Tác giả: Trường Sinh Thiên Diệp
Thể loại: Cổ Đại, Trọng Sinh, Đam Mỹ, Xuyên Không
Nguồn: Internet
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 310
Tần suất cập nhật: 5 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 5 tháng trước
"Tiền bối Ngô, tôi đến để thông báo cho người thân của bạn về tình trạng sức khỏe của bạn." – người đàn ông trả lời với giọng nghiêm túc, tránh đưa mắt nhìn trực tiếp vào bệnh nhân.
Nhìn sắc mặt mệt mỏi của Ngô Củ, ông ta tiếp tục: "Bệnh của bạn đã nặng đến mức không thể phẫu thuật được nữa. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để giảm đau và kiểm soát tình trạng bệnh của bạn. Tuy nhiên, đó là tất cả chúng tôi có thể làm."
Ngô Củ chỉ non nớt cười nhạt: "Cảm ơn tiền bối đã cho tôi biết sớm. Rõ ràng tôi không còn nhiều thời gian nữa. Nhưng tôi không sợ chết, tôi sợ sống mà không có ý nghĩa."
Lời của Ngô Củ làm nhanh chóng đánh thức người đàn ông bên cạnh. Ông ta xoa đầu trầm ngâm nhưng không nói gì thêm. Hai người ấy ngồi yên đối diện nhau trong khoảnh khắc im lặng.
Sau khi trò chuyện nhanh với bệnh nhân, người đàn ông đứng dậy và rời khỏi phòng bệnh. Còn Ngô Củ thì nằm yên trên giường, với suy tư về ý nghĩa của cuộc đời và tình thế hiện tại của bản thân.
Tác giả : Trường Sinh Thiên Diệp
Thể loại: Cổ Đại, Trọng Sinh, Đam Mỹ, Xuyên Không
Nguồn: Internet
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 310
Tần suất cập nhật: 5 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 5 tháng trước
"Tiền bối Ngô, tôi đến để thông báo cho người thân của bạn về tình trạng sức khỏe của bạn." – người đàn ông trả lời với giọng nghiêm túc, tránh đưa mắt nhìn trực tiếp vào bệnh nhân.
Nhìn sắc mặt mệt mỏi của Ngô Củ, ông ta tiếp tục: "Bệnh... tình của bạn đã nặng đến mức không thể phẫu thuật được nữa. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để giảm đau và kiểm soát tình trạng bệnh của bạn. Tuy nhiên, đó là tất cả chúng tôi có thể làm."
Ngô Củ chỉ non nớt cười nhạt: "Cảm ơn tiền bối đã cho tôi biết sớm. Rõ ràng tôi không còn nhiều thời gian nữa. Nhưng tôi không sợ chết, tôi sợ sống mà không có ý nghĩa."
Lời của Ngô Củ làm nhanh chóng đánh thức người đàn ông bên cạnh. Ông ta xoa đầu trầm ngâm nhưng không nói gì thêm. Hai người ấy ngồi yên đối diện nhau trong khoảnh khắc im lặng.
Sau khi trò chuyện nhanh với bệnh nhân, người đàn ông đứng dậy và rời khỏi phòng bệnh. Còn Ngô Củ thì nằm yên trên giường, với suy tư về ý nghĩa của cuộc đời và tình thế hiện tại của bản thân.