Trần Nghĩa và Trần Khải biết rõ chuyện Chương Kính thích đại dược, tuy rằng Chương Kính dùng như thế nào, thế nhưng, Chương Kính rất coi trọng vật này, đương nhiên là bọn họ không dám có dị nghị gì.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đám người Vu Thuật cũng được yêu cầu nộp hết đại dược trong tay lên, những vật khác Chương Kính không hề muốn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Điều này cũng đủ khiến cho đám người Vu Thuật mừng rỡ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Tác dụng của đại dược đối với bọn họ cũng không lớn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Có thể khiến cho Chương Kính đặc biệt muốn từ chỗ họ, bọn họ đương nhiên không dám có ý kiến gì.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính bằng lòng giữ lại tất cả tài nguyên của bọn họ, đã khiến cho bọn họ yên lòng, bọn họ vốn tưởng rằng tất cả mọi thứ tỏng sơn trại đều phải giao cho Chương Kính.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chỉ cần giao đại dược cho Chương Kính, bọn họ vẫn rất vui lòng.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đám người Trần Khải qua một hồi lâu mới quay về sợn trại.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chủ yếu là do đồ của Trương Ma Tử quả thực là không ít.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nói như thế nào thì đây cũng là thế lực tương đối mạnh ở quanh đây, nếu như thật sự không có chút hàng tồn thì không còn gì nói nổi.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Người lưu thủ trại của Trương Ma Tử dám phản kháng lại cũng không có bao nhiêu người.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Những người còn lại đều là phụ nữ và trẻ em già yếu, đoàn người của Chương Kính cũng không tạo thành bất kỳ thương vong gì.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Vàng bạc có mấy nghìn, binh khí mấy trăm, còn có hơn mấy chục con ngựa, nữ nhân có hơn ba mươi người, đều là Trương Ma Tử giành được ở quanh đây.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hiện giờ, những thứ này đều là của Chương Kính.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Không thể không nói quả thực là giàu có, còn đại dược quan trọng nhất, nơi đây cũng có hơn bảy mươi gốc, đều được đóng gọn gàng vào trong từng hộp ỗ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chỉ đứng sau Kim gia của Tuần Dương thành.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Dù sao thì bọn họ cũng chỉ là sơn phỉ tinh nhuệ được dẫn tới, một số nữ nhân và hải tử còn ở sào huyệt.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính đã từng nói, chờ đến khi diệt Thạch thôn, Thanh Phong trại phải chọn một nơi đất để xây lại, vị trí của nơi này quá kém.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Bọn họ đương nhiên cũng sẽ không phí chút sức lực này, chờ đến khi đó cùng nhau dọn tới.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Vu Thuật mang đồ tới nhiều nhất, đại dược gần bốn mươi gốc, Giang Tín mang tới ít nhất, chỉ có không tới mười gốc.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lý Khuê mang tới hơn hai chục gốc.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thủ hạ của Giang Tín là ít nhất.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Toàn bộ an nguy của thế lực đều dồn lên trên người một mình hắn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Tam Đao trại cũng dựa vào một mình Giang Tín, những lâu la còn dư lại, đến cả thủ hạ ban đầu như Trần Khải cũng không bằng.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đồ của Giang Tín ít nhất, toàn bộ đồ bên trong trại đều mang đến hết cho Thanh Phong trại.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đại dược của bọn họ cộng lại gần một trăm năm mươi gốc.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đây là một khoản thu nhập lớn nhất mà Chương Kính từng có.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính tin tưởng, mấy thứ này chắc chắn sẽ mang đến cho bản thân sự trợ giúp rất lớn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đêm hôm đó, Thanh Phong trại tràn trề vui mừng.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Bọn họ gần như đã dự định được chiến thắng ba ngày sau.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Một vị nhị lưu cao thủ, bốn vị chân khí cao thủ, gần hai trăm sơn phỉ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Những thứ này chẳng lẽ còn chưa đủ để tiêu diệt Thạch thôn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nếu như Thạch thôn có thể có thực lực như vậy, cũng sẽ không lưu bọn họ đến tận bây giờ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Khi đám người Vu Thuật vận chuyển đồ, Thạch thôn cũng đã có được tin tức.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Dù sao thì bọn họ cũng không che che giấu giấu, rất dễ dàng để người ta biết.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nghe được tin tức truyền về, Thạch Tuấn thần thở gật đầu.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Xem ra Trương Ma Tử đã thắng, tin tức trước đó Trương Ma Tử mang theo đại đội nhân mã tấn công Chương Kính, hắn cũng đã biết từ lâu.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Xem tình hình hiện giờ, Trương Ma Tử chỉ cần đến một thời gian rất ngắn đã tiêu diệt được Chương Kính.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thế nhưng không biết Trương Ma Tử vận chuyển đồ đạc đến Hắc Phong sơn là có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lẽ nào Trương Ma Tử muốn dọn đi nơi nào đó? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Việc này Thạch Tuấn chưa thăm dò, người của Thạch thôn cũng chỉ dám ở xa xa quan sát, không dám tới gần Trương Ma Tử.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hiện giờ Thạch Tuấn không hề để bọn họ vào mắt, hiện tại hắn đã đột phá nhị lưu, giành lại vinh quang của Thạch thôn chỉ là vấn đề thời gian.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hiện giờ Thạch Kiên Quyết đi chưa được bảy ngày, hai ngày này Thạch Tuấn đều ở đây giữ đạo hiếu vì Thạch Kiên Quyết.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính và Trương Ma Tử đã không được hắn để vào mắt nữa.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Tam lưu cao thủ không phải là đối thủ của hắn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Không đạt đến cảnh giới kia, có lẽ sẽ không thể tự thể nghiệm được cảm giác đó.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thạch Tuấn chỉ cảm giác được hiện giờ mình có thể đánh được hơn ít nhất là bảy tám lần bản thân khí trước.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Không thể so sánh được.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chỉ chờ đến khi thủ xong Thạch Kiên Quyết bảy ngày, Thạch Tuấn sẽ chuẩn bị chính thức mang theo người Thạch thôn xuất sơn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lần nữa khôi phục quang cảnh ngày trước.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trương Ma Tử để cho hắn sông lâu thêm mấy ngày là tốt lắm rồi, đương nhiên, nếu như Trương Ma Tử thực sự không biết sống chết mà dám đến Thạch thôn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏.