Tuyển Tập Đoản Văn Đam Mỹ

Tiền Đồ Vị Bặc
(Tiền đồ chưa biết)

Tác giả: Thanh Cửu Bất Tức
Thể loại: cổ trang, nhất thụ nhất công
Ghép đôi: Bặc Toán Tử x Hà đại hiệp
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Đại hiệp nhìn chằm chằm quầy nói, "Thật ra khi đó ngươi đã tính đúng một quẻ."

...

Lần đầu tiên đại hiệp đi ngang qua quầy xem bói của Bặc Toán Tử, là một ngày hè nắng hè chói chang. Đường phố như bếp lò khiến ai ai cũng thấy bức bối, Bặc Toán Tử lại như không hề bị ảnh hưởng, nở một nụ cười nhẹ.

Thế là, đại hiệp liền tới trước quầy xem bói, muốn tính một quẻ.

Bặc Toán Tử hỏi đại hiệp, muốn xem cái gì?

Đại hiệp nói, xem duyên.

Bặc Toán Tử thật thà bảo đại hiệp xin thăm, sau đó nói, là đại cát.


Đại hiệp hớn hở về nhà, Bặc Toán Tử nhìn nét mặt vui vẻ của đại hiệp, cũng vui lây.

Ai ngờ mười ngày sau, đại hiệp tới quầy xem bói của Bặc Toán Tử nói, việc hôn nhân của hắn với con gái của chưởng môn Thiết Kiếm Môn đi tong rồi.

Bặc Toán Tử kinh ngạc nói, sao lại thế?

Đại hiệp nói, nàng đã được hứa cho người khác

Bặc Toán Tử không nói gì thêm, nhưng trong lòng cảm thấy bất an, bèn hỏi đại hiệp, có hứng thú theo mình về nhà uống chén trà lạnh không.

Đại hiệp đồng ý.

Hai người uống trà, tán gẫu một hồi, đại hiệp thuận miệng nói với Bặc Toán Tử, tiên sinh có bằng lòng giúp tại hạ tính một quẻ không?

Bặc Toán Tử hỏi, lần này lại muốn xem cái gì?

Đại hiệp nói, xem vận thế.

Bặc Toán Tử bảo đại hiệp viết một chữ để tính, kết quả tính ra vẫn là đại cát.

Đại hiệp cười bảo, mong lần này có thể nhận được chúc lành của tiên sinh.

Một tháng sau, đại hiệp lại tới chỗ quầy xem bói của Bặc Toán Tử, kể ra kết quả xem bói lần trước.

Thì ra lần trước, đại hiệp cùng một võ lâm cao thủ hẹn nhau luận võ, hai người lực lượng ngang nhau, người trong giang hồ đều khó đoán được hai người họ ai sẽ là người chiến thắng.

Lần này, đại hiệp thua.

Bặc Toán Tử nghe xong trong lòng khó chịu, bèn mời đại hiệp về nhà mình chơi cờ.

Đại hiệp vui vẻ nhận lời.

Chơi mấy ván, cân sức ngang tài. Đại hiệp vê hai quân cờ nói với Bặc Toán Tử, tiên sinh biết dùng quân cờ xem bói không?

Bặc Toán Tử cười nói, có biết đôi chút...


Đại hiệp liền nhờ Bặc Toán Tử tính một quẻ cho mình, lần này xem là sự nghiệp tiền đồ.

Bặc Toán Tử lộ vẻ do dự, dù sao y đã tính sai hai lần rồi.

Đại hiệp không so đo, Bặc Toán Tử cũng không từ chối nữa, bày hai quân cờ, quẻ lại là đại cát.

Đại hiệp nghe xong bật cười, vui vẻ rời đi.

Nửa năm sau, Bặc Toán Tử lại gặp được đại hiệp ở trước quầy xem bói của mình, đại hiệp vẫn y như nửa năm trước, oai hùng hiên ngang.

Đại hiệp thấy Bặc Toán Tử, nói câu đầu tiên là, ngươi đoán xem quẻ lần trước ngươi tính có đúng không?

Bặc Toán Tử cười khổ lắc đầu, nói mình không biết.

Đại hiệp nói, hắn vốn định xây bang lập phái, tạo dựng sự nghiệp, nhưng vừa lập xong, đã bị trợ thủ phản bội.

Bặc Toán Tử lộ ra vẻ áy náy, đại hiệp vẫn cười nhẹ nhàng.

Đại hiệp nhìn Bặc Toán Tử, "Quẻ của ta thật sự là lần nào cũng đại cát cả à?"

Bặc Toán Tử không muốn nói dối, lắc đầu bảo, "Không phải."

Đại hiệp hỏi, "Vậy tiên sinh hà tất gạt ta?"

Bặc Toán Tử nhìn đại hiệp nói, "Bặc mỗ sùng kính cách đối nhân xử thế của Hà đại hiệp nhiều năm, lời giải của mấy quẻ ấy, là hy vọng trong lòng Bặc mỗ..."


Đại hiệp cười nói, "Bặc Toán Tử thật là một người tinh tế, Hà mỗ nhận được hậu đãi."

Bặc Toán Tử có chút ngượng ngùng, "Kỳ thực Bặc mỗ cũng coi như vô năng, tính nhiều quẻ như vậy, lại không có quẻ nào đúng cả."

Đại hiệp nhìn chằm chằm Bặc Toán Tử một hồi, nói, "Nếu ngươi và ta đều không tạo dựng được sự nghiệp, Bặc Toán Tử có hứng thú cùng tại hạ dạo chơi bốn bể không?"

Bặc Toán Tử suy nghĩ một lát, đồng ý.

Lại một năm, xuân về hoa nở.

Đại hiệp và Bặc Toán Tử vòng qua Giang Nam trở về nơi năm đó Bặc Toán Tử bày quầy xem bói.

Đại hiệp nhìn chằm chằm quầy nói, "Thật ra khi đó ngươi đã tính đúng một quẻ."

Bặc Toán Tử hỏi, "Quẻ nào?"

Đại hiệp cười nói, "Quẻ nhân duyên."

END


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận