Giang Châu Tư Mã Thanh Sam Thấp, Tuyên Thành Thái Thủ Tri Bất Tri
Tác giả: Toa Nhạc Mỹ Đích Vẫn
Thể loại: cổ đại, nhất thụ nhất công
Ghép đôi: Tư Mã Thọ x Gia Cát Cung
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt
"Tư Mã hiền đệ, biệt lai vô dạng."
"Gia Cát Cung, ngươi không ngoan ngoãn làm Tuyên Thành thái thú, tới Giang Châu làm gì?"
"Tư Mã hiền đệ, ngu huynh đã từ chức thái thú, hiền đệ đừng chế giễu ngu huynh nữa."
"Hừ, chúc mừng đại nhân vinh thu bãi quan."
"A, hiền đệ, ta ngươi xa nhau hơn một tháng, vi huynh lại cảm thấy như đã cách mười thu, hôm nay huynh đệ trùng phùng, là thiên đại hỷ sự, hà tất trợn mắt với nhau như vậy?"
"Cút, ta không có loại huynh trưởng như ngươi."
.
"Tư Mã hiền đệ, ta lại tới nữa."
"Gia Cát tiện nhân, ngươi âm hồn không tan như vậy là tính làm gì!"
"Hiền đệ, ngu huynh đã mua Lưu phủ ở bên trái nhà hiền đệ, ngày mai sẽ thay tên Gia Cát, từ đây ta ngươi lại là hàng xóm của nhau."
"Hừ, không cho ngươi bước vào nhà ta một bước!"
"A, hiền đệ, giờ này năm ngoái khi ngươi tặng ta trà Thiết Thúy Giang Thành không phải nói như vậy."
"Trước khác nay khác, ta nào biết ngươi là một kẻ mặt người dạ thú, sẽ, sẽ..."
"Sẽ làm sao? Di? Hiền đệ, sao mặt ngươi đỏ vậy?"
"Ngươi cút ra ngoài cho ta!"
Loảng xoảng--
"Ai nha, hiền đệ, ngươi xấu hổ cũng không cần ném Thiết Thúy đỉnh cấp ngu huynh cố ý đưa tới ra ngoài chứ. Thật là lãng phí mà, chậc chậc."
.
"Tư Mã hiền đệ, nhà ngu huynh còn thiếu một bức bình phong, hiền đệ giúp ngu huynh đi Thải Vân Trai chọn đi?"
"Gia Cát tiện nhân, ngoại trừ quấy rầy ta, ngươi không còn chuyện gì khác để làm sao?"
"Có chứ, ngu huynh giờ là đại lý Thiết Thúy duy nhất của Giang Châu, việc kinh doanh không tệ."
"..."
"Thiết Thúy là tín vật đính ước của ta ngươi, tự nhiên không thể rơi vào tay người khác..."
"Có tin ta hắt nước sôi này vào người ngươi không!"
"Rồi rồi, đổi chủ đề: Một tin tức tốt khác là, ngu huynh bỏ quan theo thương, lão thái gia đạt thành ước nguyện, vui vẻ bảo ta mau chóng xử lý hôn sự."
"Hôn, hôn sự?"
"Đúng thế, hôn sự của ta ngươi, không phô trương lắm, nhưng lão thái gia đã nói cho người trong tộc. May mà nhà Gia Cát rất lớn, không sợ tuyệt hậu... Ai nha, nóng, nóng, nóng, hiền đệ à."
"Thảo! Thành thân cái rắm! Lão tử là nam nhân!!! Thuần gia môn!!!"
"Hiền đệ--"
"Cút ra ngoài!"
.
"Tư Mã hiền đệ, ngươi đừng giận nữa."
"Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?!"
"Thành thân, bằng không ta trói ngươi tới quê nhà Trác Châu làm gì?"
"Điên rồi mới thành thân, hai tên đực rựa thành thân cái rắm! Tên nam nhân bụng dạ ác độc nhà ngươi! Vì sao luôn hại ta!! Ta từ nhỏ lẻ loi hiu quạnh, chỉ cầu thi đậu một cái công danh nuôi sống bản thân, nhưng bắt đầu từ Tuyên Thành ngươi đã tính kế hại ta, hại khách sạn ta ở bị cháy, thê lương ở nhờ nhà ngươi, lại hại ta đêm đó uống say, bỏ lỡ thi Hương, ngươi còn... ngươi đừng cho rằng ta không biết gì cả, nha nha nha..."
"... Ừm, không tính ngu lắm."
"Nha nha nha, ngươi coi lão tử như thỏ gia, nha nha nha... giờ còn muốn hại lão tử thành trò cười của người trong thiên hạ!"
"Tư Mã."
"... Ừm?"
"Ta cho rằng ngươi biết."
"?"
"Ta yêu ngươi."
"... Ừm."
.
"Gia Cát, năm đó ngươi vì sao lại ngồi chung bàn với ta? Chẳng lẽ là nhất kiến chung tình?"
"Ngươi bị tặc theo dõi, thân là thái thú, ta phải tỏ vẻ một chút."
"Vậy khách sạn cháy?"
"Đó là hắc điếm, tự nhiên nên phóng hỏa đốt để an lòng muôn dân."
"Vậy bảo ta tới ở nhà ngươi?"
"Muốn thăm dò Thiết Thúy."
"Vậy ngươi từ quan?"
"Chơi đủ rồi, nghe lời gia gia kế thừa gia nghiệp."
"Vậy ngươi tới Giang Châu?"
"Mối làm ăn đầu tiên gia gia bảo ta làm là lũng đoạn Thiết Thúy của Giang Châu."
"... Này, Gia Cát, ngươi xác định, ngươi đang cầu hôn ta à?"
"Tiểu Thọ, ta xác định, ta đang cầu hôn ngươi. Cầu Tư Mã Thọ ngươi gả cho Gia Cát Cung ta, từ đây mặc kệ giang hồ quan trường, từ đây chỉ biết nụ cười giọt lệ của ngươi, từ đây bạch đầu giai lão, đoạn tử tuyệt tôn."
END