Lúc Cố Hạ biết mình
trúng được giải nhất thì dường như không thể tin được, cầm chặt lấy
cánh tay của đồng nghiệp Ngụy Tiểu Lâm lay lay, “Là số của tôi sao?”
Ngụy Tiểu Lâm bắt lấy
cánh tay của cô, vô cùng kích động: “Là số của cô đấy, thật sự là
cô, Cố Hạ sao cô lại may mắn vậy hả? Hai mươi vạn đấy, phải làm công
bao lâu…”
Các cô đang tham gia
một hoạt động mở rộng kinh doanh địa ốc, hoạt động này rất được
chú trọng tuyên truyền trên internet, là một hoạt động rất hot trên
internet, chắc hẳn là vì giải thưởng của nó, phần thường theo thứ
tự được giảm giá mua nhà một vạn, hai vạn, năm vạn…Giải nhất trị
giá hai mươi vạn. Có một đồng nghiệp rất thích nhà ở đây nên lôi kéo
những đồng nghiệp khác cùng tham gia hoạt động này, dù sao cũng chỉ
cần một cái click chuột, lúc ấy Cố Hạ nghĩ cho dù trúng năm vạn cô
cũng không mua nhà, nhà trên trăm vạn dù có giảm giá thì cũng có là
gì, trừ khi trúng giải nhất, tự nói với mình chỉ chơi cho vui mà
thôi, thuận tiện thử vận may luôn.
Hoạt động này tổng
cộng phải trải qua mấy giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là tham gia thi
đấu sau đó kiếm một vạn tiền ưu đãi, nhưng mà phải đến nơi bán nhà
đăng kí thông tin cá nhân, nộp trước mười vạn trở lên để được thẻ VIP
sau đó mới tiếp tục, sau đó lại tham gia thêm các hoạt động khác của
chương trình như là một hình thức nâng cấp, cuối cùng vào ngày bắt
đầu phiên giao dịch tiến hành rút thăm trúng thưởng, rút từ giải
khuyến khíh đến giải nhất, Cố Hạ vốn chỉ đến cho vui, về sau cũng
tham dự tích cực hơn nhưng bây giờ rất vừa ý với ngôi nhà kia, còn
chạy tới làm thẻ VIP. Cuối
cùng đến ngày bắt đầu phiên giao dịch cô lại trúng được giải nhất.
Reo mừng cùng Ngụy
Tiểu Lâm nửa ngày, nhìn những ánh mắt cực kì hâm mộ, trong lòng Cố
Hạ thấy rất thỏa mãn! Thật là muốn cười thật to, lớn tiếng la lên
bà đây ăn ở có đức rốt cuộc cũng được đền đáp! Nhân viên bán hàng
hỏi, “Tiểu thư, cô muốn mua nhà ở kiểu gì?”
Thật ra Cố Hạ không
nghĩ đến chuyện mua nhà, trong tay cũng không có nhiều tiền, mà cũng
không thể nào bỏ đi giải thưởng này, cô hỏi: “Giải thưởng này có
thể nhượng lại không?”
Nhân viên bán hàng
cười ngọt ngào, “Không thể, nếu như cô không mua nhà thì chúng tôi xem
như cô đã từ bỏ giải thưởng.”
Gian thương! Cố Hạ nói
thầm, còn tưởng rằng có thể quy ra tiền mà nhượng lại, hai mươi vạn
quy ra tiền thành mười vạn có thể có người mua, đáng tiếc không thể
bán lại được. Ngụy Tiểu Lâm chọc cô, “Sao có thể bỏ được? Giảm giá
hai mươi vạn, mua một căn hộ nhỏ cũng được.”
Cố Hạ thở dài, “Mua
nhà cần rất nhiều tiền.”
Nhân viên bán hàng
thấy cô thật sự không có ý muốn mua nhà, cười nói: “Tiểu thư, cô
trúng hai mươi vạn nếu không mua thì chỉ có thể từ bỏ, việc này
không thể bàn cãi. Cô có thể mua một căn hộ nhỏ một chút, trừ đi số
tiền giảm giá chắc chỉ cần bỏ ra thêm mười vạn nữa, nhà của chúng
tôi bán rất chạy, tháng hai sang năm có thể giao nhà, nếu cô không
muốn ở hoặc cảm thấy quá nhiều tiền có thể bán lại, kiếm lời hai
ba mươi vạn, chờ đến sang năm khu đất này lên cơn sốt giá nhà nhất
định sẽ rất cao, cô nghĩ lại đi, bỏ ra hơn mười vạn là có thể kiếm
lời nhiều như vậy, làm gì có cơ hội nào tốt như vậy nữa.”
Hai ba mươi vạn, Cố Hạ
đi làm công cực muốn chết cũng phải kiếm trong hai ba năm, cơ hội từ
trên trời rơi xuống mà không chịu chụp lấy, lúc này Cố Hạ quyết
định, “Mua, giới thiệu cho tôi một căn.”
Nhân viên bán hàng bắt
đầu thao thao bất tuyệt giới thiệu, “Cô xem thử căn hộ này đi, giá
tiền thấp, không gian lại vừa vặn, hướng tốt…”
Cố Hạ cũng muốn có
một căn nhà của riêng mình, không muốn dùng tiền của Triển Thiểu Huy
mua, cuối cùng vừa ý một căn nhà hai phòng, hướng nhà cũng không tệ,
nhân viên bán hàng cầm máy tính lên tính toán cho cô, tổng giá trị
sau khi trừ đi hai mươi vạn giảm giá thì phải trả thêm mười tám vạn,
Cố Hạ giao luôn tiền đặt cọc trong ngày. Sau đó nhân viên bán hàng
làm giấy tờ, “Chứng minh thư, hộ khẩu, chứng nhận độc thân,…”
Ra khỏi trung tâm địa
ốc cô gọi điện về nhà, mẹ cô nghe thấy cô muốn mua nhà cũng không
phản đối, chỉ dặn dò cô nhất định phải xem kĩ, ngàn vạn lần đừng
để bị gạt, kêu đồng chí Tiểu Triển đi xem cùng vân vân… Tóm lại lải
nhải nửa ngày, sau đó hỏi cô còn thiếu bao nhiêu tiền, Cố Hạ biết
nhà cũng không có sẵn tiền, nói: “Mẹ, tiền cọc có đủ rồi, mẹ giúp
con gửi hộ khẩu đến đây nhanh một chút, hôm nay gửi liền nhá, gửi
đến công ty của con, con đi kí hợp đồng giao tiền cọc.”
Cố Hạ mừng thầm trong
lòng, tự mình kiếm tiền và lấy tiền trong ngăn kéo của Triển Thiểu
Huy là hai chuyện khác nhau, mua nhà được giảm hai mươi vạn, việc này
cũng xem như tự mình trả tiền, nếu như sang năm bán đi, hai mươi vạn
tới tay, cuối năm sau khu này sốt lên, giá phòng cũng cao lên, Cố Hạ
đang nhìn thấy nhân dân tệ vẫy tay với cô.
Chuẩn bị xong tiền và
những giấy tờ cần thiết, Cố Hạ vui mừng chạy đến trung tâm địa ốc
kí hợp đồng, tiền trôi đi từ thẻ, cầm giấy chứng nhận kiểm tra các
thông tin rồi lại kí hợp đồng và giao tiền, nhân viên bán hàng đưa
hợp đồng mua nhà cho cô, “Cô Cố, căn nhà cô mua thật sự rất đẹp, sau
này còn có vấn đề gì cô cứ trực tiếp tìm tôi.”
“Cảm ơn cô.” Tuy đột
ngột phải bỏ ra hơn mười vạn nhưng Cố Hạ lại cười như hoa tháng tư,
bên cạnh truyền tới một giọng nói thuần hậu, “Mua được nhà vui như
vậy sao?”
“Đương nhiên là vui
rồi, đây là tài sản của mình, hơn nữa tôi cũng mua với giá rất ưu
đãi…” Cố Hạ đắc ý cười, lại đột nhiên ngẩng đầu lên, giọng nói này
hình như rất quen, hơn nữa lại là giọng nam, nhìn sang bên cạnh, quả
nhiên là Triển Thiểu Huy không biết đã đứng phía sau cô từ khi nào,
Cố Hạ biến sắc, “Anh đến đây lúc nào?”
“Một lúc rồi.” Khóe
miệng Triển Thiểu Huy nhếch lên thành một đường cong quỷ dị.
Cố Hạ thầm sợ hãi,
chuyện này cô không nói với Triển Thiểu Huy, ba ngày trước giao tiền
cọc, hôm nay chỉ tới đây hoàn tất thủ tục, chuyện lớn như vậy không
nói cho anh biết, nói không chừng Triển Thiểu Huy sẽ tức giận. Nhưng
mà cô thấy dáng vẻ của Triển Thiểu Huy không giống như đang tức giận,
thở phào một cái, cười ha ha nói: “Em rất may mắn, trúng giải nhất,
ưu đãi rất lớn nên mua một căn nhà nhỏ, vẫn chưa kịp nói với anh.”
“Mua thì mua, em thích
tự mua nhà cho mình thì cứ mua, không đủ tiền thì anh có thể giúp
em, dù sao đây cũng là tài sản cá nhân của em, anh sẽ không can
thiệp.” Triển Thiểu Huy mỉm cười kéo tay cô, “Nếu em đã vui vẻ vì mua
được nhà như vậy hay là chúng ta làm thêm một việc vui vẻ nữa đi.”
“Việc gì?” Cố Hạ
thấy hôm nay anh độ lượng không tức giận, trên mặt còn hiện lên một
vẻ vui thích, cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.
“Đợi lát nữa em sẽ
biết.”
Nói xong Triển Thiểu
Huy thân mật kéo Cố Hạ ra ngoài, Cố Hạ kéo tay anh lại, “Muốn đi thì
lát nữa hãy đi, thủ tục còn chưa làm xong mà, em vẫn chưa cầm giấy
chứng nhận…”
“Anh sẽ xử lý giúp
em, trợ lý anh nuôi đi xử lí chuyện kia chẳng lẽ em còn không tin tin
tưởng?” Triển Thiểu Huy vừa ôm vừa kéo cô ra khỏi cửa.
Ngồi trong chiếc xe
Lincoln của Triển Thiểu Huy, trần xe là một ngọn đèn chiếu rọi ánh
sáng mê ly, đáy lòng Cố Hạ lơ lửng, chiếc xe này vô cùng xa hoa, nhưng
cô biết rõ Triển Thiểu Huy rất ít dùng đến nó, bình thường đi ra
ngoài nghỉ ngơi giải trí hay tham gia các bữa tiệc mới dùng chiếc xe
dài thế này, Triển Thiểu Huy ngồi đối diện ánh mắt hiện lên một nụ
cười khó hiểu, nụ cười này pha trộn một chút đắc ý, hưng phấn cùng
quỷ dị, anh lấy từ trong tủ rượu một chai rượu vang, rót nửa ly rượu
đưa cho Cố Hạ, “Muốn uống một chút không?”
“Không cần.” Thấy anh
càng lúc càng vui vẻ, Cố Hạ thật sự nhịn không được nữa mở miệng
hỏi, “Hôm nay anh không đi làm sao?”
“Không phải em cũng
không đi làm sao?” Khóe miệng Triển Thiểu Huy càng lúc càng rộng ra.
Cố Hạ như bị nghẹn,
lại hỏi: “Hôm nay sao lại đi chiếc xe này?”
Triển Thiểu Huy cầm ly
rượu ưu nhã uống một ngụm, “Bởi vì hôm nay là một ngày đặc biệt.”
“Đặc biệt cái gì?
“Em mua nhà…” Triển
Thiểu Huy ngừng lại một lúc, như là còn có điều gì chưa nói, sau đó
cười cười, “Tối nay anh đã chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến.”
Cố Hạ cảm thấy hôm
nay Triển Thiểu Huy rất không bình thường, cô hỏi: “Anh muốn dẫn em đi
đâu?”
“Đến một cơ quan nhà
nước.” Triển Thiểu Huy nói thản nhiên như mây trôi nước chảy, “Sẽ mất
vài phút, lát nữa xong sẽ dẫn em đi dạo phố mua sắm.”
Xe dừng lại, Cố Hạ
mở thật to hai mắt nhìn cánh cửa cục dân chính hiện ra trước mắt,
bên trên còn có một tấm biển trắng chữ cục dân chính màu đen sáng
rỡ đến hoa mắt, cô nhìn thấy Triển Thiểu Huy thong dong nhận lấy một
túi nhựa đựng giấy tờ từ trợ lý, trên trong có vài thứ giấy tờ,
còn có chứng minh thư, sổ hộ khẩu, chính là bộ giấy tờ lúc nãy Cố
Hạ cầm đi làm giấy tờ nhà.
Cố Hạ biết đây là
đâu, cô còn đang tự hỏi sao cô lại may mắn như vậy, trúng giải nhất,
thiên hạ này quả nhiên không có bữa cơm trưa miễn phí, nhất định là
do Triển Thiểu Huy sắp xếp. Cô nhìn Triển Thiểu Huy chằm chằm, Triển
Thiểu Huy vẫn mang dáng vẻ thoải mái sung sướng, đi tới giữ chặt tay
cô, “Đi thôi.”
“Không cần mà.” Cố Hạ
ngượng ngùng cười, “Việc này quá đột ngột.”
“Dỗ dành không bằng
bạo lực, nếu đã chuẩn bị xong hết thì cứ đến thẳng đây đăng kí cho
xong, hơn nữa hôm nay hình như cũng không đông người.” Triển Thiểu Huy
nói đơn giản như là đang đi vào trung tâm mua sắn mua một bộ quần áo.
Cố Hạ nhìn anh, nói
thẳng: “Anh gạt em?”
“Không có nha, chính em
muốn mua nhà mà.” Mặt Triển Thiểu Huy tràn đầy vẻ vô tội, lại nghiêm
túc nói: “Anh nhớ em nói phải có hộ khẩu mới đi đăng kí kết hôn
được, nếu đã lấy được rồi thì còn chần chờ gì nữa?”
“Em có nói sao?” Cố
Hạ hỏi xong rồi mới thấy chột dạ, hình như cô có nói như vậy, bị
Triển Thiểu Huy thúc giục nên ném vấn đề này sang cho mẹ, tỏ ra mình
rất vô tội, không giữ hộ khẩu, không thể làm chủ được, Triển Thiểu
Huy có bản lĩnh thì cứ tìm mẹ cô mà đòi…
“Em đã nói vậy.” Triển
Thiểu Huy khẳng định, “Làm người phải nói đến chữ tín.”
Cố Hạ chột dạ, di
dời trọng điểm đi, “Sao anh có thể lừa gạt em chứ? Có phải anh đã
động tay động chân vào chuyện trúng thưởng không? Làm như anh thật là
không hề có đạo đức…”
“Không có ai ép em đi
mua nhà cả, là tự em cam tâm tình nguyện đi mua. Hơn nữa…” Ánh mắt
Triển Thiểu Huy hàm chứa một chút sắc bén, “Chuyện này là do em cố
ý gạt anh mà.”
Cố Hạ cố ý gạt anh
chính là lo Triển Thiểu Huy sẽ kéo cô đến cục dân chính, kết quả
lại chính là do anh đào hố chờ cô nhảy vào, Cố Hạ không muốn anh
gạt cô một cách không minh bạch như vậy, cầu hôn còn chưa ra cần hôn,
cô cãi lại anh, “Chính ta gạt em trước, em cảm thấy cực kì tổn
thương…”
“Em tổn thương? Em còn
mượn Nghiêm Hướng Vĩ năm vạn tiền đặt cọc. Em không lấy tiền của anh
mà lại tìm đến anh ta nữa đấy?” Giọng điệu của Triển Thiểu Huy ngày
càng dồn dập, Cố Hạ không đủ tiền cọc nên mượn tiền Nghiêm Hướng
Vĩ, cũng lấy một ít của Triển Thiểu Huy nhưng sợ lấy nhiều quá anh
sẽ nhận ra mánh khóe của cô.
Cố Hạ cảm thấy bình
thường nhất định anh sẽ nổi giận, một khi Triển Thiểu Huy nổi giận
thì sẽ rất đáng sợ, Cố Hạ thật sự không dám động đến anh, một lát
sau nghe thấy Triển Thiểu Huy rộng lượng nói: “Không nói mấy việc đó
nữa, hôm nay là ngày tốt, tất cả đã chuẩn bị đủ, anh cũng không
muốn làm mất vui, dù sao lúc trước chính em đã nói vậy, em không thể
nuốt lời với anh.”
Triển Thiểu Huy nắm
chặt tay cô, “Đi thôi, lên lầu đăng kí, lát nữa chúng ta sẽ đi ăn
mừng.”
Chiều hôm nay quả nhiên
cục dân chính không có người nào, ngay cả ảnh chụp Triển Thiểu Huy
cũng chuẩn bị xong, tích cực điền vào đơn, đưa cho Cố Hạ kí tên, Cố
Hạ do dự nửa ngày, Triển Thiểu Huy bất mãn nói, “Nhanh lên, em đừng
làm mất thời gian của người ta.”
Cố Hạ run rẩy kí tên,
nhân viên công chứng cầm đơn cùng giấy chứng nhận đánh thông tin vào
máy tính, tay chỉ sang bên phải, “Qua bên kia tuyên thệ, sau đó có thể
lấy giấy hôn thú.”
Triển Thiểu Huy kéo
Cố Hạ đi sang căn phòng bên cạnh, cầm lời thề đọc, nhân viên công chức
nói với Triển Thiểu Huy đây là thời khắc đặc biệt ý nghĩa, Triển
Thiểu Huy đưa cho người đo tờ tiền mệnh giá lớn, vẫn không quên nói
đối phương thối lại tờ tiền may mắn thiên trường địa cửu, Cố Hạ
nhịn không được nhỏ giọng nói thầm: “Thật ra tôi bị ép tới đây.”
Một cánh tay vỗ vỗ
lưng cô, “Tuyện thệ đi, lát nữa làm thêm bản sao, cho dù em không chịu
thề thì giấy hôn thú cũng đã làm xong.”
Đến khi tờ giấy màu
đỏ có đóng dấu nổi được đưa tới tay, mặt mày Triển Thiểu Huy hồng
hào, ra khỏi cục dân chính anh lại thở dài: “Hôm nay ánh nắng tươi
sáng, hoa cỏ cũng nở rộ kiều diễm!”
Anh ôm eo Cố Hạ, đi
vào trong xe, “Bây giờ chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp rồi, chúng
ta đi mua mấy bộ quần áo đi, à đúng rồi, hẳn là phải đi mua một đôi
nhẫn cưới nữa, mang vào tay để cho người khác hâm mộ chơi.”
Lúc ra về vẫn ngồi
trên chiếc xe rộng rãi thoải mái, Cố Hạ cầm túi hồ sơ của mình,
túi rất dày, còn có vài thứ giấy tờ kèm theo, bây giờ có thêm một
tờ giấy hôn thú nữa, lấy giấy chứng nhận độc thân kia từ trong túi
hồ sơ ra lại nhịn không được mà thở dài, vừa rồi lúc mua nhà vẫn
còn độc thân, bây giờ đi làm gì cũng phải đưa giấy hôn thú ra. Giải
thưởng hạng nhất này thật là lớn, thoáng chốc đã biến cô thành
người phụ nữ đã kết hôn, bây giờ chỉ còn có thể nhìn tờ chứng nhận
độc thân này mà than thở.
Triển Thiểu Huy quét
hai mắt qua cô, ngồi bên cạnh cô cười, “Cái này có thể chứng minh ngôi
nhà là tài sản trước khi kết hôn của em.”
Cố Hạ trừng mắt liếc
anh, vốn không muốn để cho Triển Thiểu Huy thừa dịp mà đắc ý như vậy
nhưng mà đến cửa ra vào của cục dân chính, nếu hôm nay cô không đăng
kí kết hôn thì cuối cùng sẽ khiến cho hai người ra về không vui vẻ
gì. Có mấy thứ giấy tờ này trong tay, vài ngày nữa sớm muộn gì
Triển Thiểu Huy cũng nghĩ ra cách bắt cô kết hôn, không bằng cứ để
cho mọi người cùng vui vẻ. Cô ném túi hồ sơ sang bên cạnh, hỏi anh:
“Khu nhà kia rõ ràng không phải do công ty anh xây dựng, sao anh có thể
khiến cho bọn họ tổ chức hoạt động kia? Làm sao anh biết em sẽ tham
gia rút thăm?”
“Hoạt động này vốn
chính là như vậy, ông chủ công ty địa ốc kia anh cũng rất thân, nước
phù sa không thể chảy ra ruộng ngoài, tự em muốn mua nhà chứng tỏ em
có lòng tham.” Ngược lại Triển Thiểu Huy có chút bất mãn nói: “Nếu
em không mua nhà thì làm sao có thể mang hộ khẩu tới? Rõ ràng chỉ
cần là người nhà sẽ đưa cho em lại còn ba lần bồn lượt gạt anh.”
Ba lần bốn lượt cuối
cùng vẫn bị anh lừa gạt, Cố Hạ hừ một tiếng từ trong mũi, gian
thướng đúng là gian thương.
Triển Thiểu Huy dịch
người sát vào Cố Hạ, ôm lấy eo cô, ghé sát lại hôn một cái thật kêu
lên mặt cô, “Từ nay về sau em phải gọi anh là ông xã, có nghe thấy
không?”
Tác giả nói: rốt
cuộc cũng đăng kí kết hôn, Triển thiếu thật là hèn hạ, đã lặn
xuống nước còn ngoi lên lấy phao!