Tác giả: Hiền Nhi rất bận
Thể loại: Đoản Văn, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 8
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--Văn án:
- Giang Tuần đã từng dùng một câu để mỉa mai Trần Hi Nguyệt — tham ăn sớm muộn cũng hỏng chuyện, háo sắc nhất định gặp tai ương.
--Đối với bình luận này, Trần Hi Nguyệt yên lặng liếc xéo trong lòng một cái, cảm thấy cậu ta rảnh rỗi phát khùng, đơn giản là nói hưu nói vượn thôi.
Nhưng sự thật chứng minh, Giang Tuần nói không sai chút nào. Sau này, đúng là cô bị thua bởi hai chuyện tham ăn và háo sắc, hơn hai mươi năm đạo hạnh một đi không trở lại, hơn nữa còn ngọt ngào như mật, vui mừng khôn xiết.
Trần Hi Nguyệt mặc dù tham ăn, nhưng tham ăn cũng có nguyên tắc của tham ăn, cho nên thường nói, cô chỉ tham ăn cơm Giang Tuần mời.
Chỉ cần anh gọi một cuộc điện thoại, cho dù cô đang nằm mơ được núi vàng núi bạc đè lên người cũng sẽ lập tức tỉnh dậy từ trong mộng, nhanh nhẹ rửa mặt thay quần áo, sau đó ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn trước cửa nhà đợi anh đến đón cô.
Giang Tuần không đối xử tệ với người khác, càng không đối xử tệ với cô, cho nên anh mời cô ăn cơm, mặn chay màu sắc hương vị phối hợp đều tuyệt vời, tôm cá mỹ vị xếp trước mặt cô, nhìn một cái là thèm nhỏ rãi, một khi nếm thử là không thể vãn hồi.
Thứ hai, Trần Hi Nguyệt rất mê sắc đẹp, bình thường đi trên đường nhìn thấy anh chàng nào đẹp trai thì gần như lúc nào cũng sẽ đi một bước ngoái đầu ba lần cẩn thận nhìn trộm, dù sao mọi người cũng đều có niềm yêu thích cái đẹp, nên việc này cũng không có gì đáng trách cả.
Nhưng Giang Tuần không vui, da mặt anh dày, cứ nói mình mới là đệ nhất mỹ nhân của trấn Đường Ninh, thậm chí là cả thành Nam, hơn nữa còn xinh đẹp đến tươi trẻ thoát tục, không giống với mấy món hàng lòe loẹt diêm dúa nham hiểm xấu xa ngoài kia.
Mới đầu Trần Hi Nguyệt còn phản đối, xem thường anh không biết lấy đâu ra tự tin thế, nhưng bị anh tẩy não nhiều, dần dần, cô lại bị anh mê hoặc hai mắt, quả nhiên cảm thấy anh mới là đệ nhất tuyệt sắc nhân gian. Cho dù anh chỉ cắt đầu đinh thông thường, nhan sắc đó cũng đủ bỏ xa mấy phàm phu tục tử kia cả vài con phố, như hạc giữa bầy gà, khí chất xuất trần.
Một khi tán đồng với quan điểm của anh, hoa dại ven đường bỗng không thể lọt vào mắt thần của Trần Hi Nguyệt nữa, niềm vui thú trong cuộc đời cũng từ ngắm trai đẹp chuyển thành đùa giỡn Giang đại công tử.
Nhưng mà, rượu thịt no say có lần một thì cũng có lần hai, lại thêm hành động cố tình đùa bỡn, lập tức gây ra một cái tai họa siêu khổng lồ.
sstruyen mời các bạn xem tiếp..
Tác giả : Hiền Nhi rất bận
Thể loại: Đoản Văn, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 8
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--Văn án:
- Giang Tuần đã từng dùng một câu để mỉa mai Trần Hi Nguyệt — tham ăn sớm muộn cũng hỏng chuyện, háo sắc nhất định gặp tai ương.
--Đối với bình luận này, Trần Hi Nguyệt yên lặng liếc xéo trong lòng một cái, cảm thấy cậu ta rảnh rỗi... đến phát khùng, đơn giản là nói hưu nói vượn thôi.
Nhưng sự thật chứng minh, Giang Tuần nói không sai chút nào. Sau này, đúng là cô bị thua bởi hai chuyện tham ăn và háo sắc, hơn hai mươi năm đạo hạnh một đi không trở lại, hơn nữa còn ngọt ngào như mật, vui mừng khôn xiết.
Trần Hi Nguyệt mặc dù tham ăn, nhưng tham ăn cũng có nguyên tắc của tham ăn, cho nên thường nói, cô chỉ tham ăn cơm Giang Tuần mời.
Chỉ cần anh gọi một cuộc điện thoại, cho dù cô đang nằm mơ được núi vàng núi bạc đè lên người cũng sẽ lập tức tỉnh dậy từ trong mộng, nhanh nhẹ rửa mặt thay quần áo, sau đó ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn trước cửa nhà đợi anh đến đón cô.
Giang Tuần không đối xử tệ với người khác, càng không đối xử tệ với cô, cho nên anh mời cô ăn cơm, mặn chay màu sắc hương vị phối hợp đều tuyệt vời, tôm cá mỹ vị xếp trước mặt cô, nhìn một cái là thèm nhỏ rãi, một khi nếm thử là không thể vãn hồi.
Thứ hai, Trần Hi Nguyệt rất mê sắc đẹp, bình thường đi trên đường nhìn thấy anh chàng nào đẹp trai thì gần như lúc nào cũng sẽ đi một bước ngoái đầu ba lần cẩn thận nhìn trộm, dù sao mọi người cũng đều có niềm yêu thích cái đẹp, nên việc này cũng không có gì đáng trách cả.
Nhưng Giang Tuần không vui, da mặt anh dày, cứ nói mình mới là đệ nhất mỹ nhân của trấn Đường Ninh, thậm chí là cả thành Nam, hơn nữa còn xinh đẹp đến tươi trẻ thoát tục, không giống với mấy món hàng lòe loẹt diêm dúa nham hiểm xấu xa ngoài kia.
Mới đầu Trần Hi Nguyệt còn phản đối, xem thường anh không biết lấy đâu ra tự tin thế, nhưng bị anh tẩy não nhiều, dần dần, cô lại bị anh mê hoặc hai mắt, quả nhiên cảm thấy anh mới là đệ nhất tuyệt sắc nhân gian. Cho dù anh chỉ cắt đầu đinh thông thường, nhan sắc đó cũng đủ bỏ xa mấy phàm phu tục tử kia cả vài con phố, như hạc giữa bầy gà, khí chất xuất trần.
Một khi tán đồng với quan điểm của anh, hoa dại ven đường bỗng không thể lọt vào mắt thần của Trần Hi Nguyệt nữa, niềm vui thú trong cuộc đời cũng từ ngắm trai đẹp chuyển thành đùa giỡn Giang đại công tử.
Nhưng mà, rượu thịt no say có lần một thì cũng có lần hai, lại thêm hành động cố tình đùa bỡn, lập tức gây ra một cái tai họa siêu khổng lồ.
sstruyen mời các bạn xem tiếp..