Sau khi giấu hai người Lương Bằng và Quý Đồng vào túi Phong Tuyết Hành Thuyền Chân Tiểu Tiểu lại sắp xếp toàn bộ động phủ một phen, dọn sạch vết máu Sa Chi Điệp phun ra, lúc này biểu tình mới điềm nhiên bình tĩnh như không đi ra động phủ.
Khi ngẩng đầu, trên bầu trời đã xuất hiện một con quái vật khổng lồ tới không thể tưởng tượng!Bóng nó in xuống mặt đất không thấy giới hạn, thậm chí ngay cả nhiệt độ không khí cũng bị hạ thấp.
Má ơi!Tim Chân Tiểu Tiểu run lên, tức khắc rõ ràng vì sao trên mặt tất cả các tu sĩ Nam Đỉnh đều là khiếp sợ và hưng phấn.
Bách Hoa Thánh Nữ Lôi Nhụy kéo tới đây một tòa thành chất đầy pháp tệ và linh tệ!Đó……Thật sự là một tòa thành!Thể tích gần bằng một phần mười Hải Hoàng Thành.
Một phần mười nghe qua có vẻ cũng không nhiều lắm, nhưng phải biết rằng, năm xưa Hải Hoàng Thành chính là chủ thành lớn nhất của toàn bộ Tây Hải, dân cư thường trú vượt quá ngàn vạn!Mà toà thành được Bách Hoa Thánh Nữ Nam Đỉnh Lôi Nhụy mang đến lúc này, quy mô tương đương với bất kỳ một thành trì cỡ trung nào trên đại địa Nam Đỉnh!Hơn nữa, mỗi một gian phòng trong thành đều chất đống pháp tệ linh tệ, bởi vì số lượng quá nhiều nên tới giờ vẫn đang tràn qua nóc nhà và cửa sổ, đổ xuống mặt đất như thác nước.
Chúng nó xôn xao tuôn về phía đường phố, lấp kín đầu đường cuối ngõ không một bóng người, chảy xuôi thành một con sông uốn lượn.
Từ xa xa nhìn lại toà kiến trúc to lớn này chỉ cảm thấy, toàn bộ tầm mắt đều phủ một màu vàng óng.
Ngưng thần nghe thanh âm vô số linh tệ pháp tệ va chạm phát ra chỉ cảm thấy, trên thế gian này không còn giai điệu nào mỹ diệu hơn thế!Đây mới chân chính là cùng hung cực ác!Giá trị của nó, e là không kém tổng tài sản của toàn bộ Nam Đỉnh tích góp mấy năm!So sánh với toà thành này, phung phí của trời như Trường Ngư Yến Sơn thiêu đốt pháp tệ cung cấp linh khí cho Phong Mãng ngự không lúc trước chẳng qua chỉ là một tia lửa nho nhỏ không biết lượng sức nhảy nhót trong núi lửa mà thôi.
Bởi vì, đơn giản là vận chuyển thành pháp tệ từ Nam Đỉnh đến đây đồng thời duy trì nó trôi nổi giữa không trung đã phải tiêu hao vô kể linh khí và năng lượng!Hơn nữa còn ngự không trên đại địa Tây Kỳ, vậy mới là xa xỉ cực điểm.
Chân Tiểu Tiểu nghe rõ tiếng tim mình đập kinh hoàng, chờ thanh âm ù ù qua đi bên tai mới tiếp nhận giọng nói đặc biệt của Bách Hoa Thánh Nữ Lôi Nhụy.
“Được rồi, bản thánh nữ đã thay Giám Hỏa Đô Thống Phong Ngọc Nhi tiền bối ngợi khen các công thần trong quá trình khai phá Tây Kỳ mấy năm nay……”Hoá ra, Lôi Nhụy lải nhải gần một canh giờ là muốn khao thưởng ba quân.
Bố trí như vậy……Đại khái cũng vì hấp dẫn lực chú ý của đám mật thám Bắc Nham, để Giám Hỏa Đô Thống và hai cường giả khác vừa an toàn vừa điệu thấp hoàn thành khảo vấn Quý Đồng Lương Bằng!Sắp xếp đích xác kín đáo.
Vừa khéo lại giúp Tiểu Tiểu bắt cóc Sa Chi Điệp dưới tình huống không người phát hiện, đồng thời im hơi lặng tiếng đi cứu đồng môn.
“Hiện tại, nhất định mọi người đều đang chú ý tới tòa thành pháp tệ này.
”Ngón tay chỉ vật khổng lồ lơ lửng giữa không trung, tầng tầng váy lụa màu vàng nhạt của Lôi Nhụy nở rộ trên bầu trời xanh, đôi mắt ẩn dưới lớp khăn che mặt loé lên tia sáng kỳ dị.
“Nhất định cũng đang tò mò, bản thánh nữ mang nó đến đây để làm gì.
”Thanh âm êm tai của nàng vang vọng trên không toàn bộ Hải Hoàng Thành.
Chấn các tu sĩ Bắc Nham nghển cổ nhìn xa bất giác nuốt nước miếng.
Lôi Nhụy cúi đầu đánh giá Hải Hoàng Thành dưới chân, thập phần vừa lòng với những gương mặt toát ra chuyên chú và nghiêm túc.
Vì thế nàng chỉ tay về khu vực khai thác tinh thạch, nói từng câu từng chữ rõ ràng!“Hiện tại, trong thời gian bản thánh nữ đếm ngược mười giây … Toàn thể rút lui về khu chủ thành, đừng hỏi vì sao, người không rút lui đúng hạn hậu quả tự chịu!”“Mười!”Giọng điệu của Lôi Nhụy biến đổi, không biết nguyên do gì tiếng nói thanh thúy lại đột nhiên nhiễm thêm sự uy hiếp.
Hơn nữa, vừa dứt lời cảnh cáo đầu tiên liền lập tức vươn một ngón tay, hô to con số thứ nhất.
.