Vu Hướng Tây vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, cậu ôm lấy mặt Phó Nhàn Linh, dịu dàng đáp lại nụ hôn của cô.
Phó Nhàn Linh bị hôn đến nỗi thở không ra hơi, bởi vì cậu quá cao nên phải khom lưng về đằng trước, cô khẽ đẩy Vu Hướng Tây ra: "Cậu quay về trước đi."
Vu Hướng Tây lại cúi đầu hôn Phó Nhàn Linh thêm một lần nữa rồi mới buông cô ra.
Con ngươi đen láy của cậu sáng ngời, khóe môi nhếch lên cao lộ ra một đôi răng nanh đáng yêu.
Phó Nhàn Linh chờ cậu đi đến cửa thang máy, lúc Vu Hướng Tây quay người lại cô mới nhìn rõ đũng quần thể thao của cậu đang căng phồng lên.
Phó Nhàn Linh đỏ mặt, cô ngồi trong xe đợi thêm một lúc rồi mới đi về phía thang máy.
Trong thang máy lúc này đang có người, Phó Nhàn Linh giả vờ đi lên tầng ba trước, sau đó mới ấn quay lại tầng hai.
Vu Hướng Tây đã mở cửa sẵn đợi cô, Phó Nhàn Linh vừa đẩy cửa vào liền bị cậu kéo vào trong lòng.
Chân của Vu Hướng Tây rất dài, Phó Nhàn Linh nhón chân đặt cằm lên vai cậu, đưa tay sờ sờ mái tóc mềm mại của Vu Hướng Tây rồi trượt dọc xuống cổ, hỏi cậu: "Cậu cao bao nhiêu?"
"Riêng người cao 1m89, nếu đi cả giày vào thì chắc khoảng 1m91-92."
Thảo nào, Phó Nhàn Linh mới có 1m68, đi giày cao gót thêm được 3cm nữa cũng chỉ được 1m71, so với các đồng nghiệp nữ trong công ty cũng được coi là có chiều cao nổi bật.
Nhưng lúc đứng trước mặt Vu Hướng Tây cô lại trông cực kỳ nhỏ bé.
Thấy Phó Nhàn Linh không nói gì, Vu Hướng Tây mới cúi đầu hỏi: "Sao vậy chị?"
Phó Nhàn Linh vươn tay khoác lên cổ cậu, ngẩng mặt nhìn Vu Hướng Tây một lúc.
Ngũ quan hài hòa, lông mày đen rậm, đôi mắt sáng, màu môi rất đẹp, có lẽ do vừa được hôn nên giờ có hơi ướt át.
Sống mũi cao thẳng, hàm dưới thẳng tắp một đường.
Phó Nhàn Linh đưa tay dọc theo cằm của cậu trượt xuống bên dưới, dừng lại ở chỗ yết hầu rồi vuốt ve mấy cái, sau đó cô nhón chân lên ngậm lấy yết hầu của Vu Hướng Tây.
Hình như cậu vừa tắm nên trên người vẫn còn mùi thơm, vừa sạch sẽ lại tươi mát, câu dẫn Phó Nhàn Linh đưa lưỡi ra liếm.
Vu Hướng Tây hơi ngẩng đầu lên, hai cánh tay ôm chặt lấy Phó Nhàn Linh, cổ họng tràn ra tiếng thở hổn hển nặng nề: "Chị...."
Vu Hướng Tây đã trở nên cứng ngắc, côn thịt nóng rực không ngừng cọ vào bụng cô.
Phó Nhàn Linh đảo lưỡi trên yết hầu của cậu, hàm răng khẽ cạ vào cắn nhẹ, Vu Hướng Tây thở gấp, nắm chặt lấy vai cô khàn giọng nói: "Chị, sờ chỗ đó của em được không?"
Phó Nhàn Linh cúi đầu nhìn, dưới đũng quần thể thao của Vu Hướng Tây đã bị phồng cao lên như cái lều nhỏ.
Phó Nhàn Linh kéo quần cậu xuống, côn thịt sưng tấy bên dưới quần lót lộ ra, bên ngoài đã rỉ một ít nước.
Phó Nhàn Linh lấy tay sờ sờ vào chỗ vải bị ướt nước kia, Vu Hướng Tây dựa vào cổ cô thở hổn hển, trên mặt nóng đến kinh người.
Phó Nhàn Linh tụt hẳn quần lót của cậu xuống, côn thịt đập vào mu bàn tay của cô, như một cái gậy to dài, cứng rắn và nóng bỏng.
Phó Nhàn Linh đỏ mặt duỗi tay ra nắm lấy, tay cô còn không thể ôm hết một vòng côn thịt.
Cô thực ra cũng không hay làm chuyện này, kỹ thuật thực sự không được thành thạo, vậy mà Phó Nhàn Linh mới chỉ động vài cái liền có thể cảm nhận rõ ràng côn thịt trong tay lại lớn thêm vài phần, thậm chí còn trở nên nóng và cứng hơn trước.
Những ngón tay thon dài không ngừng vuốt ve côn thịt, bỗng cằm Phó Nhàn Linh bị cậu nhấc lên, Vu Hướng Tây nghiêng người hôn lên môi Phó Nhàn Linh.
Cậu hôn vô cùng mãnh liệt, sau cùng có chút không chống chế được lực, hơi thở nóng bỏng đến chết người.
"Chị à...." Vu Hướng Tây ngậm lấy đôi môi của cô mà điên cuồng mút, một tay nắm lấy cánh tay của Phó Nhàn Linh đang đặt trên côn thịt mà không ngừng ma sát: "Làm nhanh hơn một chút có được không?"
"Vu Hướng Tây." Phó Nhàn Linh thở hắt ra, nhìn cậu.
"Có muốn tôi dùng miệng làm cho cậu không?"
Bàn tay trên côn thịt bỗng nảy một cái.
Tim của Vu Hướng Tây như muốn nhảy cả ra ngoài, hai mắt chớp chớp mấy cái, giọng nói trong cổ họng khàn khàn đến mức gần như bốc hỏa, "Chị ...!có được không?"
Cả mặt và hai tai Phó Nhàn Linh đều đỏ bừng: "Được."
Nói rồi cô ngồi xổm xuống, liếc nhìn côn thịt to lớn trong tay rồi đưa đầu lưỡi ra liếm lấy.
Phó Nhàn Linh liếm hết dịch thể trong suốt ở đỉnh côn thịt, mùi vị cũng không tệ lắm, chỉ hơi có vị mặn.
Phó Nhàn Linh nuốt xong lại há to miệng, từ từ nuốt lấy đầu côn thịt to lớn.
Vu Hướng Tây thở hổn hển, một tay cậu để sau đầu Phó Nhàn Linh, tay còn lại chống lên cửa, giọng khàn đặc: "Sướng quá chị à....."
Phó Nhàn Linh không thể ngậm sâu hơn được nữa, cổ họng mềm mại bị vật thể khổng lồ đè lên, khoang miệng nhỏ giờ đã bị lấp đầy.
Cô lùi đầu về sau một chút rồi lại tiếp tục tiến đầu tới mút lấy, cứ đẩy ra mút vào vài lần như vậy, Vu Hướng Tây không tự chủ được mà đẩy hông mạnh hơn về phía miệng cô.
Vu Hướng Tây cố gắng khống chế sức lực, không dám làm quá đà nhưng Phó Nhàn Linh lại chịu đựng sự khó chịu, cố gắng nuốt xuống cổ họng, đầu côn thịt của cậu đã bị đẩy thẳng vào cổ họng cô, Phó Nhàn Linh cảm thấy buồn nôn, lại nghe thấy Vu Hướng Tây thở hồng hộc nói: "Chị, em sắp ra rồi..."
Vu Hướng Tây từ từ rút ra, Phó Nhàn Linh lại càng mút lấy lỗ tiểu của cậu mạnh hơn.
Vu Hướng Tây bị mút đến xương cụt tê rần, bụng dưới của cậu run lên, đầu côn thịt bắn ra dịch thể tung tóe khắp nơi.
Phó Nhàn Linh vẫn còn đang ngồi trên mặt đất, tinh dịch trắng đục chảy dọc từ sống mũi xuống khóe môi của cô.