Yêu Phải Tổ Tiên


Uyển Thư đứng ngoài cửa phòng chờ đợi 2 người noai chuyện với nhau.

Khi Tô Uyển Nhi vừa bước ra cả 2 nhìn nhau cùng im lặng.
Sau đoa cô bước đến khoác tay chị gái cùng ra xe.

Chị em nhà này xem khuôn viên bệnh viện y như công viên mà vừa tảng bộ vừa trò chuyện.
Uyển Thư : Cậu ấy không sao chứ ?
Tô Uyển Nhi : Nói rõ ràng rồi chắc sẽ ổn thôi.
Uyển Thư : Em không ngờ tây gặt như cậu ấy mà lại si tình tới vậy.
Lúc này 2 người đã lên xe, biệt phủ Nguyễn gia cách bệnh viện tâm 10 phút xe.
Trên xe Tô Uyển Nhi đột nhiên nhớ ra xoay người hỏi em gái mình " Jen đã không dưới 1 lần nhắc tới chị từng hứa sẽ chờ cậu ấy trở về.

Nhưng lục tung toàn bộ kí ức thì chị chưa từng hứa hẹn vố cậu ấy bao giờ".
Nói xong cô ngi hoặc nhìn Uyển Thư " Lúc đưa tiên cậu ấy oqr sân bay em đã nói gì ?"
Uyển Thư ấp úng " Em nào có nói gì..."
Tô Uyển Nhi : Dựa vào chúng ta cùng một mẹ sinh ra và chỉ cách nhau vài giây chị dám khẳng định em đã nói cái gì đó .
Uyển Thư : Cũng không có gì, em chỉ thay chị đưa mảnh giấy viết tay với 2 dòng tiếng anh đơn giản.
Tô Uyển Nhi vẻ mặt cười như không cười, nhướng nhướng mài ý bào Uyển Thư tiếp tục nói.
Uyển Thư cuối đầu yếu ớt nói ra 2 câu " Jen Try to study.

I"m waiting for you to come back."
Tô Uyển Nhi thắng xe vừa vặn đã đến nhà tổ, 2 người xuống xe vừa vào cửa nhà cô liền chất vấn " Khá lắm Tô Uyển Thư không hổ là em gái chị.


Chuyện thay chị gái hứa hẹn em cũng làm được"
Uyển Thư : Nè Tô Uyển Nhi, em chẳng phải là vì có người chị vô tmâ như chị sao.

Việc tiễn người ta lên máy bay cũng quên cho được ".
Tô Uyển Nhi : Vì vậy em thay chị đưa tiễn thay luôn chuyện yêu đương
Uyển Thư : Em cũng là vị thấy cậu ấy khổ sở mới không đành lòng thôi.
Tô Uyển Nhi : Vì 2 câu nạo đơn giản đó làm người ta khổ hơn 10 năm, thật tốt !!!
Uyển Thư : Là do chị tạo nghiệp trước thôi .
Nguyễn Thư Nhàn và Hải Lam lạc này đnag dùng bữa trưa vừa vặn nghe được cuộc nói chuyện của 2 chị em.

Sắc mặt bà bất lực nhìn vị tổ tiên cũng là con dâu đang bình tĩnh ngồi ăn cơm trước mặt, đúng là thần thái này thì mới trị nổi đưa con gái của bà mà.
Nguyễn Thư Nhàn : Tô Uyển Nhi - Tô Uyển Thư...!Song Uyển có chuyện gì hả ?!
Như một bản năng cả 2 lập tức im miệng đứng thẳng người.

Như cấp dưới đang nghiêm trang chờ tổng tư lệnh.
Uyển Thư : Mẹ, Hải Lam đang ăn trưa sao.

Đúng lúc con cũng đang đói nè.
Nguyễn Thư Nhàn : Mẹ tưởng 2 đứa cải nhau đã no rồi chứ.
Uyển Thư : Mần chi có đa.
Tô Uyển Nhi : Cao Văn với đâu rồi mẹ ?
Nguyễn Thư Nhàn : Cao Văn về Sài Gòn giải quyết công việc rồi.

Mẹ có chuyện muốn nói với 2 đứa.
Uyển Thư : Có chuyện gì vậy mẹ ?
Nguyễn Thư Nhàn : Dù sao Hải Lam cũng là bà tổ cô của mẹ, vai vế cũng là người trong nhà không thể để Hải Lam một mình ở ngoài vậy được, mẹ định nhận Hải Lam làm con gái nuôi đưa con bé về nhà chúng ta sống.

Như vậy thân phận sẽ không ai dị nghị.
Tô Uyển Nhi và Uyển Thư đồng loạt lên tiếng .
Uyển Thư : Được nha !!!! - Tô Uyển Nhi : Không được .
Nguyễn Thư Nhàn nhướng mi thú vị, đây là lần đầu bà thấy 2 đứa cá mè này trái ý nhau nha.
Tô Uyển Nhi : Con không thích có thêm em gái.
Uyển Thư : Con thì rất thích có thêm em gái nha !!!
Cô vì nợ ân tìn của Tô Uyển Nhi mà hao tâm tổn sức, nay cũng để chị bị dọa một phen đi.
Tô Uyển Nhi : Đó là em và mẹ muốn thôi 2 người hỏi qua ý Hải Lam chưa ?
Cả 3 người đồng loạt nhìn về phía Hải Lam, cô thản nhiên để ly nước trên tay xuống ung dung nhìn từng người " Cám ơn ý tốt của dì, về chuyện thân phận chị Văn đã giúp con sớm giải quyết.

Con nghĩ như bây giờ cũng khá tốt rồi ".

Nguyễn Thư Nhàn cũng không nói thêm.

Bà chỉ muốn đùa giỡn chút thôi chứ sau này bà còn đợi uống ly trà con dâu mà.
0..........0
Sau khi trở về Sài Gòn mọi chuyện lại đâu vào đó.

Hải Lam cubgx bắt đầu bàn giao lại một số công việc để chuyên tâm đến giảng đường học hành.
Tô Uyển Nhi cũng giao lại chức vụ cho Uyển Thư quay về bệnh viện phụ trách chức vụ.
Cuộc sống cứ êm đềm trôi qua, kế hoạch cầu hôn mỹ nhân của Tô Uyển Nhi vẫn chưa hoàn thành.

Cô còn định đợi đến khi em tốt nghiệp.
Từ khi ở nhà thờ tổ trở về Nguyễn Thư Nhàn nhất quyết bắt cô phải dọn về nhà Tô gia sống, cô cũng muốn có thời gian ở cạnh Nhi hơn nên cũng đồng ý.
Khác với phong cách công sở bình thường hay đi làm, trang phục đo học của cô rất trẻ trung nâng động đúng lứa tuổi 20 của mình.

Đây là học kỳ thứ 2 của năm, cô đã dẫn quen với môi trường đại học bạn bè và cả các giảng viên.
Trong số đó có một giảng viên nữ chỉ mới 27 tuổi rất tài năng và xinh đẹp đảm nhiệm môn Quản trị của cô.

Bình thường trên lớp cô ấy rất quan tâm và hay giúp đỡ cô.

Cô xem cô ấy như chị gái và là giáo viên mà đối đãi.
Ngô Thanh Nhu : Hải Lam, học kì mới có điều gì không hiểu không ?
Hải Lam : Cô Nhu, mới vào học nên em cũng không có gì thắc mắc.
Ngô Thanh Nhu mỉm cười, tuy cô là giảng viên nhưng rất được các cô nữ sinh lẫn nam sinh yêu thích.

Cuộc sống thường ngày cũng có rất nhiều bạn gái, chưa cô gái mào cô để ý mà không đổ vào tay cô.

Vậy mà cô bé này cô đã theo đuổi tận 3 tháng mà không kết quả, càng ngày cô càng thích cô bé.
Ngô Thanh Nhu : Trưa nay em rãnh không, đi ăn với cô nha !

Hải Lam ngập ngừng, cô rất cảm kích sự nhiệt tình cũng như thích tính cách thân thiên của cô giáo này.

Nhưng đi ăn riêng cô nghĩ không cần thiết, Nhi mà thấy là hủ dấm đó lại phát tác cho coi.
Hải Lam : Em phải về nhà , người nhà đang đợi em ngoài cổng.
Cô nhẹ cuối chào rồi nhanh chân đi ra cổng.

Xe Tô Uyển Nhi đã đậu chờ sẵn, hơn 1 tháng kể từ khi cô đi học lại thì chị ngày nào cũng đúng giờ đưa đón không để cô đi một mình.
Tô Uyển Nhi xuống xe mở cửa cẩn thận che chắn cho em.

Vào xe cô liền chòm người thắt dây an toàn cho em, khẻ hôn nhẹ trán em một cái.
Tô Uyển Nhi : Hôm nay học mệt không ?
Hải Lam : Không mệt lắm đa.
Tô Uyển Nhi : Hay lần sau tui vào học với em nha !!!
Hải Lam : Không nên, sẽ làm em phân tâm.
Tô Uyển Nhi cười cười, láy xe về nhà.

Ngô Thanh Nhu đứng phía sau nhìn xe họ rờ đi.

Chiếc xe này ngày nào cũng đúng giờ chờ Hải Lam đó luôn là lí do em ấy từ chối cô.

Một chiếc siêu xe, xem ra gia thế Hải Lam cũng không tầm, cô bé này cô nhất định phải có được..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận