"Tôi nghĩ mình không còn đủ tư cách để ở lại đây."
2
Giọng Ruby điềm tĩnh mở lời.
Dù không trực tiếp gặp mặt nhưng Richter cũng phần nào cảm thấy sự bất cần trong ngữ điệu của cô. Ông chậm rãi hỏi lại.
"Cô chắc chứ? Tôi không cho người khác cơ hội thứ hai đâu."
"Ừ, tôi biết."
"Ruby, đúng là phận người cũng như tên. Cô như một viên đá quý vậy, dù ẩn nấp như thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay của kẻ khác, cuối cùng lại vô tri tỏa sắc trong một chiếc lồng giam ngộp thở."
Đầu dây bên kia bỗng chốc im bặt, Ruby bất giác mỉm cười, nụ cười méo mó nhất trong cuộc đời của cô.
Bàn tay đẹp đẽ khẽ vuốt ve bức ảnh nhỏ, nụ cười tươi sáng của chàng trai đấy luôn là thứ khiến trái tim cô rung động.
Nhưng ngắm nhìn càng lâu sự thù hằn lại càng rõ rệt trong đáy mắt.
Cậu ta giả tạo, dối trá, khinh rẻ cô.
Đau đớn nhất là phản bội lại trái tim của cô ấy.
Vậy là tất thảy những hành động, lời nói, ánh mắt yêu thương trước đó đều là giả, đều là vì lợi ích cá nhân của mỗi cậu ta.
Đời này, Ruby yêu nhất là tự do, hận nhất là phản bội.
.
"Richter này, tôi rất biết ơn ông vì thời gian qua đã chiếu cố tôi..."
Ruby dừng lại, giọng nói đã có chút run rẩy, cô hít thật sâu như lấy thêm dũng khí.
"Con sẽ cố gắng ghi nhớ hình ảnh của người thật sâu, để mai này gặp lại dù không thể nhìn thấy nữa con vẫn có thể nhớ được người."
Richter nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tự mình cảm nhận bóng đen đáng sợ mà cô gái nhỏ kia sắp sửa hứng chịu, cuối cùng ông lại lịch thiệp nói.
1
"Tạm biệt, tiểu thư Alanths."
Cuộc điện thoại kết thúc trong bầu khí đau thương.
.
Sau đó Richter cũng không buồn mở mắt, ông chìm nghỉm trong thứ cảm xúc nặng nề.
Mr. Roy nhìn qua kính chiếu hậu, ánh mắt đầy sự ưu phiền lẫn phức tạp.
Ngày hôm qua, là Henry chủ động gọi điện tìm đến Mr. Roy, muốn cùng Ruby nhận nhiệm vụ mà Richter đã giao. Rốt cuộc là vì sao lại xảy ra biến động như vậy, người con trai thâm sâu của ông đang toan tính điều gì?
==
Cả hai người họ đang trên đường đi đến buổi họp báo, Mr. Roy nhìn thoáng qua phát hiện chiếc xe đã gần cạn xăng, ông dựa theo bản đồ rồi chạy đến chỗ cây xăng gần nhất.
Đến nơi, ông bước xuống, đổ xăng xong Mr. Roy cất lại vòi bơm xăng vào chỗ cũ, chưa kịp quay lưng lại thì phía sau đã vang lên tiếng "cạch".
1
Cửa xe đã đóng lại, động cơ cũng nhanh chóng được khởi động.
Chiếc xe lao vút đi bỏ lại Mr. Roy vẫn còn đang bỡ ngỡ, chưa tin vào sự thật.
Phải qua mấy phút sau, ông mới lấy điện thoại ra chậm rãi bắt đầu cuộc gọi.
Đầu dây bên kia vừa bắt máy, giọng nói thư thả của Mr. Roy đã nhanh nhẹn.
"Mang khẩu súng lục K59 đến đây."
==
Tiếng người máy hướng dẫn vang lên inh ỏi trong xe, lộ trình đã thay đổi nên cô ta cũng bất mãn nhắc nhở.
Âm thanh khiến Richter khó chịu mở mắt, ông làu nhàu.
"Tắt nó đi, nếu cần nói chuyện thì ít nhất hãy để không gian im lặng chứ, Sunny Qly."
Cậu trai khẽ mỉm cười, cũng thuận theo ý của Richter.
Sunny mở lời, giọng lạnh như sương.
"Lâu rồi không gặp."
Richter bất giác rùng mình, không khí trong xe như rơi xuống âm độ khi tiếng nói của Sunny cất lên.
Ông kinh hãi khi nhìn qua kính chiếu hậu, một dáng hình người không ra người, quỷ không ra quỷ đang tồn tại ở trước mắt ông.
Sunny Qly - làn da cậu ta trắng như bạch ngọc, trên cánh tay chằng chịt những hình vòng gai, dù đã mặc chiếc áo len cổ lọ vẫn không thể che được những đường gân xanh đen kéo từ cổ lên đến vành tai, đôi mắt hồ ly vẫn sắc bén như vậy chỉ có điều màu mắt đã thay đổi, mắt trái là con ngươi đỏ như máu, mắt phải là màu xanh biển bình yên.
"Cậu...cậu thật sự là Sunny?", Richter như không tin vào mắt mình.
Cậu trai mỉm cười, nhẹ nhàng đáp.
"Vâng."
"Họ Qly, tôi từng nhìn thấy nó trong một quyển sách rất cũ kỹ, Qly chỉ là cụm từ viết tắt thôi đúng không?
Sunny thông qua kính chiếu hậu, ánh mắt như khóa lấy linh hồn của Richter.
"Đúng vậy, tôi là hậu vệ cuối cùng của gia tộc đó. Gia tộc phù thủy hùng mạnh nhất."
Chiếc xe vẫn chạy êm ả trên đường, hướng đến vách núi cuối chân trời.
"Chúng tôi không thuộc về nơi đây, vùng đất của tôi là nơi hoang dã và đầy cảnh sắc. Khi tôi được sinh ra, tôi đã sống ở đây với một bản khế ước với quỷ dữ. Ngài có còn nhớ không? Hình ảnh vợ ngài chết thảm hại trên sàn nhà đầy máu, còn có bào thai kia nữa."
Nụ cười đó lại xuất hiện, thâm hiểm và cay nghiệt, con mắt trái chợt rơi xuống những giọt lệ máu.
Giọng nói lạnh lẽo vang lên, như một tảng băng sắc nhọn mà đâm thẳng vào trái tim đang thấp thỏm của Richter.
"Đó là một nghi thức hiến tế. Ngài có muốn biết người đứng sau tất cả là ai hay không?"
Dây thần kinh của Richter như căng ra, ánh mắt ông ta đầy tia máu. Âm thanh phát ra gần giống như một con dã thú.
"Tôi sẽ xé xác tất cả những kẻ liên quan đến vụ án đó, sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai!"
"Ha...", tiếng cười khẽ khàng phát ra nhưng nghe như âm thanh của một thiếu nữ.
"Vậy thì ông sẽ gặp khó khăn với con trai của mình đấy."
Cơn phẫn nộ của Richter bị lời nói của Sunny dập tắt, ông ta nghi hoặc hỏi.
"Con trai tôi? Kim Taehyung?"
Hiện tại,trong cơ thể của Sunny thật sự không biết được là ai đang điều khiển, là cậu ấy? Hay là ả quỷ xảo quyệt kia.
"Kẻ thù mà ông luôn tìm kiếm lại chẳng đâu xa xôi, hắn ta ở ngay bên cạnh ông. Vẫn luôn giúp đỡ ông trong công việc, còn hao tâm tốn sức cùng ông thực hiện kế hoạch trả thù này."
Đôi mắt hồ ly hơi cong lên.
"Có nhận ra không? Người đối tác mà ông luôn tôn trọng - Jeon Darly."
5
Richter cảm thấy tim mình đã hụt mất một nhịp. Ông ta kinh ngạc đến nỗi khi đôi mắt đã khô cần đầy tia máu vẫn không thể khép lại.
"Có lẽ ông đã biết, Sunny Qly là kẻ phản bội nhưng ông có biết, tôi là được ông ta đưa vào không? Ông có thắc mắc tại sao mỗi lần đến gần Darly ông đều cảm thấy lạnh lẽo, có tò mò tại sao cơ thể ông ta luôn có thoáng mùi xác chết đang phân hủy không?"
Richter cứng miệng, chẳng thể đáp nổi câu nào. Trừng đôi mắt hung tợn nhìn chằm chằm vào sau gáy của Sunny.
"Là vì ông ta đã kí khế ước với quỷ, vì ông ta đã làm chủ nghi thức hiến tế kinh tởm đó nên nội tạng trong cơ thể ông ta đang dần bị bào mòn, bây giờ chắc cũng gần đến não rồi."
Sunny Qly dừng lại, ánh mắt chứa đầy sự thỏa mãn.
"Sau đó Jeon Darly sẽ trở thành một cái xác, một cái xác hoàn hảo để ác quỷ xâm chiếm. Ông có biết tại sao ông ta tham gia vào cuộc săn người của ông không? Vì kẻ bị săn là gã, vì gã muốn nhanh chóng chết đi và còn vì..."
Từ sau gáy Sunny, phần thịt chỗ đấy u lên rồi dần hiện lên hình bóng của một khuôn mặt, nó ngọ ngoạy trong lớp da đó, khó khăn lên tiếng, âm thanh phát ra như vọng lên từ địa ngục.
"Vì con trai của gã đang nằm trong tay của mày. Jeon Darly - Jeon Jungkook, đôi mắt màu tím thạch anh đó mày không nhận ra sao? Chúng nó là một, hahaha, đúng là một thằng ngu, nuôi giặc trong nhà lại không biết, nó là kẻ giết vợ mày, chính nó là kẻ nghiền nát con mày!!!"
Ánh mắt chằng chịt tia máu chẳng còn tia sáng, trong đầu Richter chẳng còn gì ngoài những câu từ nhục mạ của Liliama.
Và..
Phải giết sạch những kẻ có liên quan đến vụ án năm xưa, Jeon Darly - Jeon Jungkook.
___
tự nhiên viết xong chương này, tui cảm thấy sợ hãi quá.
Sunny Qly cụa tuiiiii ༼;´༎ຶ ༎ຶ༽
5