Chương 2011
“Tôi chưa làm được gì ư?” Tân Trạm hỏi ngược lại.
“Lế nào không phải sao?” Tân Ngọc Xuyên dường như cuối cùng cũng tìm được lỗ hổng.
Ông ta tức giận quát: “Cậu bây giờ sống ở biệt thự của nhà họ Tân, dùng trận pháp của nhà họ Tân để tu luyện, có người hầu chăm sóc, còn được vào trong không gian của huyết ngọc để thu hoạch bản nguyên.
Vậy mà cậu còn cảm thấy nhà họ Tân đối xử với cậu không tốt ư?”
“Ha ha, nếu ông nghĩ như vậy thì ông đúng là vô liêm sỉ”
Vẻ mặt Tân Trạm chế nhạo nói: “Tôi hỏi ông, ở bữa tiệc mấy ngày trước, chủ Đông Vực và chủ Nam Vực cùng với Tiêu Hoàng tử đến chúc mừng tôi khiến cho danh tiếng của triều Tân Hoàng tăng mạnh, lẽ nào đó không phải là công sức của tôi ư?”
Các thái thượng trưởng lão nghĩ đến điều đó thì đều thầm gật đầu.
Là một trong năm hoàng triều lớn, triều Tân Hoàng luôn có những cuộc đấu tranh gay gắt với bốn hoàng triều còn lại.
Khi Tân Trạm trở về, lập tức có hai người chủ của hai vực đến ninh nọt.
Người thừa kế Tiêu Hoàng cũng tự mình đến chúc mừng.
Đây chắc chắn là một sự kiện cực kỳ chấn động, thật sự khiến người nhà họ Tân cảm thấy tự hào và muốn khoe khoang.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân vì sao trong khoảng thời gian gần đây, các thế lực hành động có chút lặng lẽ trong khi bình thường luôn gây chuyện với nhau.
“Hơn nữa, tôi nghĩ hội trưởng hội dược sư Lỗ Thành đã đi †ìm các người, số linh tệ bỏ ra chắc không ít đâu” Tân Trạm hỏi.
Trước đó, anh sử dụng Vô Tự Thiên Thư để điều chế tiên đan hợp nhất, đặt tên cho nó là Kim Ngọc Đan.
Lỗ Thành khen không dứt lời về viên đan dược của anh và đưa ra đề nghị hợp tác ngay lập tức.
Tân Trạm không quá xem trọng loại đan dược này, đưa phương pháp luyện đan cho Lỗ Thành.
Hai người đã thống nhất thỏa thuận răng sau này, chỉ cần hội dược sư bán được một viên Kim Ngọc Đan thì một nửa lợi nhuận thuộc về nhà họ Tân.
Đây cũng là thứ mà Tân Trạm định để lại cho chi chính.
Nhưng chỉ chính cũng thuộc nhà họ Tân.
Kim Ngọc Đan, sau khi dung hợp trở thành đan dược ngũ phẩm.
Mặc dù công hiệu của nó không quá phổ biến nhưng giá cả mà Tân Trạm đưa ra rất hợp lý, trong một khoảng thời gian đã bán được hơn chục viên.
Đừng thấy ít mà coi thường tiên đan ngũ phẩm, mỗi một viên đều có giá trị rất lớn.
“Theo như lời Lỗ Thành thì đan dược cấp năm kia là do cậu cung cấp”
Vẻ mặt vị trưởng lão Thái Thượng để râu quai nón vô cùng kinh ngạc, hít một hơi lạnh.
Không phải nhà họ Tân không có đại sư luyện đan, ông lão này là một trong những người giỏi nhất.
Khi biết được điều này, ông ta thực sự rất sốc.
Thậm chí ông ta còn không biết tiên đan cấp năm hoàn mỹ được xuất ra từ nhà họ Tân.
Rốt cuộc ai ở nhà họ Tân có khả năng này, hắn phái người đi tìm.
Nhưng Lỗ Thành lại ra ngoài mua Lam Ngọc Ninh Thảo, nên ông ta trắng tay ra về.
Không ngờ rằng thiên tài luyện đan kia lại chính là Tân Trạm đang đứng trước mặt.
“Bộp!”
Tân Trạm lười trả lời câu hỏi của đám người Tân Ngọc Xuyên, chỉ lấy ra lệnh bài dược tôn cấp năm đặt lên bàn.
“Nói tôi ăn không ở nhà họ Tân vậy chừng này linh tệ đã đủ bù lại chưa? Nếu không đủ thì linh tệ trong vòng trăm năm ngàn năm tới của nhà họ Tân thì sao?”
Tất cả tiêu hao của Tân Trạm đều do chỉ chính nhà họ Tân chỉ trả.
Nên sự đền bù bây giờ, Tân Trạm có thể thoải mái an nhàn rồi.
Lúc này, toàn bộ mọi người đều im lặng trong giây lát.