Xuyên Sách Khi Nữ Phụ Hắc Hoá


Không hổ là nam chính, nguyên chủ dùng loại thuốc mạnh như vậy, mới qua nửa ngày mà đã có thể ép cho thuốc hết tác dụng.Ôn Yểu gãi gãi đầu, trực tiếp chạy tới bên cạnh nam chính.

"Mặc kệ ngươi có tin hay không, Ôn Yểu ta đối với ngươi thực sự không có một chút ý xấu nào.

Chuyện phát sinh ngày hôm nay cứ coi như hiểu lầm đi."Sát Hàn Chúc ném cho cô một cái nhìn ghê tởm."Tại hạ chỉ là một tên đồ tể, nhận không nổi món quà lớn như vậy của Ôn tiểu thư."Lẽ ra đồ tể phải có dáng vẻ hung ác mới đúng, nhưng gương mặt của Sát Hàn Chúc lại không mang một chút sát ý nào, thậm chí còn có thân hình mỏng manh, dễ dàng bị đẩy ngã....Hô hô, cô đúng thật đúng là hề hết sức.Nguyên chủ ban đầu đúng là tiếp cận Sát Hàn Chúc với ý xấu, nhưng sau đó vẫn là thật lòng đối tốt với hắn ta, thậm chí còn bỏ rơi các nam phụ khác.


Chẳng qua thủ đoạn có chút đáng khinh...!Nhưng lúc này, đối diện với khuôn mặt dễ khiến người ta phạm tội của Sát Hàn Chúc, cô đột nhiên có thể hiểu tại sao nữ phụ bằng mọi cách muốn có được tình cảm của nam chính.Đáng tiếc, không đợi Ôn Yểu kịp làm gì.

Thì nhìn thấy Sát Hàn Chúc đột nhiên tiến đến gần cô...Không phải chứ, tiến tiến độ này cũng quá nhanh rồi đi.Không đợi Ôn Yểu nghĩ nhiều, cô liền cảm thấy cơ thể nghiêng nghiêng, vậy mà lại bị hắn đẩy xuống sông."Chết tiệt....Làm người đi.....hu hu....cứu mạng....."Ôn Yểu chửi ầm lên, kết quả lại sặc mấy ngụm nước, suýt chút nữa chết ngay tại chỗ.Cô còn mơ hồ nghe được nam chính ngu ngốc nói một câu.

“Nếu đã là hiểu lầm, tại hạ đành làm cho Ôn tiểu thư tỉnh táo một chút, như vậy mới coi như xóa sổ.” Ôn Yểu với tư cách là bia đỡ đạn trong những bia đỡ đạn, cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp được vận may.

Thật vất vả mới xuyên qua được cuốn sách, lại bị nam chính mà cô luôn nghĩ đến đẩy xuống sông.

Tàu điện ngầm, điện thoại di động.CMN, khi chưa cứu được nam chính, thì cô cũng bị nhốt ở đây! Không phải nói nam chính là người có tấm lòng rộng mở hay sao?Quả nhiên, tất cả những điều tốt đẹp của hắn đều dành cho nữ chính hết rồi? Hu hu hu.

Ôn Yểu thất vọng ngất đi.

Trước khi ngất, cô tựa hồ còn nghe thấy tiếng bước chân của một đám người đang nhanh chóng đi tới, thậm chí có người còn lớn tiếng hô to: “Tiểu thư, tiểu thư!” Khi cô tỉnh lại lần nữa, cảnh vật xung quanh đều mang nét cổ xưa, ai cũng có thể đoán được, nơi này là khuê phòng của nguyên chủ.


Có vẻ như cô không đến mức quá vô tích sự?Cô đã kịp thời ngăn chặn việc cưỡng bức nam chính, thậm chí còn ngăn được cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa nữ chính và nam chính, điều này đã thay đổi cốt truyện theo một hướng nào đó.

Vì vậy, bước tiếp theo nên làm gì đây? Ôn Yểu buồn bã liếc nhìn cánh cửa.Đúng lúc này, cửa "cạch" một tiếng mở ra.

Một cô nương mặc váy màu hồng nhạt đi vào, nhìn thấy Ôn Yểu tỉnh lại, không khỏi kinh ngạc nói: "Tiểu thư, người tỉnh rồi!" Vừa nói vừa đi nhanh về phía trước, nước mắt lưng tròng, làm cho người khác không dám nhìn tiếp lần hai.

Ôn Yểu nuốt nước miếng, nha hoàn của nguyên chủ tên là gì ấy nhỉ, ngỗng xanh hay bí đao?"Ngươi là...!trứng vịt sao?"Thực sự không thể trách cô được, khoảng thời gian đó đọc không những rất nhiều tiểu thuyết mà cốt truyện còn phức tạp, hơn nữa cô lại là một người đọc nhanh như gió, có thể trong thời gian ngắn đọc xong, thực sự cũng không dám chắc tình tiết có sai ở đâu hay không, lúc này cô thực sự cảm động đến mức hỏi thăm mười tám đời tổ tông của cậu nhóc đưa cô đến đây rồi.


Nếu có cơ hội về nhà, cô phải xuất bản một cuốn sách.

Tiểu nha hoàn có vẻ buồn bã.

"Tiểu thư, người có nhầm lẫn không? em là Quất Đóa." Quất Đóa? Có phải Quất Đóa mà cô đang nghĩ đến không? Ôn Yểu với vẻ mặt thận trọng, giọng nói của cô hơi run, "Lẻ đổi chẵn không đổi?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận