Vkook | Money

Trong căn phòng ngủ to lớn, mọi thứ đều tối  om bởi chẳng có thứ ánh sáng nào đủ mạnh mẽ để len lỏi vào chốn âm u này cả.
3

Sunny mở cửa bước vào, đôi chân thon dài bước tới một kệ sách lớn. Kệ sách rất lớn, nó to bằng cả một mảng tường.

Sunny nhìn lướt qua một lượt, rồi anh đưa tay vuốt dọc theo thân một cuốn sách không có vẻ gì là nổi bật, nó nằm chen chúc giữa sa hà những cuốn sách khác.

Ầm một tiếng thật lớn, tiếng động như là tiếng đất đá bị chẻ đôi. Rồi chiếc kệ sách từ từ chia làm hai, tự động lui sang hai bên. Một mật đạo bí ẩn được mở ra.

Bóng lưng đơn độc của anh bước vào, mật đạo cũng từ từ khép kín lại. Bên trong là một căn phòng khác, rộng rãi và chứa đầy những quyển sách, những đồ vật ma quái.

Chỉ hai bước chân, nơi đây đã cảm nhận được hơi ấm thân quen của chủ nhân mà tự động bật sáng.

Mật đạo như một căn phòng làm việc, hai chiếc kệ dài, to nằm sát bên hai mảng tường, kệ bên trái được anh trưng bày những đồ vật kì lạ, quái dị mà đời trước đã truyền lại, còn tường bên phải đều là những cuốn sách to và dày, lùi sâu vào trong là chiếc bàn làm việc được xây dựng lên từ gỗ đào, một loại gỗ vô cùng bền bỉ và quý hiếm có nguồn gốc từ Trung Hoa.

Chính giữa căn phòng là một chiếc ghế sofa dài, có màu nâu hạt dẻ và một chiếc bàn gỗ tròn. Trên bàn gỗ là một hộp đựng hình chữ nhật, được làm từ thủy tinh xung quanh là những sợi xích nhỏ quấn quanh, tuy nhỏ bé nhưng nó lại khá chắc chắn. Bên trong hộp thủy tinh là một cây thánh giá cũng được khắc bằng gỗ.

Sunny hít lấy một hơi sâu, tiến đến và ngồi xuống chiếc ghế sofa, đối mặt với hộp thủy tinh.

"Tôi muốn nói chuyện với cô", tiếng anh trầm, nặng nề.

Đáp lại anh chỉ là sự im lặng, im lặng đến đáng sợ.

"Nếu cô không xuất hiện thì tôi sẽ sử dụng 'thắt xích' đấy "

Không gian trong phòng đột nhiên trở nên lạnh lẽo, âm khí như nuốt chửng lấy tất cả. Chiếc hộp thủy tinh rung lên dữ dội, sợi dây xích nóng đỏ lên như đang dùng một sức lực rất lớn để khống chế vật bên trong.

Trong căn phòng không còn bóng người nào khác ngoài Sunny, vậy mà lại có âm thanh khác vang lên, là phát ra từ trong chiếc hộp thủy tinh.

"Có chuyện gì? ", giọng nữ nhẹ nhàng như gió vang lên giữa bầu không khí u ám.

"Tôi muốn thương lượng về việc giải thoát cho chủ nhân ", Sunny trầm mặc.


"Gia tộc Qly trăm năm nay đều muốn trấn yểm ta, đến đời ngươi thì lại muốn giải thoát cho chủ nhân? ", giọng cô gái có chút bất ngờ còn có chút đùa cợt.

"Câu chuyện nào cũng sẽ có hồi kết, tôi không giống họ, không muốn tiếp tay giúp cô làm việc ác "

"Gia tộc Qly xuất thân từ một nhánh nhỏ của Tây Tạng cổ, di cư đến đây mà còn trấn áp được một quỷ dữ như ta thì coi như cũng có chút bản lĩnh "

"Sao cô lại biết được thân phận của gia tộc tôi? ", giọng Sunny kinh hãi.

"Ngươi quên rồi sao? Từ đời đầu tổ tiên ngươi đã thực hiện nhiệm vụ trấn giữ ta rồi "

"Đột nhiên cô nói đến chuyện này là có gì ý? ", Sunny lấy lại bình tĩnh, nghi ngờ hỏi.

"Ngươi thấy đấy? Qua mấy trăm năm gia tộc ngươi cho dù có hợp sức vẫn không đánh bại được ta? Ngươi nghĩ một thân một mình ngươi sẽ làm gì được ta đây? Muốn giải thoát cho chủ nhân thì chỉ có giết chết ta, giải trừ khế ước thì may ra vị chủ nhân cao quý của ngươi mới có thể sống yên. "

"Nhập gia tùy tục, bọn họ chỉ là đã thực hiện sai cách mà thôi "

"Khế ước chỉ được bãi bỏ khi ta chết đi và còn phải có được sự đồng ý của chủ nhân, ngươi nghĩ tên tham lam đấy sẽ đồng ý sao? "

"Tôi không nói đến ông ta, tôi đang đề cập đến người mới, cô không lập khế ước với chủ nhân? "

"Dù ta là quỷ dữ nhưng nếu người kia không đồng ý lập hiệp ước ta cũng không thể lộng hành điều khiển được"

"Vậy cơ hội giải trừ khế ước sẽ tăng cao đúng không? "

"Ngươi bị cậu ta từ chối nên đầu óc bị điên rồi à? Có ai lại bàn kế hoạch giết kẻ thù cho kẻ thù nghe không ? "

"Cô nghe được những thứ ngoài kia ? "

"Ông ngươi từng dùng cấm thuật đẩy ta vào cõi u minh mà ngươi thấy đấy hiện tại ta vẫn đang lành lặn đây này, ngươi nghĩ cái hộp bé nhỏ này giam được ta chắc? "


Quỷ là một thứ rất xảo quyệt và mưu mô, muôn hình vạn trạng đen tối đều là quỷ. Quỷ ở tâm, ở tính, ở linh hồn của những thứ ô uế. Quỷ điều khiển mọi vật bị vấy bẩn, ở đây "cô gái" này có thể tách ra nhiều linh hồn, có thể sai khiến thây ma. Việc cô ta dùng một phần linh hồn của mình, đe dọa và sai khiến những bóng ma khác nghe theo lệnh của cô ta, hay cô ta dùng linh hồn để biến hóa thành người che mắt thiên hạ cũng không hề khó.
1

Sunny ngồi trầm ngâm ít lâu, dường như đang suy tính chuyện gì đó, sau đó cũng chẳng nói chẳng rằng mà đứng phắt dậy, rời đi một cách dứt khoát.

Khi mà cánh cửa mật đạo đã khép lại, khi mà màn đêm lại bắt đầu nuốt chửng lấy căn phòng, thì tiếng nói rợn người lại vang lên lanh lảnh ở trong phòng. Âm thanh không còn trong trẻo, thanh cao mà nó mang âm hướng u uất, khàn đặc như từ cỗi địa ngục.

"Ngươi thật sự tin lời của một con quỷ sao? "

2

---

Ý.

3.00 pm.

Henry và Ruby đã trở về, vừa bước vào nhà đã thấy cảnh Jungkook đang say giấc ngon lành trong vòng tay của anh.

Ruby cười cười không nói gì, khẽ khàng bước đi trở về phòng mình, đến cả động tác đóng cửa cũng nhẹ nhàng vô cùng.

Henry nhìn cảnh tình tứ của đôi tình nhân trẻ thì chép miệng, anh lắc đầu ngao ngán.

"Hai người không cần phô diễn đến vậy đâu, giờ có mù cũng biết hai người có tình ý với nhau rồi "

" Ưm..", Jungkook đột nhiên cựa mình khó chịu.

Lập tức ánh mắt giết người của Kim Taehyung quay quắt sang nhìn lấy Henry, cái lạnh lùng và tàn bạo trong ánh mắt như muốn nói:

"Câm miệng lúc này hoặc tôi sẽ làm cho cậu câm mồm suốt đời "

1

Henry nuốt một ngụm nước bọt, gương mặt kinh hãi, anh cất bước nhẹ nhàng đi về phòng, mở cửa định bước vào thì Henry đứng sững lại, anh thấp giọng.

"Tôi chỉ muốn nhắc nhở anh thôi, thân phận anh như nào anh tự khắc hiểu rõ, nếu không muốn bạn đời của anh gặp rắc rối thì tốt nhất vẫn nên kìm chế yêu thương vào "

Nói rồi, Henry cũng bước vào phòng, cách đóng cửa cũng hết sức cẩn thận, cố gắng không để phát ra một tí âm thanh nào.

Sau lời nhắc nhở của Henry, Taehyung lại có trầm lặng. Lời của Henry quả thật không sai tí nào, đôi lúc kìm chế yêu thương cũng là cách bảo vệ tốt nhất cho người mình yêu, nhất là khi thân thế của Kim Taehyung lại vô cùng to lớn.

Anh vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu, nhìn sự thoải mái trên khuôn mặt Jungkook mà lòng Taehyung lại gợn lên biết bao sự bất an.

Nếu anh không đủ mạnh để bảo vệ người anh yêu thì sao? Nếu anh không đủ tài trí để đấu lại vận mệnh thì sao? Nếu ba anh biết thân phận thật sự của Jungkook thì sao?

Kim Taehyung không muốn nghĩ mà cũng không dám nghĩ, nếu mọi chuyện vỡ lẽ liệu anh còn có thể yêu Jungkook không? Nếu sự thật được phơi bày liệu Jungkook có còn yêu anh không?

Tình yêu này rồi sẽ như thế nào? Tại sao người đau khổ luôn là người muốn yêu? Tại sao con người lại chẳng bao giờ thoát khỏi trò đùa vận mệnh?

Ánh mắt đượm buồn, lòng anh nặng trĩu đi vì mớ suy nghĩ hỗn tạp. Anh cúi người, khẽ hôn lên trán người anh yêu. Nụ hôn nhẹ nhàng mà chứa đầy cảm xúc yêu thương mãnh liệt.

Người trước mắt là người trong tim. Dù có đổi lấy bằng tính mạng mình, Kim Taehyung vẫn quyết để cho Jungkook sống hạnh phúc.

---


Buổi tối hôm đó, cả bốn người đều quây quần bên căn bếp. Người phụ nêm nếm, người phụ nấu ăn, người phụ rửa bát, người phụ ăn vụng..

"Aaa, đau..đau, nhẹ tay thôi chị ", Henry nhăn mặt lại vì cơn đau từ lỗ tai. 

Ruby tức giận nhéo lỗ tai anh, nhéo đến ửng đỏ hết cả. Cô giận dữ quát.

"Em có tin là chị băm nhỏ em ra luôn không? Hả? "

"Em chừa rồi..em chừa rồi..chị tha cho em đi mà ", Henry bắt đầu khóc lóc xin tha.

"Có thật là bỏ cái thói đó chưa? ", Ruby nghi hoặc hỏi.


"Thật mà, em mà có ăn vụng nữa thì em ăn công khai chứ không có ăn giấu giếm nữa đâu"

Khóe môi Ruby giật giật vì tức giận, nụ cười "hiền dịu" nở trên khuôn miệng.

"Ra đây ", Ruby nắm cổ áo lôi Henry ra khỏi phòng bếp.

Lúc mà thân ảnh đáng thương sắp bị hành hình, Henry đã nháy mắt với Taehyung một cái, ý muốn nói: "Nhiệm vụ hoàn thành "

Bây giờ mới biết, ai kia vì muốn có không gian riêng với người ta mà nhờ bạn bày mưu bày kế  giúp mình chiếm tâm điểm trong mắt người ta.

Henry đúng là một người quả cảm, vì bạn quên thân. Kết cục sau đó của anh cũng thật là...quá thê thảm rồi.

---

Tối đó, khi mà tất cả mọi người đều đã say giấc. Ai về phòng đấy, chìm vào không gian yên tĩnh của màn đêm thì vẫn còn một người đơn chiếc thức trăn trở.

Taehyung sau một hồi thao thức, kết quả vẫn là không ngủ được. Anh bất lực, đành hết cách xách gối lên và đi qua phòng của Jungkook để ngủ cùng.

Không phải tại anh muốn như thế là tại ý trời!
2

.

Chiếc điện thoại của Jungkook được đặt ngay ngắn trên góc bàn, màn hình đang tắt chợt sáng lên. Là tin nhắn từ Richter.

Nội dung vỏn vẹn:

"Sắc đẹp vĩnh cửu là sắc đẹp chết chóc

Cái đẹp trong mắt kẻ tội đồ không bao giờ là hoàn thiện. "






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận