[full_free]_[tập truyện vực sâu diễm tình]_anh họ

Ôn Tưởng không chỉ dừng lại ở đó, cô đặt bàn tay đang nắm chặt của hai người ở trước ngực mà thưởng thức, kéo ngón tay anh, đột nhiên há miệng ngậm vào, đầu lưỡi ướt mềm liếm láp vòng quanh nó, cô vừa chơi ngón tay anh, vừa dùng đôi mắt quyến rũ, long lanh nhìn chằm chằm vào anh.
 
Người đàn ông ở bàn đối diện mặt mày đỏ bừng, đứng ngồi không yên, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, thân ảnh gấp gáp như đang chạy trối chết.
 
Bạn gái anh ta trừng mắt oán hận nhìn theo bóng dáng anh ta, quay đầu căm tức nhìn Ôn Tưởng, kết quả là lại phát hiện bọn họ đang ôm hôn say đắm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Đừng quyến rũ anh, anh sẽ không nhịn được đâu.” Ôn Thậm Nho hôn môi cô, cánh môi mang theo hơi nóng, nhẹ giọng nói bên tai cô.
 
Tay anh, đã nhịn không được mà luồn vào áo trên rộng thùng thình của cô, vuốt ve tấm lưng mượt mà nõn nà của cô.
 
“Vậy thì không cần nhịn.” Ở chuyện tình dục, Ôn Tưởng cực kì to gan thoải mái, lộ rõ vẻ phóng đãng ở ngay quán cơm.
 
Sau khi người đàn ông đối diện trở về, nhìn thấy hai người đàn ôm nhau thắm thiết, tay Ôn Thậm Nho còn đang lần mò trong quần áo cô. Anh ta chớp chớp mắt, nghiêm túc hỏi bạn gái, hay là về nhà ăn mì gói đi! Dù sao thì bọn họ còn chưa có gọi cơm.
 

Bạn gái bĩu môi, tức giận rời đi cùng anh ta.
 
Ở nơi đông người, đương nhiên là bọn họ không dám làm chuyện gì quá mức, cùng lắm là ăn một miếng cơm, lại nhịn không được mà môi lưỡi quấn quýt, chia sẻ hương vị tuyệt vời của món ăn thôi.
 
Khi ra khỏi quán cơm, Ôn Thậm Nho gọi điện về nhà, nói là muốn đưa cô đi chơi một lát, sẽ về nhà hơi trễ chút.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi hai người ngồi trên xe, Ôn Tưởng lại bò đến ghế sau, Ôn Thậm Nho lái xe đến nơi vắng người, khi đang định quay đầu hỏi xem Ôn Tưởng muốn đi đâu, thì liền nhìn thấy cô đang cởi nút thắt áo trên ra, cổ áo trễ xuống vai, mà cô thì đang kéo quần lót xuống cẳng chân.
 
Hơi thở của Ôn Thậm Nho hơi dừng một chút, rối loạn tiết tấu.
 
Anh thề rằng trước nay anh không phải là một người trọng dục, không phải là một người đàn ông cứ nhìn thấy phụ nữ cởi quần áo, cởi quần lót đã muốn đè xuống, thậm chí trước kia, khi ở cùng Bạch Y Nhã, trong thời điểm nồng nhiệt nhất, anh cũng không tới mức như thế này.
 
Nhưng mà, anh không thể không thừa nhận, anh mê luyến thân thể của Ôn Tưởng, còn gấp mấy lần so với Bạch Y Nhã trước kia, như là mở ra cánh cửa thế giới mới cho anh, khiến anh biết được lúc quan hệ quấn quýt là lúc đạt được khoái cảm tuyệt vời nhất.
 
Anh không khỏi cười khổ, nếu ngay từ đầu Ôn Tưởng dùng thân thể để quyến rũ anh, thì nói không chừng anh đã cúi đầu trước cô từ lâu. Loại hương vị nếm một lần là không dừng được này, anh thậm chí còn không tìm được biện pháp nào để ngăn cản, cũng không hề muốn ngăn cản nó.
 
Căn cứ vào lần đầu tiên do cô chủ động, nên cô đã ra một định luật là mình nhất định phải ở trên. Ôn Thậm Nho ngồi trên ghế, Ôn Tưởng dựa lưng vào anh, ngồi trên người anh mà dịch chuyển, phóng đãng mà vặn eo lắc mông, nghiêng đầu mãnh liệt hôn lưỡi với anh.
 
“Thật sướng, nó đi vào trong bụng em rồi, anh sờ xem, còn phồng ra ngoài.” Ôn Tưởng nắm tay anh, ấn lên phần thịt nhô lên trên bụng mình, cảm nhận được vật kia đang đâm vào rút ra.
 
Âm điệu mê người, giọng nói mị hoặc, làm Ôn Tưởng không thể phân biệt được, rốt cuộc là do nội dung lời nói của cô, do giọng nói của cô, hay là do cô đang ấn tay mình, để cảm nhận hành động của dương vật, đã làm chính anh đắm chìm trong vực sâu tình dục, không còn cơ hội để bò ra ngoài, gặp lại ánh sáng được nữa.
 
===============================
 

Cha Ôn nhận được điện thoại của bà xã thân yêu, nói là sắp về nước. Ông rất vui vẻ, lập tức lao ra khỏi phòng, gấp gáp muốn chia sẻ tin tức này với con gái nên đã quên phải gõ cửa, trực tiếp xông vào trong.
 
Sau đó, vẻ mặt ông kinh ngạc, nhìn thấy con gái chỉ mặc nội y, tay cô vịn lên vai Ôn Thậm Nho, bảo anh khom lưng mặc quần lót cho mình.
 
Mặc quần lót? Mặc quần lót! “Mẹ nó, bỏ cái tay mày ra, cái thằng nhóc thối này!”
 
Ôn Tưởng và Ôn Thậm Nho cũng hơi luống cuống, không ngờ là cha Ôn lại đột nhiên xông vào.
 
“Cha định nói chuyện gì với con thế?” Ôn Tưởng bày ra bộ dáng cực kì tự nhiên, cực kì lạnh nhạt.
 
Cha Ôn không dễ dàng bị cô lảng sang chuyện khác. “Sao hai đứa lại thế này?!” Sau đó, ông nhìn thấy dấu vết tình dục trên người bé Tưởng, nhìn không gian xung quanh, nhặt giày cao gót của Ôn Tưởng trên mặt đất, muốn quất đánh Ôn Thậm Nho.
 
Cô không cần suy nghĩ mà chắn trước mặt anh. “Bình tĩnh, ba bình tĩnh một chút.”
 
“Bình tĩnh con khỉ, con mặc quần áo vào trước đi.” Cha Ôn tức điên lên mà chỉ vào cơ thể đang gần như trần trụi của cô.
 
Ôn Thậm Nho lấy áo ngủ từ trên giường, mặc vào cho Ôn Tưởng, còn thắt nút đàng hoàng lại cho cô.

 
“Hai đứa đang ở bên nhau sao?”
 
“Ba ba, anh ấy chính là Nghiêm Văn Khâm.” Ôn Tưởng cắn môi, nói ra sự thật với cha Ôn.
 
“Lần trước anh họ bị tai nạn, cũng đã đi rồi, người tỉnh lại chính là Văn Khâm.”
 
Cha Ôn cảm thấy choáng váng. “Con nói cái gì?! Nó chính là Nghiêm Văn Khâm, không phải cậu ta đã chết rồi sao?”
 
Lúc này, trong lòng cha Ôn, không chỉ cảm thấy hoang đường, bởi vì con gái ông coi cháu trai bị đâm ngốc như là tình nhân đã chết, còn dạy cháu trai ngốc là nó bị người chết bám vào mà cháu trai ngốc còn tin. Bản dịch được thực hiện bởi Byredo _Sắc - Cấm Thành. Mọi người có thể vào fanpage để đọc được nhiều truyện cũng như ủng hộ nhóm dịch nhé. 
 
Mẹ nó, trên đời này không còn chuyện gì sốt ruột hơn chuyện này nữa.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận