Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi


Âm thanh lưỡi dao sắc bén đâm vào da thịt rất nhỏ gần như không nghe thấy gì.
Chỉ có thể nhìn thấy màu máu dần nhuộm đỏ màu váy trắng, tạo nên một hình ảnh diễm lệ như thể một đóa hoa nở rộ, nhanh chóng lan rộng một cách quỷ dị, cuối cùng nhuộm đỏ màu váy trắng.

Tân Hoành cắn chặt răng không kêu thành tiếng, bởi vì vô lực mà tất cả sức nặng của cô đều đè lên người đàn ông cô đang ôm.
Dịch Tân đang ôm cơ thể mềm mại của cô loạng choạng một bước, đôi mắt lập tức dừng lại trên cán dao cắm trên lưng cô.

Khoảnh khắc đó, mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến một người đàn ông như anh cũng như thể đánh mất tiêu cự, anh như người mộng du, những gì nhìn thấy trước mắt cũng không phải là thật.
Cũng giống như Thẩm Ngôn ở dưới đất, đôi mắt anh ta tối tăm mờ mịt nhìn vào lưng Tân Hoành, con dao cắm sâu đến nỗi cán dao cũng gần như lún vào da thịt.

Anh ta đã dồn hết sức lực vào một dao kia, bởi vì người anh ta muốn đối phó chính là Dịch Tân, đó không phải một người đàn ông bình thường.
Nhưng anh ta không ngờ Tân Hoành lại dùng cơ thể yếu ớt của cô chắn cho người



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui