Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

“May mắn lúc trước đã có tình báo, nếu không muốn thắng lợi sẽ càng khó, đây còn là Hư Không Thần khá yếu.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng có nhận biết đối với bản thân, “Mặc kệ như thế nào chung quy là Hư Không Thần, ta có thể làm được một bước này, ít nhất có thực lực vượt cấp mà chiến! Muốn đạt tới thực lực các kim y đệ tử kia của Thất Tinh Hải thánh giới, ta còn phải nâng cao nữa.”

Mình kiêm tu hệ thống hư không hành giả, thông qua khảo nghiệm cũng miễn cưỡng như vậy, vẫn không thể xem nhẹ người tu hành khác.

******

Gian nhà tranh trung ương.

“Đó là nơi lão tổ từng ở lại rất lâu, cũng là thông qua khảo nghiệm cấp Chúa Tể mới có thể đi vào.” Lão giả tóc trắng nói.

“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng đẩy ra cửa gỗ đi vào.

Ở bên trong đợi hồi lâu mới đi ra, khi đi ra mặc trên người vẫn là một thân áo vàng, trong ánh mắt cũng hơi có chút thất vọng.

Lợi ích của kim y đệ tử quả thực rất lớn! Khiến hắn mở rộng tầm mắt. Coi trọng bảo vệ đối đãi kim y đệ tử... Không thua gì hư không hành giả Cổ Kỳ coi trọng đối với người thừa kế. Dù sao hư không hành giả Cổ Kỳ là độc hành hiệp, cũng không hiểu dạy đồ đệ. Ngược lại Thái Hư thiên cung toàn diện hơn chút.

“Đáng tiếc, chưa thể giúp được Tĩnh Thu, Ngọc Nhi.” Đông Bá Tuyết Ưng bởi vậy mới có chút thất vọng. Thật ra ngẫm lại cũng đúng, Thái Hư thiên cung ban thưởng đối với kim y đệ tử, tự nhiên là giúp kim y đệ tử. Sao có thể giúp một Giới Thần tứ trọng thiên siêu thoát?

“Muốn Hư Không Thần Binh gì?” Lão giả tóc trắng cười nói.

“Thương.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Thương chỉ có hai cây, ta lấy ra ngươi tự chọn.” Lão giả tóc trắng nói.

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Binh khí là ngoại vật, thật sự quan trọng nhất mình đã có được ở trong gian nhà tranh.

...

Hắc Vụ hải, Đông Bá đế quân phủ.

Chuyện rời khỏi vũ trụ người biết cực ít, cho dù là hảo hữu Trì Khâu Bạch, Hỏa Thành Tôn Giả, Tuệ Minh sư huynh, Xích Hỏa lão tổ bọn họ, Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ thông báo: “Ta có việc quan trọng cần đi xa, rất lâu sau mới trở về.” Về phần đi đâu, hắn lại căn bản chưa nói.

Nhưng hắn đã nói cho thê tử con cái.

Một nhà bốn người bọn họ đang cùng nhau đi ở trong Đông Bá đế quân phủ. Đối với Đông Bá Tuyết Ưng rời khỏi vũ trụ, con trai ‘Đông Bá Ngọc’ từng phản đối rất kịch liệt: “Ta có thể tự mình siêu thoát! Phụ thân, người không cần đi ra ngoài liều mạng.”

Ngay cả Dư Tĩnh Thu vừa mới bắt đầu cũng phản đối: “Tuyết Ưng, chúng ta đã làm bạn năm tháng dài lâu, cho dù ta cuối cùng chết, ta cũng rất thỏa mãn rồi. Chàng không cần tiếp tục đi liều mạng vì ta.”

Đông Bá Tuyết Ưng lại không dao động chút nào.

Tĩnh Thu, Ngọc Nhi có thể thản nhiên đối mặt tử vong, mà không muốn hắn mạo hiểm.

Hắn sao có thể trơ mắt nhìn tất cả điều này xảy ra? Mà không làm một chút cố gắng? Hắn không làm được!

Tình cách Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu, Đông Bá Ngọc cũng đều biết, bọn họ không khuyên bảo được, cũng chỉ có thể tiếp nhận, chỉ có thể quý trọng thời gian ở cùng nhau.

“Trước khi một kỷ nguyên vũ trụ này chấm dứt ta khẳng định trở về.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.

Dư Tĩnh Thu, Đông Bá Ngọc, Đông Bá Thanh Dao đều lo lắng.

Bên ngoài càng thêm nguy hiểm.

“Ta là kim y đệ tử của Thái Hư thiên cung, không dễ chết như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng cười. Sự tồn tại của Thái Hư thiên cung, hắn cũng nói cho vợ con, nhưng bảo bọn họ giữ bí mật không thể truyền ra ngoài.

“Được rồi, phải đi rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, lúc này hai bóng người khác xuất hiện, chính là hai thân thể khác, ba thân thể nháy mắt hợp nhất.

Sau khi rời khỏi vũ trụ, không có vũ trụ che chở, sẽ lọt vào toàn bộ quy tắc hỗn độn hư không tẩy luyện, cần sinh mệnh viên mãn mới có thể sinh tồn ở trong hỗn độn hư không. Cho nên như Cốt Kiền La bị giết chết, đó cũng là thật sự tử vong, cho nên Cốt Kiền La lúc trước mới tuyệt vọng như vậy.

Vù.

Hắn khẽ cất bước liền tới trên không Đông Bá đế quân phủ.

Dư Tĩnh Thu, Đông Bá Ngọc, Đông Bá Thanh Dao đều ngẩng đầu nhìn, trên không lại xuất hiện một bóng người, chính là Huyết Nhận thần đế đã sớm ở chung quanh chờ.

“Tuyết Ưng, đi đường cẩn thận, chuyện trong vũ trụ giao hết cho ta.” Huyết Nhận thần đế nói. Hắn biết tuyến đường hướng tới Thất Tinh Hải thánh giới, biết một đường này xa xôi hơn nữa nguy hiểm, nhưng biết đồ đệ đã thành kim y đệ tử, hắn lại có chút tin tưởng đối với đồ đệ.

“Vâng.”

Đông Bá Tuyết Ưng phất tay rạch một cái, trực tiếp cắt ra một khe hở, ngoài khe hở chính là hỗn độn hư không vô cùng rộng lớn.

Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhìn nhìn thê tử, con trai, con gái. Có thể để lại hắn đều đã để lại.

“Ta sẽ trở về.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nhủ, lập tức hướng người nhà cười cười.

Sau đó ‘Vù’.

Trực tiếp dọc theo khe hở màng ngăn vũ trụ bay ra ngoài, cảnh tượng này khiến Huyết Nhận thần đế hơi kinh ngạc: “Thế mà thân thể trực tiếp tiến vào hỗn độn hư không? Bình thường Hư Không Thần mới có thể làm được, Chúa Tể cũng có thể làm được? Đồ đệ này của ta thực gặp gỡ phi phàm.”

Đông Bá Tuyết Ưng bay vào trong hỗn độn hư không mênh mông kia, mà vách ngăn vũ trụ thì dần dần khép lại.

Dư Tĩnh Thu, Đông Bá Ngọc, Đông Bá Thanh Dao ngẩng đầu nhìn, trong mắt Dư Tĩnh Thu đã đã có nước mắt. Trong lòng nàng luôn sợ, sợ Đông Bá Tuyết Ưng không về nữa.

“Ta sẽ chờ chàng, chờ chàng trở về.” Dư Tĩnh Thu thầm nhủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui