ Đế tam trọng trở lên mới có thể làm đến.
Tề Thác lạnh lùng theo dõi hắn, cắn răng nói:
- Ý của ngươi là, Huyền Diệp hoặc Tề Thừa kia là Luyện Hồn Sư cửu phẩm cùng Vũ Đế tam trọng?
- Cái này...
Người trưởng lão kia cũng lúng túng.
- Rác rưởi, đều là một đám rác rưởi.
Tề Thác nổi giận gầm lên một tiếng, vỗ ra một chưởng, ầm ầm, nửa bên thung lũng đều ở dưới một chưởng này của hắn ầm ầm nổ tung, sụp đổ.
Bụi mù tràn ngập, toàn bộ thung lũng rơi vào một mảnh âm trầm, tất cả mọi người đều câm như hến, không dám mở miệng, trong đôi mắt tràn ngập hoảng sợ.
- Nhất định là có người đang giúp bọn hắn, nhất định là như vậy.
Trong ánh mắt Tề Thác phảng phất như có hỏa diễm phẫn nộ thiêu đốt.
- Lập tức phong tỏa Huyền Vực tam trọng cho ta, điều tra lúc trước hết thảy cường giả cùng thế lực đã tiến vào Tử Hoa Thành, còn có Lăng Phong thành cùng Ô Vân thành cũng phải điều tra như thế, tuyệt đối không thể để lọt bất luận cái nào, nếu Huyền Diệp kia có thể xuất hiện ở trong Thiên Âm Cốc, nhất định từng lưu lại ở nơi này, Lam Quang học viện nhiều người như vậy, tuyệt đối sẽ không một chút dấu vết cũng không có, lập tức đi thăm dò cho bổn Đế. Còn Thánh Thành, bổn Đế sẽ đích thân đi giải thích, có nghe hay không.
- Vâng!
Những trưởng lão này như được đại xá, dồn dập bay lượn ra.
- Hả?
Đột nhiên, Tề Thác lấy thẻ ngọc truyền tin ra, Huyền Thức rót vào trong đó, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
- Đáng chết!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, vẻ mặt giận dữ không thôi, khí tức trên người bốc lên, như núi lửa sắp phun trào.
- Tề Thác Nguyên Lão, làm sao vậy?
Một tên Vũ Hoàng thân tín do Tề Thác mang đến, ở một bên hỏi dò.
Tề Thác lạnh giọng nói:
- Tông môn lại phái tới hai vị Nguyên Lão, sau mười ngày đến tam trọng, trong đó một vị là Tả Đồng hộ pháp, để lão phu sau đó toàn bộ hành trình nghe theo Tả Đồng hộ pháp hiệu lệnh, đáng chết.
- Tả Đồng hộ pháp!
Vũ Hoàng kia kinh ngạc thốt lên một tiếng, mặt lộ vẻ ngơ ngác.
Hộ pháp Nguyên Lão, là tồn tại so với Nguyên Lão phổ thông còn cao hơn một tầng, có thể làm hộ pháp Nguyên Lão, ít nhất cũng phải là Vũ Đế nhị trọng, mà Tả Đồng hộ pháp, càng là một người thủ đoạn tàn nhẫn nhất trong rất nhiều Nguyên Lão.
Nếu như hắn đến, Tề Thác Nguyên Lão tất nhiên vô cùng không dễ chịu, hơn nữa điều này hiển nhiên đại diện cho tông môn vô cùng coi trọng chuyện này, để Tề Thác Nguyên Lão hết sức bất mãn.
- Tại sao lại như vậy? Tông môn cũng quá đáng a.
Vũ Hoàng kia lập tức tức giận nói.
Trong lòng Tề Thác cũng uất ức đến cực điểm, cắn răng nói:
- Đều là Lam Quang học viện chết tiệt kia, đáng chết.
Xì xì!
Tề Thác phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, tức giận công tâm.
Lam Quang học viện bố cục, vốn là hắn thống lĩnh khống chế, kết quả cuối cùng lại để đám người Cát Phác Tử đào tẩu, mãi đến tận hiện tại còn chưa mở ra cấm địa của Lam Quang học viện.
Mà trước hắn thật vất vả tìm được tin tức của người Lam Quang học viện, còn chưa nắm lấy đối phương, mấy đại trưởng lão hạch tâm của tông môn bị giết, tất cả những thứ này cũng làm cho hắn ở tông môn danh tiếng rơi xuống.
Nếu như lại xuất hiện bất ngờ gì, nói không chắc hắn thậm chí sẽ bị gạt ra khỏi vị trí cao tầng của tông môn, chí ít Tả Đồng hộ pháp đến đây, đã đại biểu tông môn đối với hắn hết sức bất mãn.
- Đáng ghét, bất kể là ai, dám to gan khiêu khích quyền uy của Vô Lượng Sơn ta, đều phải chết, đều phải chết!
Tề Thác ngửa mặt lên trời rít gào, cả người bắn nhanh ra kình khí đáng sợ, hai con mắt đỏ như máu, giận dữ không thôi!
Lúc này, thời điểm Vô Lượng Sơn ở chung quanh điều tra đuổi bắt Diệp Huyền, Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế đã bình yên rời Huyền Vực, đi tới một thành trì phồn hoa ở Nam vực đại lục.
Toà thành trì này tên Hạo Thiên thành, là một toà thành trì cực kỳ phồn hoa ở Nam vực, nắm giữ đường hầm không gian đi tới Huyền Vực.
Diệp Huyền lấy Hạo Thiên thành làm ván nhảy, rời đi Huyền Vực, bắt đầu đi tới Đông Vực Thiên Đô Phủ.
Trên thực tế, Đông Vực cũng nắm giữ đường nối tiến vào Huyền Vực, nhưng sở dĩ Diệp Huyền không có trực tiếp từ Đông Vực đi, chính là vì mê hoặc Vô Lượng Sơn.
Diệp Huyền rất rõ ràng, đại lục bảy đại tông môn đại biểu lực lượng cùng thực lực, còn có năng lượng của bọn họ đến tột cùng lớn bao nhiêu.
Tuy ở trong Huyền Vực, hắn đi vòng rất nhiều đường quanh co, dọc theo đường đi cũng dịch dung mấy lần, thế nhưng không có nghĩa là Vô Lượng Sơn sẽ không tra được lên người hắn.
Vạn nhất Vô Lượng Sơn thật sự tra được hắn, cũng chỉ có thể điều tra đến Nam vực, mà chỗ Diệp Huyền thật thực cần đến, là Đông Vực Thiên Đô Phủ.
Ở trên đại lục, tuy địa vị của Vô Lượng Sơn cũng rất cao, nhưng Thiên Huyền đại lục dù sao quá bao la, Vô Lượng Sơn nhiều nhất chỉ có thể điều tra đến Hạo Thiên thành, sau đó… sẽ không có sau đó...
Đám người Diệp Huyền dọc theo đường đi thông qua mỗi cái Truyền Tống trận, hơn nữa thường xuyên dịch dung, tình cờ cũng sẽ phi hành xuyên qua mấy thành trì, người Vô Lượng Sơn căn bản không thể nào điều tra được.
Đây chính là kế hoạch của Diệp Huyền, không cho đối phương chút cơ hội điều tra nào, cho dù chỉ có một tia nguy hiểm, hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp xóa đi.
Dù đường xá sẽ dài ra một chút, nhưng dù sao cũng hơn bộc lộ ra Huyền Quang Các.
Tuy dựa theo Thánh Thành định ra quy củ, thế lực Huyền Vực không thể vô cớ xâm lấn thế lực trên Thiên Huyền đại lục.
Thế nhưng hắn ở trong Huyền Vực tam trọng làm những việc kia thực sự là quá mức kinh người, kinh người đến đủ khiến Vô Lượng Sơn mất đi lý trí, bí quá hóa liều.
Vì lẽ đó Diệp Huyền không thể mạo hiểm như vậy.
Mà trải qua hắn một phen mê hoặc, Vô Lượng Sơn muốn tìm được hắn, không có thời gian rất lâu, căn bản là không thể.