Vào một buổi họp mặt chiều, tiền sảnh học viện tràn ngập các quý tộc trẻ tuổi, một đám đông đang cực kì phấn khích vì chuyện đó.
Chính giữa đám đông là Alex Baius.
Đại hoàng tử của vương quốc.
Như tôi đã nói anh ta là kiểu người cứng đầu.
Không bỏ dở, không bỏ cuộc, không phân tâm chỉ tập trung tiến thẳng về phía trước.
Và đặc biệt anh ta là loại người mà tôi không dễ đối phó.
Bên cạnh Alex-sama lúc nào cũng có hàng tá người vây quanh.
Thường dân và các quý tộc tầm trung thì không đủ tự tin lại gần anh ấy nhưng những quý tộc tầng trên lại luôn cố gắng tạo dựng một mối quan hệ thân thiết với anh ta.
Tuy nhiên không như Yell-sama - người thường xuyên được vây quanh bởi các thiếu nữ, thì Alex-sama lại thích dành thời gian của mình cho những người cùng giới.
Thay vì để ý đến tình cảm nam nữ, anh ta lại thích bày những trò phá phách cùng với đám con trai bằng tuổi mình hơn.
"A, là Han sao? Đến đây chơi với ta nào."
Dù là thế nhưng sẽ luôn có ngoại lệ.
Nhưng không hiểu vì sao tôi lại là ngoại lệ đó.
Có vẻ như anh ta đặc biệt thích dùng thời gian của mình cho những người mà anh ta cảm thấy hứng thú, kể cả đó là nam hay nữ.
Và anh ta đã để ý đến tôi nhờ phước đức của bài kiểm tra đợt trước.
Dù tôi đến đây với tư cách là nữ hầu của Elaina-sama. Nhưng thật không may hôm nay tôi đã bị anh ta tóm.
"Không, xin lỗi nhé! Tớ bận hỗ trợ Elaina-sama rồi."
"Thế có được không? Dù sao Alex-sama cũng đã tử tế gọi cô rồi nên hãy tự lo nhé."
Haizz tôi thừa biết ý định thật sự của cô ấy.
Ý định thật sự của Elaina-sama là "Hãy nhanh mà tránh xa khỏi ta đi thường dân". Gì chứ điều này tôi cá 1 ăn 10 luôn nhé!
Cả chị Luna cũng cười cay đắng.
"Không. Em sẽ luôn ở bênh cạnh Elaina-sama. Ngài đã thấy em trung thành chưa? Ngài đã tin tưởng em rồi chứ? Làm ơn hãy thưởng cho em vì sự trung thành này đi ạ!"
"Này cô không nên nói thẳng điều này ra đúng chứ?!"
Yeah, có vẻ như trình độ nói móc hôm nay của Elaina-sama đạt đến mức điêu luyện rồi đây.
"Không phải như thế cũng ổn sao? Elaina, cô cũng tới đây đi. Ta cũng vừa chơi cờ được một tí."
"Alex-sama rất mạnh dù đối thủ là ai đi nữa thì cậu ấy cũng không thua trận."
Một chàng trai quý tộc lên tiếng.
Cờ vua sao...
Không phải là những cậu ấm quý tộc ở cạnh cậu ta không giỏi, chỉ là Alex-sama quá mạnh mà thôi.
Vì đã được đào tạo điều binh khiển tướng từ nhỏ cho nên Alex-sama đã sử dụng cờ như một cách tập luyện.
"Không phải Elaina cũng khá giỏi sao? Cô có muốn chơi với ta một ván không?"
"Thần xin từ chối. Thần không đủ trình để chơi với ngài đâu ạ."
Dù Elaina-sama ghét thua cuộc nhưng để cô ấy đầu hàng ngay cả khi chưa chơi thì ta cũng có thể nhận ra được Alex-sama mạnh đến cỡ nào.
"Còn em thì sao Han?"
"Tớ á?...À thì, cho tớ từ chối nhé!"
"Hãy chơi cùng ta một ván đi! Ta rất tò mò về khả năng của em đấy!"
Thật sự thì cách xưng hô của cậu ta khiến tôi không có mấy thiện cảm tí nào.
"...Thôi được, chỉ một ván thôi nhé?"
"Tuyệt, ta rất mong chờ về trận đấu này đấy!"
Và thế là tôi đã quyết định chơi một ván với Alex-sama.
"Chiếu tướng."
"Thường dân,...cô..."
Từ mà Elaina-sama vừa dùng không phải từ mà Alex-sama thích đâu, bầu không khí bắt đầu tràn ngập sự lo lắng.
Những quý tộc gần đó cũng đã đứng ngồi không yên.
Tôi đã hoàn toàn đơn phương độc mã dồn Alex-sama vào góc.
Quân vua của Alex-sama bị bao vây tứ phía từ hồi nãy.
"...."
Về phía của Alex-sama, anh ta hoàn toàn đã mất đi vẻ tự tin khi nãy, giờ đây anh ta nhìn vào bàn cờ với vẻ mặt nghiêm túc.
Nước đi tiếp theo của quân xe sẽ quyết định kết cục của ván cờ.
"Ah, em mạnh thật đấy..."
"Cũng không đến mức đó đâu ạ."
"Em nên ngừng khiêm tốn được rồi. Ngoài Yell ra đây là lần đầu tiên ta bị dồn như vậy đấy."
Yell-sama đôi khi cũng có chơi cờ vua.
Dù cho không mạnh bằng Alex-sama nhưng anh ta cũng là một đối thủ đáng gờm.
"Thế giờ ngài đã chịu đầu hàng chưa ạ?"
"Này, cô đang bất lịch sự quá rồi đấy!"
Có vẻ như Elaina-sama giận rồi.
Nhưng tôi cũng hiểu mà.
"Không, đúng là em rất mạnh....nhưng không thể thắng được ta đâu!"
Nói rồi, Alex-sama di chuyển quân xe.
Quân xe của anh ta chèn giữa quân vua của tôi và quân vua của của anh ấy----và hạ gục quân hậu đang chiếu quân vua của mình.
"Chiếu tướng nhé!"
Mọi chuyện đã đi đúng hướng như tôi đã như tôi dự đoán và hiện tại thì đúng như những gì mà tôi nghĩ.
Dù cho đúng là quân vua của tôi cũng sẽ trốn được nhưng quân xe của anh ấy cũng sẽ xé nát hàng phòng thủ của tôi.
Hơn thế nữa, quân tốt của anh ấy cũng sẽ tấn cấp thành hậu trong vài bước nữa.
Và thế là tôi đã bị chiếu bí.
"Ah, tớ thua rồi."
"Ohhhhhh"
Khán giả phấn khích vì màn lật bàn ấn tượng.
Alex-sama cười thỏa mãn.
"Ahh, quả đúng như mong đợi. Căng thật đấy!"
"Này, có phải từ giữa trận em đã đọc vị được ta và từ đó bắt đầu di chuyển đúng không?"
"Vâng, ngài đã nhận ra rồi sao?!"
"Tất nhiên, chỉ có lúc quân tượng của em ăn quân xe của ta là nước cờ lỗi, còn lại tất cả đều hoàn hảo!"
"À thì lúc đó tớ có hơi bất cẩn một tí."
Với một trận đầu ấn tượng như vậy, một số quý tộc đã thay đổi cách nhìn về tôi.
Thôi chết!
Không lẽ mình đã làm hơi quá rồi sao?
"Cô thật sự rất mạnh đấy!"
"Có thể dồn Alex-sama và góc chắc cô cũng mạnh cỡ Yell-sama nhỉ?"
"Hãy cùng tìm ra nào!"
Dù mối lo lắng của tôi có vẻ nó sẽ không trở thành sự thật nhưng cách phản ứng này thật bất ngờ đấy.
Một số quý tộc ở đây có vài nét giống với Alex-sama.
"Khoan đã. Nếu như đấu tiếp sau một trận căng thẳng như vậy thì khó cho em quá. Lần sau hãy cùng ta chơi tiếp nhé?"
Alex-sama đứng ra giải vây cho tôi, lời của anh ta nói hôm nay trông trưởng thành đến lạ thường.
Có thể anh ta cảm thấy tốt vì đã thắng được một trận đấu khó khăn như vậy, khả năng nhìn xa trông rộng là một trong những điểm mạnh của anh ta.
"Nhưng có vẻ như cô cũng mạnh thật đấy! Bộ thường dân như cô cũng hay chơi cờ vua sao?"
"Không ạ, đây là lần đầu tiên em chơi. Em chỉ biết sơ sơ luật một tí!"
"...Cái gì cơ?"
Mắt của Alex-sama tối đi.
Nhưng tôi cũng đâu có nói dối.
Dù sao thì ở nhà Han cũng đâu có bàn cờ, nên cô ta đào đâu ra cơ hội mà chơi nó.
Nhưng tôi đã nói từ trước, sở thích ở kiếp trước của tôi là game, cờ vua cũng là một trong các loại board game nên nó cũng không ngoại lệ.
Hơn nữa, còn có một lý do khiến tôi có thể tạo ra một trận đấu gay cấn hồi nãy.
Minigames trong [Reabajink] có cả đấy cờ vua với Al nên tôi cũng có chơi qua.
Có rất nhiều loại Al trong game, yếu nhất là Al của Seik-sama đến mạnh nhất là Al ẩn của Yell-sama.
Mỗi Al có lối tấn công và phòng thủ riêng biệt, ngoài trừ Al của Yell-sama là ẩn, vì thế dù cố hết sức cũng chỉ vừa đủ thắng.
Thế nên, bây giờ tôi hoàn toàn có thể chiến thắng Alex-sama.
Tuy nhiên độ hảo cảm sẽ khi nhanh như tên lửa của Alex-sama đối với tôi nếu tôi thắng, nên tôi sẽ nhường anh ấy trong lần thi đấu này.
Mục đích chính của tôi là yêu thương Elaina-sama, nên tôi hoàn toàn chẳng có ý định chinh phục chàng hoàng tử tự cao kia đâu.
Nhưng thật ra người mạnh nhất trong môn cờ vua là Yell-sama, nếu như cậu ấy chịu chơi nghiêm túc. Tôi gọi đó là Yell-sama ẩn.
Trong game có vẻ như cậu ta khá hài lòng về vị trí thứ hai đứng sau Alex-sama nhưng nếu như nghiêm túc cậu ta hoàn toàn có thể chiếm lấy vị trí thứ nhất.
Trận đấu với Yell-sama khó đến mức mà tôi có cảm giác rằng đây không đơn thuần chỉ là một minigame trong Otome game nữa.
"Em mạnh đến mức như vậy khi chỉ mới chơi lần đầu thôi sao?"
"Vâng, đại loại là vậy."
"...."
"Được rồi, giờ thì Elaina-sama đã đến giờ ăn rồi ạ. Alex-sama thứ lỗi nhé!"
Nói rồi tôi rời khỏi ghế.
"Lần sau hãy chơi cùng ta nữa nhé...Trận vừa nãy em không đấu nghiêm túc đúng chứ?"
Anh ta nói và nở một nụ cười tự giễu.
Chậc, anh ta đã phát hiện mình nương tay rồi.
"Nếu có cơ hội ạ."
Tiếp tục giả vờ, tôi rời khỏi sảnh.
"Này thường dân....cô, rốt cuộc cô là ai vậy hả!"
"Em là ai sao? Là nô lệ tình yêu quý giá của Elaina-sama chứ còn gì nữa."
"Cô lại đánh trống lảng rồi...mà chẳng sao cả. Rồi một ngày nào đó ta sẽ lật tẩy bộ mặt thật của cô."
"Vậy sao ạ? Em thật mong chờ đó."
Không có chuyện gì cần phải giấu với cô ấy cả, nhưng thật tuyệt khi Elaina-sama có hứng thú với tôi.
Về mặt đó, tôi rất biết ơn Alex-sama đã ban cho tôi cơ hội quý giá này.
"Tiện thể thì phần thưởng cho lòng trung thành của em là gì vậy ạ?"
"Không có đâu!"