Trọng Sinh Niên Đại Tiểu Kiều Thê Có Không Gian


Những chuyện này không cần cô nhắc nhở, Phương Hiểu Lệ trong lòng cũng hiểu được.

“Trần Di, phòng này của cậu khá tốt, ít nhất so với nơi ở của thanh niên trí thức cũng rộng hơn một chút, cậu không biết đâu, mỗi tối phải ngủ trong một đám người thật khó chịu a.

” Phương Hiểu Lệ thở dài một hơi.

Tinh thần cùng thể chất nhất thiết phải thỏa mãn, cô cũng không cần đọc tiểu thuyết để giải trí, nhưng ít ra phải cho cô một giấc ngủ ngon chứ.

Trần Di không nói gì, ngược lại hỏi về những thứ khác.

"Cậu đã viết thư về nhà chưa?"Nói chung khi đến nơi họ phải báo tin an toàn cho gia đình, mặt khác cũng phải để lại địa chỉ cho người thân, để sau này còn liên lạc dễ dàng.

Phương Hiểu Lệ gật đầu, "Ngày hôm sau tớ mới gửi, cậu không viết thư đi?"Nghe vậy, Trần Di lắc đầu, một là cô không biết địa chỉ nhà, hai là không biết nét chữ của nguyên chủ.

Cô sợ tùy tiện viết một lá thư sẽ bị người nhà nguyên chủ phát hiện.


Bên cạnh đó, dựa trên những thông tin trước đó, phỏng chừng nếu cô có chết ở bên ngoài cũng không có ai tới tìm.

Phương Hiểu Lệ lộ ra vẻ đã hiểu, "Tớ đoán cậu sẽ không biết viết mà, nhưng tớ đã nhờ cha sang nhà cậu báo chúng mình đã tới nơi an toàn rồi.

"Như vậy thì tốt rồi, Trần Di trong lòng cũng yên tâm.

Hai người trò chuyện tới chiều, sợ trời tối mịt mới về nên Phương Hiểu Lệ đành để về trước.

Đối với việc tại sao cô không tiễn Phương Hiểu Lệ đi, Trần Di trong lòng cũng có chút thấp thỏm, không biết người khác sẽ nói gì về cô.

Một miệng truyền trăm miệng khó mà phân biệt đúng sai, đen có thể đổi thành trắng.

Trong tình huống như vậy, cô không hề chuẩn bị tâm lý thật tốt cho mình.

Cả đêm không nói lên lời.

Sáng hôm sau, Lý Thanh Lâm đến nhà thời điểm họ đang ăn sáng.

"Đồng chí Trần Di à, thật ngại quá.

Bọn ta cũng không nghĩ tới sẽ có người lại đây, lúc này làm cô chịu ủy khuất rồi.

" Hắn vẻ mặt áy náy, không biết nên nói như thế nào.

Trần Di để đũa trong tay xuống, "Đại đội trưởng, thân chính không sợ bóng tà*, chuyện này còn phải phiền ngài cùng mọi người nói cho rõ ràng.

"*Thân chính không sợ bóng tà: Ý nghĩa giống câu "Cây ngay không sợ chết đứng"Nếu chuyện này không được xử lý tốt, cô có thể tưởng tượng đến tương lai của mình sẽ rất khó khăn.


Lý Thanh Lâm gật đầu, vẻ mặt bất lực nói: "Đồng chí Tiểu Trần, không phải là ta không giúp cô, lời đều đã nói nhưng mà không ai tin a.

""Nhưng chuyện hôm nay xảy ra, thật sự có liên quan đến ta, cô yên tâm, ta nhất định sẽ giải thích rõ ràng.

"Có một số việc chỉ cần giải thích rõ ràng, cũng sẽ có người tin tưởng a.

Tình huống hiện tại căn bản chính là không ai tin Trần Di cùng Hạ Minh Thành trong sạch!Hạ Minh Thành cau mày đứng bên cạnh, vẫn chưa lên tiếng.

Thấy hai người không ngừng nói chuyện, hắn mở miệng nói với đại đội trưởng: " Lý thúc chúng ta cũng đều là thân thích, có thể hỗ trợ liền giúp một chút.

Mặc kệ nói như thế nào đều là ở đại đội chúng ta phát sinh sự tình, đừng làm cho đồng chí Trần mất thanh danh là được.

"Trải qua mấy ngày ở chung, hắn biết Trần Di là người tốt, cô không có thói kiêu căng ngạo mạn giống như những thanh niên trí thức khác, đối với bản thân hắn cũng có thái độ tốt.

Hắn không phiền nếu có thể giúp.

Tuy rằng hắn hiện tại chính hắn vẫn đang ở trong những lời đàm tiếu kia! Lý Thanh Lâm nghe xong lời này của hắn, trong lòng thầm mắng một tiếng tiểu tử thúi!Cơ hội tốt như vậy, nhanh chóng kết hôn đem tức phụ ôm về mới là đại sự.

Thật là làm hắn ta đau đầu.


Mọi việc đã phát triển đến nước này, về sau giải thích cũng không rõ ràng lắm.

Còn không bằng thuận lý thành chương*, nói hai người đăng ký kết hôn đâu.

*Thuận lý thành chương: sự việc cứ thế mà diễn ra thuận lợiTrần Di thấy sắc mặt đại đội trưởng trắng xanh, có chút nghi ngờ hỏi: "Đại đội trưởng, việc này rất khó sao?"Tuy rằng sớm có đoán trước, nhưng mấy rắc rối này khiến cô hơi khó chịu.

Lý Thanh Lâm do dự một lát, sau đó chậm rãi nói: "Chuyện này cô cũng biết, dù ta có nói thế nào, ngoài mặt bọn họ cũng chỉ đồng ý còn sau lưng thì ta không thể quản được.

"Miệng mọc trên người người ta, hắn có thể làm gì?Muốn hắn nói, cứ nói trực tiếp là hai người trẻ tuổi kết hôn cho xong, trai tài gái sắc xứng đôi.

Như vậy đỡ mất công giải thích.

(hết chương).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận