Phòng tập Gym.
Chu Thủy Nhung vừa tập được 5 phút thì Thẩm Thính Ôn tới, vốn ở trường đã không muốn để tâm đến cậu, giờ phút này nhìn cậu một thân lộ ra hình xăm, một màn trong phòng thay đồ kia như thước phim chiếu lại trong đầu cô.
Thật phiền, cô tránh cậu thật xa.
Thẩm Thính Ôn lúc này như không có chuyện gì cần nói với cô, cũng không đến gần, hay nói là hiện tại cậu đang bị nhiều cô gái vây quanh nên không có khả năng đi tìm cô.
Chu Thủy Nhung cảm thấy những cô gái kia không tệ, nhưng sao mắt kém như vậy? Tên khốn kia có cái gì tốt? Trong sự hoang moang cô hoàn thành chương trình tập luyện hôm nay, tạm biệt huấn luyện viên rồi về nhà.
Cô rời đi Thẩm Thính Ôn cũng không ở lại.
Chu Thủy Nhung vừa mang tai nghe lên thì Thẩm Thính Ôn đã đuổi tới: ''Sao hôm nay về sớm vậy?''
Chu Thủy Nhung vặn âm thanh to lên, không muốn nói chuyện với cậu, trừ khi đi học phải gặp ra thì không muốn ở chung một chỗ với cậu, sự tín nhiệm đối với cậu đã hao mòn gần hết, không có khả năng xem cậu là trang giấy trắng như xưa. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn hỏi cô: ''Cậu có thể cho tớ đi nhờ về nhà không?''
Chu Thủy Nhung nghe mà không phản ứng, nằm mơ! Cho đi nhờ ư? Sau khi từ vô hại biến thành khốn kiếp thì cậu không đáng để cô nói tới, giờ còn muốn quá giang về nhà ư?
Thẩm Thính Ôn nói: ''Tớ không mang theo tiền, di động không gọi được nên không thể bắt xe, cũng không đi xe Bus được.''
Thật phiền toái, Chu Thủy Nhung tháo tai nghe xuống: ''Liên quan tôi cái rắm? Cậu không tự đi bộ về được sao?''
Thẩm Thính Ôn dụi dụi chân, xỏ lá nói: ''Chân tớ đau.''
Chu Thủy Nhung quay đầu đi, cậu ta diễn riết thành nghiện.
Thẩm Thính Ôn bám theo sau: ''Sáng cậu cũng thấy chân tớ không ổn rồi, thế này đi về chắc chết dọc đường mất? Mất một mạng người cậu gánh vác thế nào đây? Tớ muốn tốt cho cậu thôi, nghe lời dẫn tớ về nhà nha.''
Chu Thủy Nhung tức giận, xoay người tát một cái vào cổ cậu nổi lên vết hằn: ''Còn nói nữa tôi sẽ cho cậu chết dọc đường thật.''
Thẩm Thính Ôn hít sâu một hơi, lấy tay che cổ: ''Cậu làm đau tớ.''
''Sao không đau chết luôn đi?''
Thẩm Thính Ôn mím môi, cúi đầu: ''Tớ làm phiền cậu đến vậy sao?''
Chu Thủy Nhung quả thật thấy phiền muốn chết: ''Từ nhỏ đến giờ chuyện tôi ghét nhất là bị cha nói không được, hiện tại có cậu khiến tôi càng ghét hơn, thiếu gia quả thật hậu sinh khả úy, tiếp tục cố gắng, tôi tin cứ đà này sớm hay muộn cũng có ngày tôi đem cậu diệt khẩu.''
Thẩm Thính Ôn không theo sau nữa, nhìn bóng dáng Chu Thủy Nhung đi xa.
Chu Thủy Nhung đi qua một con phố thì không thấy Thẩm Thính Ôn theo nữa liền nhẹ nhàng thở ra. Cậu ta thật phiền, phiền chết cô, tức chết, tức chết mất. Đã lật bài rồi còn giả vờ, còn làm bộ không dám hé miệng, chớp chớp đôi mắt to, làm bộ ngây thơ ngoan hiền gì chứ?
*
Chu Thủy Nhung thấy bên một bờ hồ nhân tạo có mấy người trung niên đang đánh cờ.
Khi đi ngang qua có một giọng nói vang to khiến người ta phải để ý: ''Tôi ăn quân đây!''
Khí thế rất lớn.
Bình thường cô sẽ không bị bất kỳ việc gì quấy nhiễu, cũng không tò mò, có thể do Thẩm Thính Ôn ảnh hưởng nên bất tri bất giác đi tới gần đám người.
Tiểu khu này ở Bắc Kinh xem như khá giả, cho dù là mấy cụ chơi cờ ven đường cũng một thân sang trọng, đồng hồ cũng phải là Rolex, phong thái nhã nhặn, nhìn là biết thời trẻ rất phong lưu phóng khoáng. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Chu Thủy Nhung trước đây có đánh cờ với Chu Yên, mẹ cô rất rành rẽ mấy món này, còn có xúc xắc, bài cẩu*, những trò chơi chốn phong trần không thể thiếu.
*Bài Cẩu:
Bài cẩu là một trò chơi cổ điển của Trung Quốc được chơi với bộ xếp hình domino. Bài cẩu đôi khi được dùng để chỉ một trò chơi có tên là bài cẩu Poker (hoặc Poker dùng 2 tay)
Nhưng mà biết với giỏi là hai chuyện khác nhau, quá khứ Chu Yên cũng đấu không lại Tư Văn, nhưng cô rất chiêu trò, sử dụng mỹ nhân kế là khiến Tư Văn vào bẫy, nhiều lần nương tay cho cô gỡ lại.
Mỗi lần Chu Yên thắng đều nói kiếp kỹ nữ của cô phải hầu hạ Tư Văn rất mệt, Tư Văn nghe xong sẽ khiêng cô lên vai đi giáo huấn một phen.
Chu Thủy Nhung hơn mười năm ăn ''cẩu lương''*, thời thời khắc khắc của hai người nhắc nhở cô rằng mẹ có vị trí quan trọng nhất trong lòng cha...Nhớ đến, cô liền nở nụ cười.
*Cẩu lương: Cơm tró, từ lóng trên mạng ám chỉ hai người tình tứ khiến người khác ghen tị.
Cô rất thương cha mẹ, họ yêu thương cô như thế nào không quan trọng, cô thật sự rất thương họ.
...
''Pháo rỗng! Chiếu tướng, sát!''
Ông cụ hô một tiếng cắt đứt dòng hồi tưởng của Chu Thủy Nhung. Nhìn về bàn cờ, ông cụ coi như thắng, mấy người bên cạnh đứng xem lầm bầm trận cờ này đánh rất quy củ, không có màn lội ngược dòng. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Ông cụ có chỗ hơi khinh người, nói với người chơi cờ đối diện: ''Không phải ông vốn không xem trọng kĩ năng của tôi sao, chẳng phải tôi đã thắng đấy ư? Có phải nên hướng tôi nói lời ''bái phục'' không?''
Cụ ông kia thản nhiên cười: ''Nếu để thắng thì không cần thiết phải đánh cả nửa ngày như vậy, chơi cờ quan trọng là quá trình, không phải là kết quả thắng thua.''
Vài cụ bên cạnh phụ họa: ''Lão Lục hào sảng chút, đừng chấp nhặt như vậy, Nhị ca muốn thắng thì ông thủ thôi là được sao? Được thắng thì tốt, nhưng chớ vội lên mặt.''
Chu Thủy Nhung nghe họ nói mới nhìn bàn cờ, quả nhiên đúng như vậy, nếu bàn về thắng thua thì vị ''Nhị ca'' này sớm đã có cơ hội thắng.
Người gọi là ''Lão Lục'' mất hứng rời đi.
Mấy cụ xung quanh cũng dần tản đi.
Cụ ông được gọi là ''Lão Nhị'' ở lại thu dọn bàn cờ, Chu Thủy Nhung thấy ông thao tác chậm nên đến giúp, cụ ông ngẩng đầu thấy một cô gái trẻ thì không phản ứng gì nhiều: ''Cháu thích cờ tướng à?''
Chu Thủy Nhung nói: ''Dạ không ạ.''
''Vậy mà xem nửa ngày ư.''
''Dạ vì về nhà cũng không làm gì.''
''Cháu biết chơi không?''
''Dạ biết.''
Cụ ông Lão Nhị dừng lại nói: ''Cùng đánh một ván chứ?''
Chu Thủy Nhung ngồi xuống: ''Cũng được ạ.''
Cụ ông tàn sát quân của Chu Thủy Nhung không còn một mảnh giáp, Chu Thủy Nhung cau mày lại khó mà chấp nhận nổi, cô sinh lòng hiếu thắng, đã đến buổi tối mà vẫn muốn tiếp tục: ''Đánh một ván nữa ạ.''
Ông cụ cười cười: ''Ngày mai lại đến nhé.''
Chu Thủy Nhung chỉ có thể ngừng tay.
Về đến nhà, tắm rửa xong cô lên giường nằm giang tay chân hình chữ đại, trong đầu ngoài những ván cờ vừa nãy thì là hình ảnh của tên khốn Thẩm Thính Ôn, gần đây hình ảnh cậu cứ lắc qua lắc lại trước mặt cô, khiến cô hình thành thói quen hay nghĩ đến cậu. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Cô lắc lắc đầu, theo thói quen định chơi Game thì thấy tin nhắn của Thẩm Thính Ôn: ''Cậu đã ngủ chưa?''
Cô không trả lời, tiện tay dời tên cậu qua Black List.
*
Thẩm Thính Ôn gửi tin nhắn nữa thì không được, cậu ảm đạm cười. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Làm sao đây? Bà xã hình như rất ghét cậu, mỗi lần cậu gợi chuyện đều không thèm để ý.