Vô Địch Thiên Đế FULL


- Ta đương nhiên chưa từng luyện hóa tân sinh thế giới, chỉ là ta có  m Dương Kính.

 
Diệp Phàm cười lạnh nói, đằng sau hắng, Ngũ Hành Châu chậm rãi dâng lên từ trong thức hải, như là Liệt Dương trong thức hải.

 
- m Dương Kính, chí bảo Hồng Mông  m Dương Kính, không, cái này sao có thể…
 
Ngô Chiến có chút điên cuồng, nhìn đến Ngũ Hành Châu sau lưng Diệp Phàm.

 
- Vậy, đó là, đó là Ngũ Hành Châu, trời ạ, là chí bảo Hồng Mông Ngũ Hành Châu, ngươi là ai, ngươi đến tột cùng là ai?
 
Ngô Chiến trợn tròn mắt, Băng Phách Thánh Viêm không ngừng chập chờn, phảng phất có thể tắt đi bất cứ lúc nào:
 
- Người là ngũ hành đại nhân? Không, không, ngươi là âm dương đại nhân…
 
Vừa nói xong, Ngô Chiến nhìn thoáng một chút, đúng dịp nhìn thấy địa thụ SInh Mệnh Thụ thông thiên đang trấn thủ thức hải.

 
- Hà Thánh Chủ, ngươi là Hà Thánh Chủ? Không, cũng không phải, ngươi rốt cuộc là ai, ngươi đến tột cùng là ai?
 
Từ kinh ngạc đến điên cuồng, Ngô Chiến giống như là gặp thấy quỷ.

 
 m Dương Kính cải tạo thức hải, Ngũ Hành Châu trấn áp thức hải, Sinh Mệnh Thụ chèo chống thức hải, trời ạ, đến cùng là hắn đã trêu chọc đến tồn tại như thế nào.

 
- Ta là ai cũng không trọng yếu, trọng yếu là ta muốn khiến ngươi trả cái giá đắt nhất.

 
Hai tay Diệp Phàm chắp sau lưng, đạm mạc nói.

 
- Ngươi, ngươi muốn giết ta?
 

- Ta đã dung hợp với Băng Phách Thánh Viêm thành một thể, một khi ngươi xóa đi ý thức của ta, Băng Phách Thánh Viêm sẽ tự động giải thể.

 
- Đây là dị hỏa đỉnh cấp trên Dị Hỏa Hỗn Độn Bảng, chẳng lẽ ngươi muốn hủy đi chí bảo như thế sao?
 
Ngô Chiến vội vàng nói:
 
- Ngươi tha ta, ta giúp ngươi dung hợp dị hỏa, đồng thời, ta sẽ chui vào trong thức hải của ngươi, tương lai ngươi giúp ta tái tạo lại thân thể, như thế nào?
 
- Lúc trước ngươi cũng lừa gạt đồ nhi ta như vậy?
 
Diệp Phàm cười lạnh nói:
 
- Xin lỗi, không thể nào, chỉ là Băng Phách Thánh Viêm, không có thì thôi, sau khi dị hỏa này giải thể, vừa vặn có thể làm chất dinh dưỡng cho Thanh Sơn Không Tuyệt của ta, trợ giúp Thanh Sơn Không Tuyệt đột phá.

 
- Thanh Sơn Không Tuyệt? Thanh Sơn Không Tuyệt chỉ là thần hỏa, Băng Phách Thánh Viêm lại là thánh hỏa, đây là khác một trời một vực.

 
- Thanh Sơn Không Tuyệt của ta đã sớm trở thành thánh hỏa, ngươi cho rằng thức hải nghiệp hỏa của ta không thể ông dưỡng ra thánh hỏa sao?
 
Diệp Phàm nghe vậy cười lạnh nói:
 
- Sau khi thôn phệ Băng Phách Thánh Viêm, Thanh Sơn Không Tuyệt sẽ có thể trở thành dị hỏa Thái Sơ.

 
Nói xong, Diệp Phàm cong ngón tay búng ra, phía trên Ngũ Hành Châu, vô tận thần văn phun trào, hóa thành thiên la đĩa vọng bao phủ Băng Phách Thánh Viêm.

 
Sau một khắc, Thanh Sơn Không Tuyệt hóa thành hỏa long xông vào bên trong Băng Phách Thánh Viêm.

 
- Tha mạng, tha mạng!
 
Ngô Chiến hoảng hốt, hắn không nghĩ tới Diệp phàm thật sự không thèm quan tâm đến Băng Phách Thánh Viêm trân quý, vậy mà cưỡng ép phá hủy.

 

- Ngươi, tội không thể tha, diệt!
 
Diệp Phàm kêu lạnh, sau một khắc, Thanh Sơn Không Tuyệt bao phủ hoàn toàn lấy Băng Phách Thánh Viêm, ý thức Ngô Chiến bắt đầu bị cưỡng ép xóa đi.

 
Sau một khắc đồng hồ, Băng Phách Thánh Viêm đã bị phá toái hoàn toàn, hóa thành tinh hoa dị hỏa vô cùng tinh thuần.

 
Thanh Sơn Không Tuyệt không cần Diệp Phàm điều khiển, tự động hấp thu cỗ tinh hoa dị hỏa này.

 
Ngoại giới, Bắc Vô Song dưới sự giúp đỡ của Diệp Phàm đã chậm rãi ổn định thương thế, đồng thời, hắn bắt đầu hấp thu bản nguyên pháp tắc thủy hệ.

 
Thời gian trôi qua, một ngày, một tháng, một năm, năm năm, mười năm.

 
Trong lúc vô tình, đám người Diệp Phàm tiến và Cổ Thần Sơn đã tám mươi năm.

 
Một ngày này, Diệp Phàm thu hồi Thánh Nguyên, thân hình lập tức rơi khỏi Bắc Vô Song.

 
Chung quanh Bắc Vô Song, ngưng tụ hơi nước, hơi nước càng lúc càng lớn, chậm rãi bao phủ toàn bộ sông băng.

 
Diệp Phàm bay ngược sang một bên, một bên bắt đầu thu sạch Cực Hàn U Huyền vỡ vụn.

 
Chậm rãi, sau lưng Bắc Vô Song, một đạo cự nhân bằng nước cao ngàn trượng xuất hiện.

 
Cự nhân gào thét, tiếp theo điên cuồng thu nhỏ, mỗi khi thu nhỏ được một trượng, khí tức càng trở nên mạnh hơn một phần.

 

- Đạo Tắc Pháp Tướng… Nhưng còn chưa đạt tới Pháp Tướng trên Hỗn Động Bảng, Nước và hàn băng mặc dù có chung nguồn gốc, nhưng chung quy vẫn có chênh lệch, vẻn vẹn dựa vào bản nguyên thủy hệ pháp tắc thì vẫn không thể giúp Vô Song có được Vạn Cổ Hàn Sương xếp hạng ba mươi sáu trên Pháp Tướng Hỗn Độn Bảng.

 
Vạn Cổ Hàn Sương, chính là Pháp Tướng thứ ba mươi sáu.

 
Diệp Phàm đánh một chiêu từ tay phải, một đạo ngọn lửa màu trắng xuất hiện, hỏa diễm xuất hiện trong nháy mắt, nhiệt độ chung quanh lập tức giảm xuống.

 
- Nếu không có thần văn chi lực từ Ngũ Hành Châu, dị hỏa này sẽ không có cách nào ngưng tụ lại, chỉ là ta chỉ có thể làm bước này.

 
- Băng Phách Thánh Viêm chỉ còn lại ba thành uy năng, có thể ngưng tụ Vạn Cổ Hàn Sương hay không, chỉ có thể dựa vào khả năng của ngươi, Vô Song!
 
Diệp Phàm âm thầm lẩm bẩm, tay phải vung lên, Băng Phách Thánh Viêm bị Thanh Sơn Không Tuyệt  tịnh hóa hoàn toàn đã bay ra, bay vè phía Bắc Vô Song.

 
Sau một khắc, Băng Phách Thánh Viêm dung nhập vào bên trong Pháp Tướng của Bắc Vô Song.

 
Nguyên bản Pháp Tướng của Bắc Vô Song là Đạo Tắc Pháp Tướng, Băng Phách Pháp Tướng, về sau Băng Phách Thánh Viêm bị rút đi, pháp tướng của hắn cũng đã theo đó mà sụp đổ.

 
Về sau Bắc Vô Song dựa vào bản nguyên pháp tắc hệ thủy tịnh hóa ngưng tụ Pháp Tướng, trước mắt có được Thủy Quyển Pháp Tướng.

 
Có Băng Phách Thánh Viêm trợ giúp, Pháp Tướng của Bắc Vô Song bắt đầu phát sinh biến hóa nghịch thiên, Thủy Quyển Pháp Tướng to lớn bắt đầu băng phong.

 
Diệp Phàm lẳng lặng nhìn xem Bắc Vô Song, tiếp theo đưa tay phải ra, mở lòng bàn tay ra, Thanh Sơn Không Tuyệt xuất hiện.

 
Trong nháy mắt, sông băng cực hàn chung quanh bắt đầu hòa tan.

 
- Bên trong quá trình tịnh hóa Băng Phách Thánh Viêm, Thanh Sơn Không Tuyệt đã hấp thu bảy thành của Băng Phách Thánh Viêm, tấn cấp thành thánh hỏa Thái Sơ.

 
Đan Thánh Thanh từng nói qua, chỉ cần Thanh Sơn Không Tuyệt có thể tấn cấp làm thánh hỏa Thái Sơ, ta sẽ có thể tịnh hóa bản nguyên pháp tắc ngũ hành thành bản nguyên pháp tắc thuần túy nhất.

 
- Bất kì một tu sĩ nào hấp thu được, đồng thời sẽ ngưng tụ ra Đạo Tắc Pháp Tướng.


 
Diệp Phàm âm thầm nỉ non, thừa dịp Bắc Vô Song ngưng tụ Vạn Cổ Hàn Sương, hắn cũng không hề nhàn rỗi, trực tiếp lấy ra tinh hoa bốn loại pháp tắc bản nguyên kim mộc hỏa thổ.

 
Thanh Sơn Không Tuyệt bay ra, bao phủ tinh hoa của bốn loại pháp tắc bản nguyên.

 
- Tinh hoa bốn loại pháp tắc bản nguyên này, một phần cho Nhứ Ngưng, một phần cho Tô Trọng.

 
- Tam đệ bây giờ đang ở Cửu Trọng, hơn nữa còn có Thiên Địa Xích, nghĩ đến cơ duyên sẽ không kém.

 
- Nhưng nhị đệ, bây giờ không biết ở phương nào, giữ lại một phần cho nhị đệ nhỉ.

 
- Một phần cuối cùng, là cho Thanh Tuyết, hay đám Huân Y?
 
Diệp Phàm nghĩ nghĩ, cuối cùng lắc đầu:
 
- Tông môn cho tới nay là do Linh Lung quản lý, bởi vì chuyện trong tông môn, nàng không có quá nhiều thời gian ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, một phần cuối cùng vẫn nên để lại cho Linh Lung.

 
- Còn Thanh Tuyết, Huân Y, về sau ta sẽ tìm kiếm nhiều cơ duyên hơn cho các nàng.

 
- Còn có Đại Đế, Nhị Lượng, đúng rồi, có cơ hội ta vẫn muốn lấy cho bọn họ một chút tinh huyết của Thái Sơ Thần Thú.

 
Nghĩ tới đây, Diệp Phàm có chút nhức đầu, có vẻ người bên cạnh hắn cũng không ít, chúng Phong Vân cũng cần tài nguyên đỉnh cấp để bồi dưỡng.

 
Nếu không có chuyến đi Cổ Thần Sơn lần này, hắn không thể cung cấp điều kiện tu hành đỉnh cấp cho tông môn.

 
Nhưng tông chủ làm đến trình độ này, cũng là hiếm thấy trong thiên cổ, thực sự là vừa làm cha vừa làm mẹ.

 
Đương nhiên, người tài giỏi đúng là luôn có nhiều việc phải làm nha, hắn đương nhiên cũng hi vọng mọi người bên cạnh mình đều là yêu nghiệt đỉnh cấp, đều có thể bước lên con đường Thiên Đế, những người này là vốn liếng để trong tương lai chống lại Hạo Thiên.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận