Lúc mà Thịnh Hạ tỉnh lại, cô thấy bản thân đang nằm ở một gian phòng bệnh xa hoa.Trong phòn rất sạch sẽ ngăn nắp, còn có mùi thơm dịu nhẹ.
Dưới thân là đệm giường mềm mại thoải mái, tất cả mọi thứ đều làm cho Thịnh Hà biết, cô không còn ở mạt thế nữa rồi.【 xin chào ký chủ, ta là hệ thống trói định với ngài, hiện tại yêu cầu ký chủ xác nhận cốt truyện của thế giới này.
】Trong đầu Thịnh Hạ đột nhiên vang lên một loạt thanh âm máy móc nhưng rất lễ phép.Thịnh Hạ còn không kịp trả lời thanh âm này, trong đầu đã tràn vào cốt truyện của một quyển sách ngọt sủng về mẹ kế.Nữ chính trong cốt truyện là em gái kế Thịnh Lam Thu của thân thể này.
Thịnh Lam Thu bởi vì vừa on nhu lại hoạt bát, hơn nữa cô ta còn biết nói ngọt dỗ người, nên sau khi cô ta theo mẹ mình vào sống ở Thịnh gia, liền dành được sủng ái cực hạn của cha Thịnh.Nguyên chủ bởi vậy liền cực kỳ ghen ghét cô em gái này.
Bất cứ thứ gì cô em gái này có được nguyên chủ đều muốn cướp đi.
Hơn nữa, nguyên chủ bị cha mình vắng vẻ, dần dần thường xuyên giả vờ bị bệnh để lấy được cảm giác tồn tại.
Nguyên chủ ý đố muốn để cho người khác quan tâm mình, nhưng cuối cùng lại làm cho tính cách của mình trở lên vặn vẹo.Thịnh Lam Thu có cha mẹ yêu thương, nguyên chủ liền liên tiếp giả bệnh muốn lấy được chú ý của cha mình, nhưng cuối cùng, thứ cô ấy nhận được luôn hoàn toàn ngược lại.Thịnh Lam Thu tiến vào trong giới giải trí liền nổi tiếng.
Nguyên chủ thấy vậy cũng bước theo vào trong giới giải trí, nhưng vì quá mức làm ra vẻ, cho nên cô chỉ là một nhân vật trong suốt tuyến mười tám mà thôi, còn bị rất nhiều người chán ghét.Thịnh Lam Thu thành công gả tiến hào môn tới Thời gia, nguyên chủ chính là theo dõi người cầm quyền của Phong gia, người mà mẹ cô đã từng cứu, thông qua làm yêu ăn vạ đòi báo đáp, nguyên chủ cũng thành công gả vào Phong gia, gả cho Phong Yến.Thịnh Lam Thu đạt được sủng ái của toàn bộ Thời gia, thì nguyên chủ lại mỗi ngày u sầu khóc lóc.
Ý đồ của nguyên chủ chính là muốn lợi dụng bệnh tình, giành lấy sự quan tâm của mọi người ở Phong gia.
Nhưng cô lại làm cho những người ở đây “cầm lòng không được” càng ngày càng rời xa cô hơn..