Trông anh rất có tiền nha!!

Ở tiệc mừng thọ, Lục Dạng cũng đã gặp qua Tô Yên, lúc ấy còn ngẩn ra vài giây. Quả thật, phu nhân của Giang Cảnh Xuyên không thể nghi ngờ là người xinh đẹp nhất, lúc ấy tâm tư hắn căn bản không đặt trên khuôn mặt này, mấy ngày sau người khác nhắc đến Giang phu nhân, hắn cũng chỉ có thể nhớ lại một khuôn mặt kia, cũng chỉ là cảm thấy xinh đẹp mà thôi. Nhưng hiện tại Tô Yên mà hắn nhìn thấy dường như không giống buổi tối ngày hôm đó, Lục Dạng gặp qua không ít cô gái xinh đẹp, hình dung phụ nữ xinh xắn và đẹp là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, Lục Dạng cảm thấy Giang phu nhân hoàn toàn xứng đáng với một từ “đẹp”.
 
Lục Dạng trong xương cốt cũng là người đàn ông bình thường, lòng luôn luôn hướng về mĩ nhân, coi như bởi vì thân phận Tô Yên mà không có tâm tư khác, cũng không tránh được nhìn nhiều hơn một chút. Rất nhanh hắn liền phục hồi tinh thần, thầm mắng bản thân vậy mà thất thố, sau khi điều chỉnh biểu cảm của mình, hắn lại khôi phục bộ dáng thong dong bình tĩnh tươi cười đi vào dừng lại ở bàn Giang Cảnh Xuyên, lễ phép mà chào hỏi, “Cảnh Xuyên, thật trùng hợp.”
 
Giang Cảnh Xuyên và Tô Yên đồng thời nhìn về phía Lục Dạng, cuối cùng vẫn là Giang Cảnh Xuyên đứng dậy, vỗ vỗ cánh tay Lục Dạng, cười nói: “Cậu cũng ở đây à?”
 
Tô Yên vẫn có ấn tượng với Lục Dạng, cô cũng đứng dậy, lễ phép cười với Lục Dạng, “Lục tiên sinh, chào anh.”
 
“Tôi cùng bạn tới đây ăn cơm, lại nghe giám đốc nói cậu cũng ở đây, muốn tới đây chào hỏi một chút, cho nên không trách tôi phá hư bữa tối ánh nên của hai người chứ?” Thật ra diện mạo Lục Dạng cũng không phải rất đẹp trai, chỉ là khí chất ôn hòa làm hắn tăng không ít điểm cộng, khiến cho người bên cạnh hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.
 
Tô Yên cảm thấy Lục Dạng có chút giống với lang Trạng Nguyên, cả người trí thức phong độ, không có tí công kích nào. Nhưng cũng có thể là hắn ngụy trang, cô vẫn cảm thấy người có thể qua mặt con cháu Trần lão gia tử cháu đoạt được quyền lực, tâm cơ lòng dạ chắc chắn không thể khinh thường. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Giang Cảnh Xuyên nghe vậy bật cười không thôi: “Không có không có, cậu muốn thêm chỗ ngồi nữa không?”
 
Loại lời nói này cũng chỉ là theo phép lịch sự, không ai sẽ coi là thật, Lục Dạng vội vàng xua tay, “Không cần, vốn dĩ cũng chỉ là chào hỏi cậu một câu sẽ đi.”
 
Quả nhiên Lục Dạng thực sự làm vậy, sau khi nói vài câu râu ria với Giang Cảnh Xuyên liền rời đi luôn, chờ trở lại chỗ ngồi của mình, Lục Dạng cũng không phản ứng câu hỏi của bạn mình, một mình lâm vào suy nghĩ sâu xa, một lúc lâu sau hắn đột nhiên mở miệng nói: “Lai lịch Giang phu nhân như thế nào?”
 
Hắn đột nhiên cảm thấy muốn làm thân với Giang Cảnh Xuyên, thật ra là có thể bắt đầu từ Giang phu nhân bên này, bản thân Lục Dạng cũng có nhân duyên không tồi, hiện tại tài nguyên trên dưới Trần gia đều là trực tiếp giao cho hắn, hắn cũng không nhất định phải liên minh với Giang Cảnh Xuyên, chỉ là hắn thích làm việc không để lại chút sai sót nào, mặc dù về sau ở trên phương diện làm ăn không lui tới cùng Giang Cảnh Xuyên cũng thành không vấn đề, có thể trở thành bạn bè đã là rất tốt rồi.
 
Người bên cạnh thấy Lục Dạng mở miệng nói chuyện, cả người chấn động, nỗ lực nhớ lại những tin tức liên quan đến Giang phu nhân, cuối cùng cũng chỉ có thể lắp bắp nói, “Nghe nói là xuất thân từ gia đình bình thường, có điều hai ông cụ nhà họ Giang đều rất thích cô ấy, trước kia Giang Cảnh Xuyên chưa từng mang cô ấy ra ngoài, chúng tôi còn tưởng rằng cô ấy lớn lên xấu đến mức không thể gặp người ngoài đấy.”
 
Nếu Tô Yên lớn lên xấu, có lẽ sẽ chẳng có mấy người đẹp.
 
Lục Dạng lại một lần nữa lâm vào trầm tư, hắn và Giang Cảnh Xuyên không thể nói là quen thuộc nhưng cơ bản vẫn hiểu biết tính cách người này. Thời gian ở nước ngoài, Giang Cảnh Xuyên cũng từng yêu đương, khi đó hắn còn đi ăn cơm cùng bọn họ nhưng thái độ của Giang Cảnh Xuyên đối với cô bạn gái kia hoàn toàn không giống thái độ với Giang phu nhân bây giờ.

 
Lại nhớ đến tiệc mừng thọ ngày hôm đó Giang Cảnh Xuyên đi theo vợ mình một bước không rời, Lục Dạng nghĩ thầm, Giang Cảnh Xuyên chắc là thật sự rất thích cô vợ này rồi.
 
Bên này sau khi Giang Cảnh Xuyên và Tô Yên ăn xong, cũng không ở nhà hàng lâu nữa. Giang Cảnh Xuyên suy nghĩ cơm nước xong thì làm cái gì mới khá phù hợp, khổ nỗi anh không có kinh nghiệm yêu đương, nghĩ nát óc mới ra một biện pháp không quá tốt cũng không quá xấu: “Em muốn đi xem phim không?”
 
Mấy ngày nay Tô Yên xem TV không ít cho nên liền biết đi xem phim là ý gì nhưng cũng chưa từng đi, cô chần chờ một lát rồi gật gật đầu: “Được.”
 
Mọi thứ ở nơi này đều thật sự mới mẻ, cô muốn nếm thử nhưng trong xương cốt lại có chút sợ hãi, chỉ là có một ngày cô phải hoàn toàn dung nhập vào cuộc sống nơi đây, quen thuộc sớm một chút thì tốt hơn.
 
Giang Cảnh Xuyên lấy di động ra tìm hiểu một chút, gần đây có rạp chiếu phim, nghĩ đến lúc đó đậu xe có thể có chút phiền phức nên anh dắt Tô Yên đi bộ qua, hai người có giá trị nhan sắc cao hấp dẫn không ít tỉ lệ quay đầu, thật ra cơm nước xong tản bộ một chút như vậy cũng rất thoải mái. Rất nhanh đã đến rạp chiếu phim, Giang Cảnh Xuyên không chú ý tới cô gái bán vé đang nhìn mình chằm chằm, anh nghiêng đầu nói với Tô Yên: “Em muốn xem phim gì?”
 
Tô Yên đâu biết phim nào hay, kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên cười tủm tỉm nói: “Anh quyết định là được rồi, em xem gì cũng được hết.”
 
Lúc này cô gái bán vé mới chú ý đến Tô Yên, vừa thấy giương mặt kia của Tô Yên, quả thật là một đòn nện vào tim, lập tức không nhìn Giang Cảnh Xuyên nữa, khôi phục bộ dáng việc công xử theo phép công.
 
Bất kể có nhiều soái ca đến đâu, chỉ cần không có khả năng là của mình, toàn bộ việc công liền xử theo phép công!
 
Cuối cùng Giang Cảnh Xuyên vì đảm bảo an toàn, anh đã chọn một bộ phim hoạt hình thoạt nhìn cũng không tệ lắm, loại phim này đa số đều có cốt truyện nhẹ nhàng, thích hợp thả lỏng tâm tình, chủ yếu là sẽ không xảy ra sai sót.
 
Giang Cảnh Xuyên mua vé tình nhân, cách thời gian chiếu phim còn hai mươi phút, rạp chiếu phim cũng có khu vực ghế sô pha để nghỉ ngơi, đáng tiếc hiện tại đã bị người ta chiếm hết. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
“Em muốn bắp rang hay Coca không?” Giang Cảnh Xuyên không quá thích ăn mấy thứ này nhưng anh đột nhiên nhớ tới xem phim hình như phải chuẩn bị mấy thứ này nên anh thuận miệng hỏi một câu.
 
Lúc này Tô Yên tò mò với mọi thứ, đương nhiên là gật đầu như giã tỏi: “Muốn muốn muốn!”
 

Cô xem trên TV thấy những những người đó xem phim điện ảnh ăn bắp rang uống coca có vẻ rất tuyệt, cô cũng muốn thử xem.
 
Nhìn Tô Yên giống y như đứa trẻ con, Giang Cảnh Xuyên buồn cười: “Được, mua cho em hết.”
 
Càng hiểu rõ Tô Yên thì càng bị cô hấp dẫn. Thật ra ở bên Tô Yên cảm giác rất bình yên. Trước kia trong cuộc sống của anh hầu như tất cả đều là công việc, nhiều nhất là khi tan tầm cùng Tùy Thịnh uống chút rượu, trừ cái này ra cũng không tìm được người nào có thể nói chuyện phiếm, cũng không phải anh thiếu người trò chuyện mà là anh đã thành thói quen cái gì cũng tự mình gánh vác, tuy hiện tại anh đã gần 30 nhưng trong công việc không phải không có lúc oan ức phiền muộn, thời điểm hai mươi mấy tuổi còn có thể tâm sự với mẹ một chút, hiện tại anh lại ngại bày tỏ, dần dà anh liền cho rằng mình thật sự không cần có người bên cạnh.
 
Anh gần như không nói chuyện công việc với Tô Yên, đương nhiên cũng không cần thiết phải nói, chỉ là sau khi tan tầm cùng cô ăn một bữa cơm, nghe cô kể chuyện thường ngày, còn có thể làm chút chuyện tùy thích như thế này, thần kinh anh căng thẳng một ngày đã có thể thả lỏng lại.
 
Không thể không nói, anh đã bắt đầu thích cuộc sống vợ chồng như thế này.
 
Vài phút sau, Tô Yên ôm bịch bắp rang lớn bắt đầu ăn, cô thử ăn một miếng, sau đó mặt mày liền dãn ra: “Ngọt quá, thích quá đi!”
 
Ở trong mắt những người khác, nhìn thấy chính là một màn này ——
 
Soái ca giày da tây trang tinh anh, trong tay cầm một lon Coca lớn, đang cưng chiều nhìn người đẹp tinh xảo ăn bắp rang bơ.
 
Thỉnh thoảng anh còn đưa tay ra lau bắp rang trên miệng người đẹp.
 
Alo, alo, 110 đâu rồi? Có người ngang nhiên ngược cẩu ở đây này.
 
Bắp rang ăn được một nửa, Giang Cảnh Xuyên quyết định đi mua thêm một bịch nữa, Tô Yên thấy động tác này của anh, cười đến hai mắt híp lại, cô vô cùng hài lòng gật đầu, quả nhiên Giang Cảnh Xuyên rất có ánh mắt nha.
 
Lúc trong lòng đang khích lệ Giang Cảnh Xuyên, anh mở miệng trầm giọng nói: “Một tháng sau không được ăn nữa, loại đồ ăn này ăn nhiều không tốt cho sức khỏe, đêm nay là đặc biệt.”

 
Tô Yên trố mắt, hoá ra ý này có nghĩa là, đêm nay cô đã ăn hết bắp rang của một tháng sao?!
 
Quá bá đạo luôn!
 
Cô chửi thầm, mặt ngoài lại làm bộ giống như không nghe được, tiếp tục cúi đầu nghiêm túc ăn bắp rang. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Dù sao lúc anh đi làm, cô bảo dì Vương mua về ăn cũng thế thôi, anh sẽ không biết.
 
Nào biết, Giang Cảnh Xuyên lại không nhanh không chậm nói: “Anh sẽ dặn dò dì Vương, anh tin em không phải là người không biết tự giác.”
 
……!!!
 
Nhìn bộ dáng Tô Yên nói không nên lời, Giang Cảnh Xuyên thoải mái từ trong ra ngoài.
 
Để coi bà xã ăn đến thoải mái có phải sẽ bệnh không?
 
Loa phát thanh nhắc nhở mọi người vào rạp, Giang Cảnh Xuyên dắt Tô Yên cầm mắt kính 3D ở cửa, sau đó đi vào phòng số 3, Giang Cảnh Xuyên chọn vị trí rất đẹp, chờ ngồi xuống, trên màn hình lớn đang phát quảng cáo, Tô Yên nhìn một vòng trong rạp phát hiện không có ai, cô kéo kéo tay áo Giang Cảnh Xuyên nhỏ giọng hỏi: “Sao lại ít người thế?”
 
“Không ít người mua vé phổ thông.” Giang Cảnh Xuyên kiên nhẫn giải thích.
 
Trong lòng Tô Yên kinh sợ, cảm giác bản thân nhất thời thả lỏng quá mức, thế mà lại hỏi vấn đề như vậy. Cô nhìn về phía Giang Cảnh Xuyên, cô phát hiện anh cũng không để ý, lúc này mới lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi.
 
Gần đây cô hình như có hơi sơ suất, trước khi nói chuyện với Giang Cảnh Xuyên cũng không có soát lại một lần trong đầu.
 
Ghế tình nhân dài thật sự rất thoải mái, Giang Cảnh Xuyên tự nhiên đặt tay Tô Yên vào trong lòng bàn tay, Tô Yên cũng thuận theo tự nhiên dựa vào đầu vai anh, giống hệt các đôi tình nhân khác trong rạp. 
 
Phim điện ảnh cốt truyện đơn giản nhưng hiệu ứng rất tốt, vốn dĩ Giang Cảnh Xuyên chỉ muốn giết thời gian, vậy mà cũng cùng Tô Yên xem đến mê mẩn, mãi cho đến khi đèn trong rạp một lần nữa sáng lên, hai người còn chưa đã thèm, đứng lên thấy các cặp tình nhân khác đều đang ngồi đợi kết cục xem có cái trứng màu gì đó hay không.

 
Xem phim xong cũng đã 10 giờ, vừa ra tới bên ngoài liền nổi lên từng trận gió gào thét, ban ngày thời tiết còn tốt, lúc này gió rất lớn, có thể nhìn thấy mấy cô gái vừa đi vừa cố gắng giữ chặt váy, sợ váy bị gió thổi bay.
 
Giang Cảnh Xuyên thấy thế, không hề nghĩ ngợi liền cởi tây trang khoác lên người Tô Yên. Hôm nay Tô Yên đi giày đế bằng, hai người đứng chung một chỗ, cô mới đến bờ vai của anh, lúc này khoác tây trang của anh giống như là trẻ con mặc trộm quần áo người lớn, chẳng qua bởi vì khoác tây trang, hơn nữa Giang Cảnh Xuyên một tay ôm cô, cho nên Tô Yên bình an tới bãi đỗ xe dưới cơn gió mạnh. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Một đường lái xe trở lại biệt thự. Quản gia và dì Vương đã sớm được Giang Cảnh Xuyên thông báo, giờ phút này cũng đã ngủ say, Tô Yên tắm rửa trong phòng ngủ, Giang Cảnh Xuyên thì ôm quần áo sang phòng cho khách bên cạnh. Đàn ông tắm rửa lúc nào cũng nhanh hơn phụ nữ, khi Giang Cảnh Xuyên tóc ướt trở lại phòng ngủ, Tô Yên còn ở trong phòng tắm chưa ra, anh tùy ý ngồi ở đầu giường lau tóc, lơ đãng thì thấy được kẹo Vượng Tử mềm trên bàn trà.
 
Anh ma xui quỷ khiến bước tới, ngồi trên sô pha, cầm lấy một gói kẹo, suy nghĩ càng lúc càng trôi xa, đối với Giang Cảnh Xuyên, cái này tượng trưng cho tuổi thơ của anh.
 
Đang lúc Giang Cảnh Xuyên đắm chìm trong hồi ức thời thơ ấu, Tô Yên cũng đi ra, thấy một màn như vậy, trong lòng hiểu rõ, bộ dáng cô như không có chuyện gì đi qua: “Anh đừng có cười em đấy.”
 
“Hả?” Giang Cảnh Xuyên nghe được âm thanh cũng phục hồi tinh thần, anh có chút mờ mịt nhìn Tô Yên.
 
Tô Yên thuận thế ngồi bên cạnh anh, cô cầm lấy một gói kẹo mềm, trên mặt tất cả đều là hồi ức, “Đây là kẹo mà khi còn nhỏ em thích ăn, mấy ngày hôm trước có chuyện cùng dì Vương đi siêu thị nhìn thấy nên em mua một ít về, đừng chê cười em đấy.”
 
…… Hồi ức cái khỉ gió gì.
 
Hồi ức của cô là kẹo hồ lô cơ.
 
Nhưng cũng không khác lắm nhỉ.
 
Thấy Giang Cảnh Xuyên vẫn không hé răng, Tô Yên trực tiếp lấy một viên kẹo từ bên trong ra đưa tới bên miệng Giang Cảnh Xuyên, ý bảo anh mở miệng, “Chắc anh chưa từng ăn phải không? Thật ra hương vị cũng không tệ lắm đâu, thử xem nè.” Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc - Cấm Thành. 
 
Khi hương vị quen thuộc lan tràn trong khoang miệng, nơi nào đó trong lòng Giang Cảnh Xuyên giống như bị chìa khóa mở ra, anh nhìn cậu bé mắt to trên bao bì, thấp giọng nói: “Anh ăn rồi.”
 
“Hở?”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận