Trói buộc

Mắt ưng của Tùy Biện bắn về phía cô, thật là ngu ngốc, cô càng như vậy anh càng tức giận! Hiên ngang lẫm liệt giống một nữ chiến sĩ chiến đấu hăng hái. Nhưng ánh mắt anh vẫn không kiềm được mà bị hai luồng đẫy đà no đủ trước ngực cô hấp dẫn thật sâu. Bàn tay to đẩy quần lót màu trắng, thấy thật sự rất khô khốc, không hề ướt át. Xem đi, rõ là một khúc xương cứng không có tim, đổi thành người phụ nữ khác, chỉ sợ sớm đã ướt át một mảnh!
 
Quần lót bị kéo ra, nhưng anh chỉ là nhìn thoáng qua, Lạc Vũ hoàn toàn theo không kịp mạch não kì quái của người đàn ông. Đúng lúc này, anh đột nhiên nắm quần lót cô kéo hướng lên trên, cảm giác quái dị bò lên, vải dệt cọ nơi đó ngứa ran.
 
Mặt Lạc Vũ càng ngày càng hồng, vải dệt ở đũng quần sắp hoàn toàn dung hợp vào cửa huyệt cô với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
 
“Ưm, a, tiên sinh, đừng kéo lên trên mà.”
 

“Thoải mái không?” Tùy Biện buông lỏng ra tay nắm quần lót, từ bên cạnh quần thăm dò vào hai ngón tay, ngay sau đó nhấc lên vải dệt che khuất hoa huyệt, kéo lên trên thật mạnh.
 
“A, a, không cần!” Lạc Vũ kích động, môi âm hộ bị đè ép run run rẩy rẩy, bên trong không biết chảy ra bao nhiêu mật dịch.
 
Ngón tay của Tùy Biện mau chóng bị ướt nhẹp, anh cởi bỏ quần lót của cô, xoa bóp trên bờ mông đầy đặn đĩnh kiều của cô: “Đồ lẳng lơ, còn không thừa nhận mình rất thèm khát tôi à? Đã ướt như vậy rồi!”
 
Anh gặm cắn đầu vai hương hoạt như ngọc của cô, Luvevaland chấm co, hàm răng anh để lại ở bên trên từng hàng dấu vết, dấu vết chỉ thuộc về vật sở hữu của anh. 
 
“Tuyết Nhi, nói em muốn tôi đi.” Tùy Biện thở hổn hển, người phụ nữ mê người đáng chết này, nếu anh không xuyên qua cô được thì anh sẽ không mang họ Tùy!
 
Lạc Vũ sao dám không nói, phần vai truyền đến cơn đau đớn làm cô hít hà một hơi. Sao anh cứ cắn người ta mãi thế, đời trước nhất định là súc sinh đầu thai thành!
 
“Tôi muốn anh!” Lạc Vũ sợ anh, cơ hồ lập tức trả lời. Ngắn ngủi tiếp xúc cũng đủ để Lạc Vũ dần dần thăm dò tính tình của người đàn ông, siêu cấp đại móng heo!
 

Quả nhiên, giáo sư Tùy ngạo kiều nghe thấy người phụ nữ lập tức trả lời, tâm trạng tối tăm lập tức tan thành mây khói, thay vào đó chính là dục hỏa bao quanh trong ngực! Tùy Biện đột nhiên ngăn chặn Lạc Vũ, cúi đầu chôn vào ngực cô. Luvevaland chấm co. Hai luồng đầy đặn vây anh thành từng tầng, hương khí dễ ngửi mũi luồn vào mũi. Anh vươn lưỡi liếm láp nhũ thịt đầy đặn, mềm mại giống như gạo nếp, xúc cảm vào miệng là tan, quả thực ăn ngon đến không gì sánh kịp.
 
Phía sau lưng dựa vào cửa sổ sát đất lạnh lẽo, bên ngoài mưa tí tách tí tách, âm u. Nhưng nhiệt độ trong phòng lại không ngừng tăng lên, Lạc Vũ bị anh liếm đến cả người mềm mại, nóng bỏng. Anh kích động lên còn cắn mút nhũ thịt cô, trên tay còn quấy phá hoa huyệt cô, không ngừng đè ép thật mạnh. Luvevaland chấm co. Tiếng phốc phốc chụt chụt quái dị từ hai nơi thân thể truyền đến. Đầu người đàn ông không ngừng đong đưa, hai luồng tròn trịa thực mau bị anh liếm ướt, anh há mồm ngậm lấy một bên kiều quả, đầu lưỡi đảo quấn lấy anh đào nhỏ nhắn đáng yêu.
 
Lạc Vũ rốt cuộc không chịu nổi từng đợt khiêu khích của người đàn ông, thần kinh mẫn cảm cả người như vỡ toang ra theo đầu vú. Cổ họng không chịu khống chế mà phát ra tiếng thở dốc khe khẽ kiều mị, lại làm Tùy Biện nghe đến càng nóng rực hơn. Luvevaland chấm co. Đầu lưỡi ngậm lấy cả viên kiều nhuỵ, lại quấn vào một chút, một dòng nhiệt đi xuống theo chỗ hoa tâm. Lạc Vũ khó nhịn mà nâng hạ thể phối hợp với chuyển động của bàn tay người đàn ông, lông mu cọ xát bàn tay dày rộng của người đàn ông. Đồng thời, ái dịch càng chảy càng nhiều, đè ép ra tiếng phụt phụt, làm người ta ngứa ngáy trong lòng.
 
Ngón giữa cùng ngón trỏ tàn ác tách cánh môi âm hộ đang dính chặt lại, ngón giữa thon dài đột nhiên từ lỗ hoa hẹp hòi vèo một cái cắm nhanh vào. Luvevaland chấm co. Chỗ hoa thịt nông cắn chặt không cho anh đi vào, hàm răng Tùy Biện cắn cắn nhũ thịt, cái miệng nhỏ phía dưới quả nhiên buông ra như ý muốn, mặc anh đào móc qua lại.
 
“A, a, a, tiên sinh, chậm một chút, a a, a, a ~~~” Ngón tay bên trong đường đi dũng mãnh hữu lực, không hề dịu dàng giống như lưỡi anh. Lạc Vũ bị cắm đến lộn xộn, hồng nhuỵ ở trong miệng anh thỉnh thoảng còn cọ đến hàm răng anh, sao anh lại có thể như vậy. người phụ nữ dưới thân đỏ như một đóa hoa hồng nở rộ, thở dốc tựa vào đầu ngón tay của anh, hai mắt tràn đầy dục hỏa không hề thanh tỉnh. Luvevaland chấm co. Tùy Biện lúc này mới buông lỏng đầu vú nhỏ bị anh ngậm đỏ, rút tay cắm mạnh vào cái miệng nhỏ hơi hơi khép mở của cô: “Tuyết Nhi, em như vậy rất đẹp!”
 

Như này mới đúng, phụ nữ làm tình lý trí quá thì rất chán ghét! Anh vẫn thích cô như vậy hơn: “Miệng em quá nhỏ, ngậm lấy ngón tay của tôi trước, từ từ sẽ giúp em căng lớn hơn!”
 
Thân dưới trống rỗng làm Lạc Vũ khó chịu, trong miệng bị ngón tay anh căng ra khép kín không được, cô muốn, cô thật là khó chịu. Tay buông xuống bên người lại lặng lẽ vươn ra, lung tung vuốt ve trên dưới dương vật của đàn ông. Luvevaland chấm co. Chủ động mời chào này càng lấy lòng Tùy Biện, anh rút tay về, khẽ hôn môi Lạc Vũ: “Cô gái ngoan, em muốn rồi, phải không?”
 
Lạc Vũ nhịn không được gật đầu, không thể chống lại dục niệm đáng sợ đang dời non lấp biển trong thân thể kia…
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận