Thần Tổ Huyết Trảo chính là mượn nhờ huyết mạch Cổ Thần mới có thể sử dụng đại thần thông, Bắc Vô Song không dung hợp với huyết mạch Cổ Thần, đương nhiên không thể sử dụng thần thông bậc này.
Mục tiêu của Diệp Phàm cũng không phải là để Bắc Vô Song lĩnh ngộ Thần Tổ Huyết Trảo, mà là mượn nhờ thần thông này tăng lực công kích thủ đoạn của mình.
Vì thế, lúc Diệp Phàm sử dụng một chiêu này có thể dùng một phần hồn lực dẫn đạo cho Bắc Vô Song.
- Nhắm mắt tu hành, ta giúp người đột phá Sơ Thiên Đế.
Diệp Phàm đánh tay phải ra một chiêu, hạch tâm Cực Hàn U Huyền bay đến trong tay Diệp Phàm.
Thánh Nguyên nguyên chuyển, hạch tâm Cực Hàn U Huyền hóa thành khí lưu cực hàn.
Hai tay kết ấn, lực lượng cường đại thao túng khí lưu cực hàng tràn vào thể nội của Bắc Vô Song.
Cong ngón tay búng ra một cái, một đạo trận bàn xuất hiện, trận bàn thôi động, hóa thành hộ trận.
Loại phương thức tu hành này kiêng kị nhất là có ngoại lực quấy rầy, lấy thực lực Bắc Vô Song, căn bản không thể dung hợp hạch tâm thần tinh Cực Hàn U Huyền.
Chỉ có thể dựa vào Thánh Nguyên cường hoành của Diệp Phàm, hắn có thể an tâm không sợ nguy hiểm gì mà hấp thu, đồng thời, trong quá trình này, Diệp Phàm cũng không thể tùy ý rút Thánh Nguyên của bản thân về.
Lúc này, Thánh Nguyên bên trong thân thể của Bắc Vô Song trở nên vô cùng sinh động, rất nhanh, tu vi của hắn đang bước vào Sơ Thiên Đế.
Chỗ bí địa này cũng chỉ có một Cực Hàn U Huyền, không hề có nguy hiểm gì khác, lại thêm hoàn cảnh nơi đây được trởi ưu ái, đối với tu hành của Bắc Vô Song chỉ có lợi chứ không có hại, cho nên Diệp Phàm liên tục giúp Bắc Vô Song tăng lên vi.
Thời gian trôi qua, sau một canh giờ, Bắc Vô Song bắt đầu trùng kích hàng rào Sơ Thiên Đế, quá trình này là trọng yếu nhất, Diệp Phàm tập trung tinh thần, Thánh Nguyên không ngừng phân giải thần tinh hạch tâm Cực Hàn U Huyền.
Khí lưu cực hàn càng ngày càng mạnh, liên tục tràn vào thể nội của Bắc Vô Song.
Nhưng vào lúc này…
Bắc Vô Song biển lộ trở nên cực kỳ thống khổ, trên người hắn bỗng nhiên xuất hiện một ngửa lửa màu trắng vô cùng mãnh liệt, ngọn lửa màu trắng bao phủ hoàn toàn thân thể của hắn, đồng thời nương theo Thánh Nguyên của Diệp Phàm mà cũng lan tràn về thân thể của hắn.
- Đạo hỏa diễm này vậy mà có ý thức riêng, xem ra Vô Song tiến vào bí cảnh kia rất có thể là của Băng Phách Thánh Viêm ở trước mắt.
Diệp Phàm nhìn xem hỏa diễm điên cuồng lan trào vào trong thân thể của hắn, trong mắt lóe lên một tia tàn khốc.
- Ký thể, ký thể tốt hơn!!
Hỏa diễm không ngừng phun trào, cuối cùng huyễn hóa thành một cái miệng, một cỗ khí tức tà ác không ngừng xuyên qua ngọn lửa.
- Ha ha ha, ha ha ha ha, đến rồi, đến rồi.
Băng Phách Thánh Viêm giống như con người bình thường, lộ ra thần sắc tham lam.
Hỏa diễm chậm rãi tới gần Diệp Phàm, sắc mặt Diệp Phàm ngày càng khó coi, giờ phút này, trong lòng hắn tức giận vạn phần.
Tất cả là do Thái Thượng Vân Thư đã chết.
Bởi vì hắn sơ sẩy, Thái Thượng Vân Thư bị Hạo Thiên khống chế, tức thì bị Hạo Thiên xóa đi ý thức.
Hắn không biết một mình Thái Thượng Vân Thư đã trải qua những chuyện gì, nghĩ tới đây, tiếng lòng của hắn lại đang rỉ máu, bởi vì tu hành, hắn luôn sơ ý chủ quan trong cuộc sống thường ngày.
Hắn chưa bao giờ tốn quá nhiều thời gian để quan tâm những người bên cạnh, hiện tại, bên trong thân thể đồ đệ hắn, cũng xuất hiện một thể ý thức khác.
Nếu không có hôm nay, tương lai có phải chăng Bắc Vô Song cũng sẽ giống như Thái Thượng Vân Thư bị xóa đi ý thức một cách triệt để.
- Ngươi, đáng chết!!
Diệp Phàm gầm thét.
- Đáng chết? Không, không, không, ta không đáng chết, nhưng ngươi lập tức phải chết.
- Thượng Thiên Đế Cảnh, một đòn đánh giết Cực Hàn U Huyền cấp bậc Nguyên Thần, thật là ký thể không tầm thường, nếu ta xóa đi ý thức của ngươi, mượn nhờ thân thể của ngươi dung hợp Băng Phách Thánh Viêm.
- Ha ha ha ha, tương lai cho dù là Thánh Chủ, ta cũng có thể đặt chân tới.
- Ngươi xem như là lễ của của thiên đạo, trời cao chiếu cố, rốt cuộc cho Ngô Chiến ta may mắn.
Năm đso ta chết bên trong trong Băng Phách Thánh Viêm, hồn phách lại may mắn bất diệt, cuối cùng ta cùng Băng Phách Thánh Viêm hợp hai thành một, đã qua bao nhiêu năm, ngươi có biết ta đã chờ bao nhiêu năm không.
Hồn của Ngô Chiến ở bên Băng Phách Thánh Viêm cười sang sảng nói:
- Nguyên bản ta không có ý định đoạt xá thân thể của ngươi, dù sao thực lực của ngươi cũng quá đáng sợ.
- Nhưng không hề nghĩ tới vậy mà ngươi ngu xuẩn đến vậy, tự đưa mình tới cửa.
- Khí chủ nafyxems chút đã đột phá lên Sơ Thiên Đế, thời gian của ta cũng có hạn.
- Ngươi gọi là DIệp Phàm đúng không, ta sẽ thay thế ngươi, mỹ kiều nương bên cạnh ngươi, ta thật sự đã thèm khát rất lâu.
Sưu!
Bách Phách Thánh Viêm thoát ly hoàn toàn nội thể của Bắc Vô Song, xông vào trong thân thể của Diệp Phàm.
Lúc này Bắc Vô Song nhịn không được phát ra tiếng kêu thảm, hai mắt hắn mở ra, hoảng sợ nhìn xem Băng Phách Thánh Viêm bên trong hồn ảnh.
- Sư tôn!
Bắc Vô Song hoảng sợ:
- Sư tôn buông tay, ngươi không cần lo cho ta!!
Lúc này khí tức của Bắc Vô Ssong vô cùng nhiễu loạn, pháp tướng của hắn từng dung hợp với Băng Phách Thánh Viêm.
Bây giờ Băng Phách Thánh Viêm trực tiếp rút ra, pháp tướng của hắn cũng bắt đầu sụp đổ, căn cơ bị hao tổn, bị thương rất nặng.
Lúc này đừng nói đột phá Sơ Thiên Đế, thậm chí tu vi của hắn có thể sẽ bị phế bỏ hoàn toàn.
Thánh Nguyên của Diệp Phàm là cứu tinh duy nhất của hắn, một khi Diệp Phàm triệt hồi Thánh Nguyên, nhẹ thì tu vi mất hết, nặng thì thân tử đạo tiêu.
Đồng dạng, sau khi thu về Thánh Nguyên, thân thể của Diệp Phàm cũng sẽ xuất hiện phản phệ, nhưng chí ít thì Băng Phách Thánh Viêm không thể tiến vào thức hải của hắn để đoạt xá.
- Ổn định tâm thần, dùng toàn lực đột phá tu vi, dùng vật anfy ngưng tụ Thánh Cảnh Pháp Tướng một lần nữa.
Diệp Phàm quát to, tay phải một chiêu, tinh hoa bản nguyên của pháp tắc thủy hệ xuất hiện.
Pháp tắc hàn băng vốn là một nhánh của pháp tắc thủy hệ, tinh hoa này có tác dụng cực lớn với Bắc Vô Song.
Tinh hoa bản nguyên của pháp tắc thủy hệ rơi vào trong tay Bắc Vô Song, lúc này Bắc Vô Song ngây người, hắn lo lắng nhìn xem Diệp Phàm:
- Sư tôn, thế còn hồn phách quỷ dị này…
- Hừ, thức hải của sư phụ ngươi há có thể để con chó con mèo gì cũng tùy tiện đi vào hay sao?
Diệp Phàm nghe vậy đạm thanh nói, đồng thời, Băng Phách Thánh Viêm dung nhập vào trong thân thể của Diệp Phàm, bay vào trong thức hải của hắn.
Diệp Phàm căn bản không thèm ngăn cản, Ngô Chiến cố nén tâm tình kích động, rất nhanh hắn đi theo Thánh Nguyên xông vào thức hải hư vô.
- Ta tới rồi, ha ha ha ha, ta tới rồi!!
Ngô Chiến cười sang sảng, Băng Phách Thánh Viêm xuất hiện, nhưng sau một khắc, Ngô Chiến trực tiếp trợn tròn.
Thức hải, chính là nơi hồn lực hóa thành đại hải ôn dưỡng linh hồn.
Thức hải của tu sĩ bình thường chỉ là một hải dương hồn lực, nhưng khi Ngô Chiến tiến vào thức hải của Diệp Phàm, trực tiếp sợ ngây người.
Đây là thức hải?
Ngô Chiến hoảng sợ, ở trước mặt hắn, càng giống như một mảnh chiến trường, chiến trường bên trái gió êm sóng lặng, so với thức hải của tu sĩ bình thường không khác nhau là mất.
Mà ở bên phải, thì là ngọn lửa hừng hực, bên trong liệt hỏa, có hàng ngàn hàng vạn trận lôi đình rơi xuống, như là tận thế.
- Nếu ngươi dùng Băng Phách Thánh Viêm công kích ta, bản tọa có chút đau đầu, nhưng vậy mà ngươi lại tự tìm đến cái chết, đi đến thức hải của ta.
Hồn ảnh của DIệp Phàm xuất hiện trước mặt Ngô Chiến.
- Không có khả năng, điều đó là không có khả năng, nghiệp hỏa sao lại có thể tồn tại trong thức hải của tu sĩ, hồn lực của ngươi vì sao không bị cháy hết?
Coox khí tức này, cái này, đây là âm dương nhị khí bản nguyên, không, không có khả năng, nhiều âm dương nhị khí bản nguyên như vậy, chẳng lẽ ngươi đã luyện hóa một tân sinh đại thế giới?
Ngô Chiến điên cuồng nói.