Xuyên thành vị hôn thê của anh trai

 
Rất khó tưởng tượng được rằng một cô gái ngoan ngoãn như Thức Vi, sẽ cùng anh trai của chính mình xảy ra mối quan hệ bất chính, cho nên Đô Tuần suốt khoảng thời gian này đã cố ý đi tra xét Bạch Hiển.
 
Sau đó hắn tra được một ít tư liệu cơ bản của Bạch Hiển. Bạch Hiển từng có một cô em gái, đã qua đời không lâu trước đó, mà cái cô Thức Vi này, kỳ thật là vị hôn thê của Bạch Hiển, Chu Tử Nhược.
 
Việc này không có một chút vấn đề nào, ai lại có thể ngăn cản tình thú xưng hô anh trai em gái gì đó giữa người yêu với nhau chứ? 
 
Cho nên hai người Bạch Hiển cùng Thức Vi này, làm người nào muốn tìm ra điểm sai cũng tìm không ra nổi.
 
Thấy Thức Vi không nói gì, chỉ là dịch đi tầm mắt từ quyển sách trên tay đến trên mặt hắn, Đô Tuần nhún vai, lại hỏi:
 
“Dạo gần đây rất bận hửm? Không thấy cậu chơi game nữa”.
 
“Tôi đang dưỡng thai”.

 
Bạch Vi thực thành thật trả lời Đô Tuần.
 
Lâu lắm rồi cô cũng không lên game, nếu có thời gian, cô sẽ đọc sách, tập thể dục một chút, khám bác sĩ định kỳ, bởi vì anh trai nói muốn cô sinh con cho hắn, cho nên khoảng thời gian này, Bạch Vi vẫn luôn điều chỉnh trạng thái của thân thể mình, dưỡng thai.
 
Cà phê với trà trước kia cô cũng uống, nhưng mà mấy thứ này từ khi bắt đầu quá trình dưỡng thai, cô liền không chạm vào, máy tính càng bị Bạch Hiển cấm đoán, cô cũng tự biết máy tính có phóng xạ, không tốt cho cục cưng trong bụng.
 
Cho nên khoảng thời gian mang thai này, cô từ bỏ rất nhiều sản phẩm điện tử, di động còn dùng đến ví tiền phòng phóng xạ bao lại, đặt ở bên trong một chiếc bọc nhỏ luôn mang bên người.
 
Mà nghe thấy Bạch Vi trả lời như vậy, Đô Tuần ngây ngẩn cả người, hắn trong khoảng thời gian ngắn không biết nên phản ứng như thế nào, sau một lúc lâu, chỉ có thể thật đáng tiếc mà nói: 
 
“Vậy thì thật quá đáng tiếc”.
 
Hắn vừa mới điều tra rõ thân phận của Thức Vi, không đợi ra tay làm cái gì, cô cũng đã dưỡng thai luôn rồi.
 
Trong lòng Đô Tuần có một chút phiền muộn như vậy, thấy Bạch Vi gật đầu hướng hắn, thu thập sách trong tay, đứng dậy liền phải rời đi, hắn trong hốt hoảng mà gọi cô lại:
 
“Thức Vi”.
 
Cô treo túi xách trên vai, đôi mắt trong vắt mà nhìn hắn, tràn ngập nghi vấn.
 
“Tôi, muốn hỏi một chút, nếu sớm hơn mấy năm trước tôi liền bắt đầu theo đuổi cậu, chúng ta có thể hay không có khả năng ở bên nhau?”
 
Hắn đã nhận thức Thức Vi được nhiều năm, tuy rằng hai người biết nhau qua thế giới giả tưởng, nhưng không thể phủ nhận, nếu sớm biết rằng Thức Vi là nữ, nếu hắn sớm gặp được Thức Vi bên ngoài, hắn khẳng định sẽ thích một cô gái như Thức Vi.
 

Cô là loại hình mà hắn thích.
 
Bạch Vi nghiêng đầu thực nghiêm túc nghĩ nghĩ, lắc đầu,
 
“Khả năng có thể xảy ra nhất, đại khái là cậu sẽ bị anh trai tôi giết chết”.
 
Nếu mấy năm trước, cô còn chưa có xuyên thành vị hôn thê của anh trai, Đô Tuần theo đuổi cô ngoài đời thực, như vậy y theo trạng huống tinh thần của Bạch Hiển lúc đó, Bạch Vi nếu đồng ý hẹn hò với Đô Tuần, Bạch Hiển rất có thể sẽ trực tiếp làm hoặc không làm, đã làm phải làm đến cùng, khiến Đô Tuần từ trên thế giới này thoắt một cái mai danh ẩn tích.
 
Cô và Bạch Hiển đã xác định với nhau, vô luận là tình thân ruột thịt hay là tình yêu, cô cùng hắn cũng chỉ có thể có được đối phương, không có khả năng lại đi ôm một người nào khác trừ bỏ lẫn nhau.
 
Cho nên những gì Đô Tuần nói hoàn toàn không có khả năng xảy ra.
 
Nói xong, Bạch Vi không hề do dự mà quay đầu đi, anh trai liền ở trước cửa quán nước nhỏ chờ cô, cô trực tiếp đi nhanh hơn hai bước, ôm lấy cánh tay anh trai, hai người cười nói rời khỏi khách sạn, chuẩn bị đi đến sân bay.
 
Từ lúc Bạch Vi quay đầu, đến khi cô rời đi, Đô Tuần vẫn luôn ngồi ở chỗ kia, cô không lưu luyến điều gì, cũng chưa từng ngoảnh mặt lại một cái.
 
Này vốn dĩ chính là một người gặp qua thế giới ảo, gặp mặt bình thường, chơi trò chơi bình thường, tiếp xúc bình thường.

 
Hắn có thể có có thể không trong sinh hoạt của Bạch Vi, lúc cô không nhớ tới hắn, hắn liền hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của cô.
 
Cô cũng chưa từng cân nhắc, Đô Tuần suy nghĩ về cô trong lòng như thế nào, chẳng quan trọng.
 
Quan trọng là, bên ngoài vẫn cứ mưa gió, Bạch Vi nép vào lồng ngực của anh trai mà bước lên xe, cô ở trong tháp ngà anh trai tự tay chế tạo, sống vô ưu vô lo.
 
Như vậy đối với Bạch Vi, chính là hạnh phúc cả đời.
 
(Toàn văn kết thúc)
 
 
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận