Dưới ánh mắt của Kakashi, Naruto bắt đầu lấy ra thanh Kunai đặc chế (Phi Lôi Ảnh Tiêu) rồi cầm trên tay. Nhìn thấy thanh Kunai này, Kakashi mở to mắt ra, khó có thể tin được là lại có thể thấy người khác dùng nó một lần nữa.
Kèm theo đó, Kakashi cũng trở nên đề phòng hơn bao giờ hết, là học trò của Minato, hắn hiểu rõ sự lợi hại của Phi Lôi Thần Thuật, chỉ cần lơ là một tý là bị Naruto cướp mất chuông ngay.
Một thanh Phi Lôi ảnh Tiêu được phóng về phía Kakashi nhưng không hề trúng đích mà bị hắn né được.
“Bụp!”
Tuy né thanh kunai, nhưng Kakashi vẫn luôn chú ý đến Naruto, xem xét nhất cử nhất động của cậu. Chợt…. Naruto biến mất rồi, sau đó là cảm giác nguy cơ từ phía sau của Kakashi, hắn nhanh chóng xoay người, nhảy lùi lại và gạt tay của Naruto ra.
“Chết thật! Sharingan của mình không thể thấy được chuyển động của Naruto, chỉ còn cách không cho nó dùng Phi Lôi Thần Thuật nữa thôi!”
Nghĩ như thế, khi chân hắn vừa chạm đất, Kakashi liền phóng ngược trở về bên cạnh Naruto. Đoán được ý định của hắn, Naruto cũng không dùng Phi Lôi Thần Thuật nữa, mà cả hai bắt đầu so thể thuật.
Nói về phương diện này, Naruto cùng Kakashi có vẻ không hơn kém nhau nhiều lắm, cả hai đã giao đấu năm phút rồi nhưng vẫn chưa phân thắng bại.
Cảm thấy đã đến lúc kết thúc, Naruto “phốc” một cái, biến mất khỏi tầm mắt của Kakashi, điều này làm cho Kakashi hoảng hốt phải quay lưng lại đề phòng. Vừa xoay người, hắn cũng không hề thấy Naruto ở đâu, biết ngay là mình bị lừa, Kakashi nhanh chóng để ý xung quanh. Tất cả đều đã quá muộn rồi.
Chỉ thấy Naruto đang nhe răng cười ở đó, trên tay cậu chính là hai cái lục lạc vốn dĩ được treo trên người Kakashi.
Thở dài một hơi, Kakashi liền hỏi:
“Em dùng cách nào để chiến thắng thế?”
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên:
“Ngươi bị Naruto chơi xấu rồi Kakashi! Ha ha ha!”
Đó là âm thanh của Diệp Phong, từ khi hắn thấy Naruto giành được cái chuông thì đã mang mọi người thuấn di đến nơi này. Nhìn Kakashi đang dùng ánh mắt khó hiểu nhìn mình, Diệp Phong cười nói:
“Vấn đề này ngươi nên hỏi Naruto a!”
“Ha ha ha! Cũng không có gì đặc biệt. Ở trên người của đại ca, Sasuke cùng tên sâu róm đều có dấu ấn Phi Lôi Thần Thuật do em đặt lên. Vào lúc nãy, khi em biết là không thể dùng thể thuật để thắng thầy thì chỉ có cách dùng Phi Lôi Thần Thuật dịch chuyển đến nơi của đại ca.
Trong khi thầy chỉ thấy em phóng một thanh kunai nên cho là em sẽ xuất hiện sau lưng thầy, lúc thầy quay lưng, em lặng lẽ dịch chuyển lại bên cạnh thầy và đoạt chiếc chuông!”
Lại thấy ánh mắt của Kakashi dồn vào mình, Naruto gãi đầu và giải thích. Nghe vậy, Kakashi bừng tĩnh, hắn nhanh chóng biết được rằng phía sau lưng mình cũng có một ấn chú do Naruto đặt lên, xem ra nó được đặt lúc cả hai còn đánh thể thuật với nhau a.
“Naruto, cậu quá bỉ ổi rồi!”
Không bỏ lỡ cơ hội, Sasuke liền đả kích Naruto. Điều này làm cho Naruto phải nổi đóa:
“Này, đại ca từng dạy, làm ninja, phải biết lợi dụng tất cả các lợi thế mình có để dành chiến thắng nhá!”
“Hừ!”
Thấy cậu đem Diệp Phong ra làm tấm khiên, Sasuke bĩu môi, không thèm đáp lời lại.
………………….
Sau khi bài kiểm tra của Kakashi kết thúc mĩ mãn, Diệp Phong cuối cùng cũng “trả tự do” cho bọn nhóc rồi. Trong khi bọn nó lũ lượt kéo nhau đi ăn mì, Diệp Phong lại ôm lấy Tsunade cùng Kurenai về nhà của mình. Còn Haku, nàng đành phải chịu thiệt thòi một chút rồi, nhưng nàng hiểu, Diệp Phong muốn bù đắp cho các nàng khi không gặp mặt trong ba năm.
…………….
“Phong, mau tỉnh……!”
Khi Diệp Phong còn đang say giấc thì hắn cảm thấy có người đang lay động mình, nhận ra giọng nói của Kurenai, hắn lập tức mở choàng mắt, vừa ngáp vừa hỏi:
“Ớ, Kurenai, chào buổi sáng!”
“Còn sáng gì nữa, đã trưa rồi, mau đến phòng làm việc của Tsunade, nàng đang triệu tập chàng kìa!”
Bị Kurenai nhắc nhở lúc này, Diệp Phong mới để ý đến bên ngoài, mặt trời đã lên cao. Nghe thấy việc Tsunade triệu tập mình, hắn lập tức nghĩ đến nội dung của nguyên tác, Gaara bị bắt rồi. Vì vậy, Diệp Phong vội vàng ngồi dậy, chạy vào phòng vệ sinh rửa mặt rồi thay quần áo. Tất cả chỉ diễn ra trong vòng một phút.
Trước khi thuấn di đi khỏi nhà, hắn cũng không quên nhắc với Haku cùng Kurenai.
“Có lẽ lần này xảy ra chuyện lớn rồi, ta phải đi vài ngày, các nàng ở nhà cẩn thận!”
Ở bên này, Diệp Phong vừa xuất hiện ở giữa phòng thì chứng kiến cả đội 7 đang ở đó, và trên tay bọn nhóc cũng đã chuẩn bị hành lý xong cả rồi. Chưa kể trong phòng còn có một người khác, đó là Temari, có điều vẻ mặt của nàng vào lúc này không được tốt cho lắm. Dựa vào những yếu tố này, Diệp Phong đã nắm chắc đây là việc gì rồi, nhưng hắn vẫn phải giả vờ hỏi:
“Có chuyện lớn à Tsunade?”
Gật đầu một cái, Tsunade liền giải thích tình hình cấp bách của làng Cát cho Diệp Phong nghe, sau đó nhờ hắn đi theo đội 7 để trợ giúp bọn họ. Đối với việc này, Diệp Phong cũng không có lý do gì để từ chối.
Chỉ một giờ sau, tất cả mọi người đã di chuyển đến cống làng. Vừa lúc bọn người Diệp Phong đang định xuất phát, Jiraiya bỗng xuất hiện ở nơi này.
Vừa đến nơi, hắn đã hấp tấp nói với Tsunade:
“Nguy rồi Tsunade, Kazekage đã bị….”
Chưa nói hết, hắn đã bị nàng ngắt lời:
“Ta biết rồi, Diệp Phong và đội của Kakashi đang chuẩn bị xuất phát đây!”
Nghe nàng nói như vậy, Jiraiya mới để ý đế mọi người xung quanh đang mang theo hành lý. Nhất là khi hắn nhìn thấy Diệp Phong thì hớn hở:
“Diệp Phong nha! Hơn một năm rồi không gặp! Mấy ngày trước, các ngươi diệt gọn hai thành viên của Akatsuki, làm cho ta vô cùng bất ngờ nha!”
Vỗ vai của Diệp Phong, Jiraiya nói một cách vui vẻ. Đúng như lời của Jiraiya nói, trong ba năm đi huấn luyện này, nhóm của Diệp Phong gặp Jiraiya không ít lần, Naruto cũng được hắn dạy cho một số nhẫn thuật mới. Vậy nên bây giờ, Naruto cũng gọi hắn là thầy rồi.
Còn những người còn lại thì không chú ý điểm này, tất cả đều bị tin tức do Jiraiya nói ra làm cho chấn kinh rồi.
Trong khi đó, Diệp Phong chỉ cười xòa:
“Có gì đâu! Đám Naruto cũng góp công cơ mà!”
“Lần này đi, ngươi cũng tiễn hai tên Akatsuki ở làng Cát theo bọn chúng thì càng tốt! Ta hy vọng rất nhiều đối với ngươi a!”
Không trả lời, Diệp Phong chỉ mỉm cười gật đầu, sau đó hắn quay về phía Tsunade nói:
“Được rồi, chúng ta cũng nên xuất phát thôi! Cô nàng này cũng hấp lắm rồi! Tạm biệt mọi người!”
Cô nàng mà Diệp Phong nói ở đây chính là Temari, trong lúc mọi người đang mãi nói chuyện, vẻ gấp gáp cùng lo lắng đã hiện rõ trên gương mặt nàng, đến khi nàng sắp không kiên nhẫn được nữa thì Diệp Phong đã đề nghị xuất phát rồi.
Mà hắn vừa nói xong thì cũng phòng người đi, kế tiếp chính là nhóm Naruto cùng Temari theo sát phía sau.