Vợ Ngốc Đáng Yêu - Lichaeng

"Lili! Mau..mau lại đây." Chaeyoung vẫy vẫy tay khi đang đứng ở một chiếc thùng lớn, cả căn phòng ngay lúc này đã trở thành một mớ hỗn độn khi nhân cách của Lisa thay đổi đột ngột. Cô cứ như một đứa nhóc năm tuổi không khác gì Chaeyoung.

Lisa ngoan ngoãn chạy lại, nhìn chằm chằm Chaeyoung.

"Đ..đẩy cái này..giúp Chaeng!" Chaeyoung chỉ chỉ vào chiếc thùng to lớn, em định dịch chuyển cái này sang bức tường để trèo lên đó ngồi chơi.

Nhưng Lisa vẫn không kết nối được, cô hiện tại đang không hiểu gì, thêm cả cánh tay vẫn còn băng bó nên chỉ đứng yên một chỗ. Chaeyoung thì đợi cô, cô lại không làm gì.

Một ý nghĩ chợt vút qua đầu.

Lisa đưa bàn tay của mình ra, nhìn Chaeyoung rồi lại nhìn bàn tay. Em cau mày nghiêng đầu, vì sao cô lại làm như thế?

"Sao?"

"Nắm tay."


"Nắm tay hả?" Chaeyoung nói.

Lisa khẽ gật gật đầu.

"Không...ý Chaeng là đẩy phụ Chaeng cái này." Chaeyoung vào tư thế và hướng dẫn chi tiết cho cô, lúc này cô mới hiểu được ý nói của em. Cả hai cùng chung sức đẩy cái thùng to sang bức tường, Chaeyoung định trèo lên nhưng bị Lisa ngăn cản.

"Xong rồi, nắm tay nha?" Lisa nắm lấy lưng áo của em, ánh mắt sáng lên khi Chaeyoung bắt lấy bàn tay cô.

"M-một chút thôi đó!"

Chaeyoung và Lisa cứ thế mà đứng ở đó nắm tay nhau, cô thì cười miết, còn em thì bĩu môi muốn được trèo lên kia. Được một thời gian, em gỡ tay ra và bắt đầu trèo lên cái thùng đó, Lisa đứng bên dưới hiếu kỳ nhìn. Vì sợ Chaeyoung sẽ ngã, Lisa tiến lại gần, định hình cho cái thùng.

"Cẩn thận đó."

Lisa quan sát một hồi, Chaeyoung cuối cùng cũng trèo lên một cách an toàn, hào hứng vẫy vẫy tay với Lisa. Cái dáng vẻ ngốc nghếch này trông dễ thương làm sao, nhưng cô lại trầm mặc và cúi thấp đầu, loạng choạng ngã xuống sàn. Đầu đau như búa bổ, cả thân thể lạnh như băng, Chaeyoung sợ hãi nhảy từ trên đó xuống, khiến cho chân bị trật vì đáp đất không đúng tư thế.

Bỏ qua, Chaeyoung lay người cô, bị cô doạ sợ đến mức chân tay bủn rủn. Khóc nức nở gọi Lisa, nhưng cô lại nằm ở đó và bất động. Đôi chân hiện tại đang rất đau, Chaeyoung cố gắng đứng dậy nhưng không được.

"Đồ ăn tới rồi đồ ăn tới rồi." Một giọng nói từ bên ngoài, tiếng mở cửa truyền đến, Jennie cùng với dĩa trái cây trên tay. Hoảng hốt khi thấy cảnh tượng này, hét toáng cả lên gọi người ở dưới nhà lên.

Jennie lao vụt tới, chạm vào cơ thể lạnh băng mà rụt tay về, đầu tiên là phải khiêng cô lên giường, sau đó làm ấm cơ thể. Anh Manoban, Jungkook ở dưới nhà cũng đã chạy lên để xem tình hình, bật máy sưởi ấm trong phòng lên. Được một lúc, cơ thể của cô đã dần dần ấm lên, mọi người khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Jungkook như một người anh trai mà cẩn thận xem chân của Chaeyoung, nó đã đỏ ửng hết cả lên. Cậu lấy một túi chườm lạnh, áp nó vào, khiến cho em lạnh, nhanh chóng rụt chân lại.

"Lạnh...lạnh dữ!"

"Lạnh mới hết đau, để yên không là con quái vật ăn mất nửa chân." Jungkook trầm giọng hâm doạ, Chaeyoung từ đầu đến cuối mếu máo chịu đựng, nước mắt nước mũi một mớ trên mặt. Sau đó được Jennie lau mặt khi bệnh tình Lisa đã ổn.


"Có chuyện gì lúc nãy vậy?" Jennie ân cần hỏi, lau đi những vết bẩn trên tay em.

"Lili đột..đột nhiên ngã xuống sàn và ngủ, Chaeng cũng kh-không biết tại sao." Chaeyoung như hết hơi khi nói một tràng, thở bằng miệng khiến cho em cảm thấy khó chịu.

"Lisa đã không uống thuốc, có lẽ nhân cách Lili đã quậy phá mà quăng hết đống thuốc." Jungkook tưởng tượng, thì ra mỗi lúc cô muốn tự uống thuốc một mình là để che giấu cho việc quăng đống thuốc đó ở nơi nào đó.

Họ đã đặt tên cho các nhân cách của Lisa để nhận biết cho dễ dàng. Nào là Lisa, La, Lili, Manoban và hàng chục cái tên khác.

"Lili..tỉnh rồi." Chaeyoung không nhanh không chậm mà hét toáng lên, khiến cho mọi người di chuyển sang bên giường kia và xem tình hình cô.

"Park Chaeyoung đâu rồi?" Câu đầu tiên của Lisa khi tỉnh dậy.

"Chaeyoung ngồi ở đằng kia, đừng lo lắng quá." Jungkook nói.

Lisa chầm chậm ngồi dậy, quan sát căn phòng bằng ánh mắt khác thường, một mớ hỗn độn khiến cô muốn điên lên.

"Tất cả mọi người rời khỏi đây, phòng tôi như một cái chợ rồi đó." Lisa quát, ánh mắt gắt gỏng nhìn mọi người, tức giận mà đuổi hết tất cả ra ngoài. Park Chaeyoung ngồi ở kia quan sát có chút sợ, bám vào tường và từ từ đi ra khỏi phòng, nhận được sự chú ý của cô.

"Em thì ở lại đây, không cần phải ra ngoài." Ánh mắt thay đổi, cảm thấy Chaeyoung có chút là lạ khi đang tiến bước.


"Bị gì vậy?" Lao xuống giường, cơ thể có chút mỏi mệt nhưng mặc kệ, dùng hết sức mà ẵm em và đặt lên giường.

"Chân sao lại đỏ như thế này?" Lisa cau mày nhưng hành động vẫn nhẹ nhàng, cầm lấy túi chườm lạnh ở ghế. Park Chaeyoung lại mếu máo khi thấy túi chườm lạnh đó một lần nữa, nhưng bởi vì Lisa thay đổi đột ngột trong cách ăn nói và khuôn mặt, em sợ đến mức không dám lên tiếng.

"Lạnh thì nói, không cần phải sợ." Lisa không nhìn mà có thể nói ra được nỗi lòng của em.

Thế nên từ đầu đến cuối đều nghe được tiếng than lạnh của em.

"Chaeng xin lỗi. Mai m-mốt không dám nữa."
1

_________
End chap 35
Vote, comment please 🥺


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận