Yêu chiều tận tim

Chương 12
 
Bạc Kha Nhiễm vô thức chà xát màn hình điện thoại di động.
 
“Kha Nhiễm?’’

 
Từ xa Nguyễn Lệ đã thấy Bạc Kha Nhiễm đang nhìn chăm chú vào chiếc điện thoại trên tay ngẩn người, liền đi về phía cô.
 
Thấy Nguyễn Lệ đi đang đi đến nơi này Bạc Kha Nhiễm nhanh chóng nhét điện thoại vào trong túi xách.
 
"Làm gì vậy, tại sao lại ở nơi này một mình ngẩn ngơ?’’
 
Bạc Kha Nhiễm mỉm cười đáp: "Không có việc gì."
 
Nguyễn Lệ nghi ngờ nhìn người trước mặt mấy lần, cô nhìn thấy rất rõ ràng, khi thấy cô đi đến thì người này lập tức đưa điện thoại di động bỏ vào trong túi.
 
Hành động có phần đáng ngờ.
 
"Kha Nhiễm, em có chuyện gì giấu chị đúng không?’’
 

Bạc Kha Nhiễm không hiểu: "Chị có ý gì?"
 
"Em.. Em đang lén lút yêu đương với ai đúng không?"
 
"Hả?" Bạc Kha Nhiễm khiếp sợ nhìn cô, nhưng trong khiếp sợ đồng thời có chút chột dạ.
 
Nhìn biểu tình này của Bạc Kha Nhiễm lại càng khiến Nguyễn Lệ càng thêm nghi ngờ, sắc mặt trở nên nghiêm túc: "Em nhanh nói thật cho chị biết.’’
 
Bạc Kha Nhiễm ngượng ngùng xua tay: "Không có..."
 
"Thật sao?"
 
"Thật đấy."
 
Cô không có yêu đương, cô chỉ có kết hôn mà thôi.
 
Nghe được câu trả lời của Bạc Kha Nhiễm, Nguyễn Lệ mới thở phào nhẹ nhõm, sự nghiêm túc trên khuôn mặt cũng dần dần tan biến, cô vui mừng vỗ vai cô ấy, lời nói mang theo vẻ thành khẩn.

 
"Kha Nhiễm, em cũng biết chúng ta là người của công chúng, sợ nhất chính là bị phát hiện ra có quan hệ yêu đương, huống chi bây giờ em đang ở giai đoạn phát triển bản thân, không thể để bất cứ chuyện gì chắn đường, chị nói với em những điều này cũng chỉ muốn tốt cho em, hiểu không?"
 
Bạc Kha Nhiễm khôn ngoan đáp lời :  "Em biết mà, cảm ơn chị. "
 
"Ừ, chị cũng biết em là một đứa trẻ ngoan mà, chị rất yên tâm về em.’’
 
Bạc Kha Nhiễm "........."
 
Đối với sự tín nhiệm của Nguyễn Lệ với cô như vậy, Bạc Kha Nhiễm đột nhiên cảm thấy chính mình giống như một người câm ăn phải hoàng liên.
 
Một ngày nào đó, cô ấy chắc chắn sẽ rất hối hận vì đã nói những lời này.
 
"Tốt lắm, em bây giờ phải đi trang điểm, nếu nhanh một chút thì hôm nay có thể kết thúc việc quảng cáo này."
 
Bạc Kha Nhiễm khéo léo gật đầu.
 
Trong khi Kha Nhiễm đang chụp hình, Nguyễn Lệ ngồi dưới sân khấu nhìn cô.
 
Người con gái này khi ở trên sân khấu vô cùng rực rỡ, chói mắt, giống như một viên kim cương vừa mới được mài dũa.
 
Nguyễn Lệ càng nhìn càng cảm thấy hài lòng.
 
Điện thoại di động bỗng nhiên rung lên, bàn tay để trong túi áo đã tê rần.
 
Sau khi nhìn thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình, ánh mắt Nguyễn Lệ lộ ra chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh cung kính tiếp nhận điện thoại.
 
"Vâng, chủ tịch?"
 
"Sao ạ?" Cô bỗng nhiên từ trên ghế bật dậy.
 
"Vâng, vâng, tôi đã biết, tôi sẽ xem ngay."
 
Sau khi cúp điện thoại, Nguyễn Lệ run rẩy mở Weibo để tìm kiếm Weibo chính thức của "Cung phi".
 
Diễn viên chính thức của Cung phi:
 
Sau một thời gian dài chờ đợi, cuối cùng cũng nghênh đón "Cung phi" bắt đầu khai máy, chúng tôi xin chân thành cảm ơn vì sự mong chờ ủng hộ của quý khán giả, đồng thời cũng muốn giới thiệu với mọi người nữ chính "Ngọc Khê" của chúng ta @Bạc Kha Nhiễm.

 
Ngón tay Nguyễn Lệ run rẩy click mở tag này, lặp đi lặp lại rất nhiều lần, lúc này mới tin tưởng, Bạc Kha Nhiễm này, chính là nghệ sĩ Bạc Kha Nhiễm nhà cô!
 
Hơn nữa chỉ trong vài phút ngắn ngủi, bài đăng này đã nhanh chóng nhận được sự chúc mừng của các thành viên trong đoàn làm phim "Cung phi", trong đó bao gồm cả Thẩm Dữ.
 
"Sao vậy, chuyện gì đã xảy ra?"
 
Sau khi quay xong quảng cáo, Bạc Kha Nhiễm bước xuống sân khấu, đi về phía Nguyễn Lệ, vừa nãy khi còn đang chụp hình ở trên kia cô đã thấy Nguyễn Lệ không hiểu tại sao lại bỗng nhiên đứng phắt dậy tự trên ghế, trên mặt biểu lộ sự kinh sợ.
 
Nguyễn Lệ nhìn Bạc Kha Nhiễm một cái, rồi nói:
 
"Em hãy mở Weibo ra đi."
 
Weibo?
 
Bạc Kha Nhiễm cảm thấy kỳ quái, cô với tay lấy chiếc điện thoại đang đặt bàn, mở Weibo:
 
"Chỉ cần mở... Tag..." Âm thanh Nguyễn Lệ có chút run rẩy.
 
Kha Nhiễm nghe lời cô mở click mở tag, một tin tức đặc biệt khiến cô chú ý.
 
Thẩm Dữ:
 
Ngọc Khê @ Bạc Kha Nhiễm, xin chào.
 
Ngọc Khê?
 
Nhân vật nữ chính của "Cung phi" đã được xác nhận?
 
Bạc Kha Nhiễm có chút kinh ngạc.
 
"Chị ơi, em không nhìn lầm chứ, chị nói có phải phía đoàn làm phim tag nhầm người rồi không, có thể là muốn tag Liễu Hâm?"
 
"Này, em đừng nói bậy bạ nữa, đoàn làm phim tag chính là em, Thẩm Dữ cũng tag em, tất cả mọi người đều tag em.’’
 
Bạc Kha Nhiễm nhìn Weibo liên lục nhảy ra những tin nhắn cùng lời chúc của fan, trong lòng có một cảm giác không chân thật cho lắm.

 
"Kha Nhiễm, Thẩm Dữ đang theo dõi em đấy!"
 
 ??
  
Nguyễn Lệ đưa chiếc điện thoại di động đến trước mặt cô, quả nhiên trong danh sách theo dõi của Thẩm Dữ có tên Weibo của cô.
  
Bạc Kha Nhiễm.
 
Nếu không phải Nguyễn Lệ nói cho cô biết, cho đến bây giờ có lẽ cô cũng chưa phát hiện, lượt theo dõi của cô tăng lên chóng mặt, cô cũng không chú ý đến cái tên Thẩm Dữ.
 
"Này, mặt em đỏ quá vậy! Mặt em thật đỏ!" Nguyễn Lệ bây giờ đang rất kích động, cô ấy bắt đầu không thể khống chế được bản thân mình.
 
Bạc Kha Nhiễm không nói gì, trong đầu cô lúc này chỉ là một mớ hỗn loạn, cô đang cố gắng sắp xếp lại những suy nghĩ ngổn ngang trong đầu.
 
Cô đã kết hôn với Thẩm Dữ.
 
Sau đó...
 
Cô trở thành nữ chính "Cung phi".
 
"Chị… Chị Lệ... Em thật giống như…."
 
"Giống như?? Cái gì?" Bây giờ Nguyễn Lệ cả người đang tràn ngập trong vui mừng, cho nên cũng không chú ý đến vẻ mặt khác lạ của Bạc Kha Nhiễm.
 
Có vẻ giống...
 
Đi cửa sau...
 
Nguyễn Lệ không có thời gian chờ cô nói tiếp, bởi vì lúc này điện thoại của cô ấy lại reo lên, vẫn là điện thoại của công ty.
 
"A lô?"
 
"Vâng, vâng, đúng vậy."
 
"Ồ, tôi đã nói rằng chúng tôi chắc chắn có thể giành chiến thắng..."
 
Câu phía sau Bạc Kha Nhiễm không có nghe rõ vì Nguyễn Lệ đã cầm điện thoại di động đi ra ngoài.
 
*
 
Một căn hộ riêng nào đó.
 
"Tiểu Hâm, em đã thấy thông báo của Cung Phi chưa?"

 
Chu Anh cầm chiếc máy tính bảng trên tay, đi đến bên cạnh Liễu Hâm đang ngồi trên ghế sofa lúc này.
 
Liễu Hâm buông tờ tạp chí xuống tay nhận lấy chiếc máy tính bảng.
 
"Tin tức của Cung phi như thế nào?"
 
Khi ánh mắt cô rơi xuống Weibo, Liễu Hâm bỗng nhiên im bặt, nhìn chăm chú màn hình trong vài giây.
 
Vài giây qua đi, cô mở miệng nói.
 
"Quả nhiên là cô ấy."
 
Nghe cô nói những lời này, Chu Anh nhíu mày: "Ý em là gì, em đã sớm đoán được cô ấy ư?’’
 
Liễu Hâm bình thản trả lại máy tính bảng cho Chu Anh: "Ngay từ đầu em đã sớm có linh cảm chính là cô ấy, nhưng em cũng không ngờ, linh cảm của mình lại chính xác đến như vậy.’’
 
Chu Anh thấy Liễu Hâm không ngạc nhiên cũng không hoảng hốt vội vàng, có vẻ như cô không để ý đến chuyện này một chút nào. Thực ra cô cũng không muốn quan tâm, nhưng trong lòng lại giống như bị mèo cào, thật khó chịu.
 
"Chị vẫn không hiểu tại sao người cuối cùng được chọn là cô ấy?"
 
Buổi thử vai kia cô cũng đã xem từ đầu đến cuối, không phải là cô khoe khoang, diễn xuất của Liễu Hâm chắc chắn là tuyệt vời nhất trong số họ, ngay cả thể hiện biểu cảm nhân vật cũng rất đúng chỗ, làm thế nào có thể thua một tiểu hoa đán mới nổi chứ?
 
Liễu Hâm một lần nữa cầm lên tờ tạp chí ở bên cạnh, tùy ý lật xem mấy cái, lúc này mới lên tiếng.
 
"Chị Anh, thực ra chị không hiểu Thẩm Dữ. Nếu anh ta thực sự chỉ quan trọng về năng lực diễn xuất, thì em cũng không thể trở thành nhân vật chính trong bộ "Thành phố bị bao vây" ngay từ đầu, nếu anh ấy đã lựa chọn Bạc Kha Nhiễm, điều đó chứng tỏ rằng cô ấy có chỗ hơn người.’’
 
Thẩm Dữ chưa bao giờ đánh mà chưa có sự chuẩn bị trước, anh ấy chưa bao giờ lấy tác phẩm của mình ra làm trò đùa, Bạc Kha Nhiễm tuy không có kỹ thuật diễn xuất tốt nhất trong số những người thử vai nhưng cô ấy đã truyền đạt được cái "hồn" của Ngọc Khê.
 
Nhiều hơn một chút hoặc ít hơn một chút đều không được, trọn vẹn mới là chính xác nhất.
 
Hơn nữa, Liễu Hâm ngay từ ban đầu cũng không nhất thiết phải có được vai chính của "Cung phi”, cô đi đến thử vai, cũng chỉ là đi cho có mà thôi.
 
"Bất kể Thẩm Dữ lựa chọn như thế nào, em cũng cảm thấy đó là lựa chọn chính xác?"
 
"Không phải em nghĩ, mà cuối cùng anh ấy sẽ dùng kết quả để chứng minh cho tất cả mọi người thấy rằng, quyết định của anh ấy không sai.’’
 
Chu Anh liếc cô một cái, thở dài, "Thẩm Dữ cũng sắp trở thành thần tượng của em rồi.’’
 
Liễu Hâm cười một tiếng, không trả lời Chu Anh.
 
Không có Thẩm Dữ sẽ không có Liễu Hâm ngày hôm nay.
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận