Hoa Bỉ Ngạn

Lúc chạng vạng cuối thu, sau khi mưa phùn rả rích kéo dài, gió thổi tới mang theo mùi bùn đất tươi mát.
 
Trấn nhỏ sương mù Đồng Diêu giống như một giấc mơ, mưa rơi khắp trời tạo thành gợn sóng xanh biếc tản ra trên mặt sông, mưa phùn nhè nhẹ đọng lại thành một dòng suối nhỏ, chảy thành chuỗi dọc theo mái hiên nhà cũ nát.
 
Trời tối sầm, trên con đường đá xanh ngoằn ngoèo có rất ít người đi đường, xa xa truyền đến vài tiếng chó sủa xen lẫn cùng tiếng cười đùa của đám trẻ, báo hiệu một ngày tốt đẹp đã kết thúc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đèn đường mờ nhạt đứng trơ trọi bên dòng sông nhỏ, cột đèn cũ kỹ như cụ già cô độc uốn cong còng lưng xuống, ánh đèn mờ ảo soi sáng con đường về nhà cũng làm nhen nhóm trái tim mong chờ của người đàn ông trong tiệm xăm.
 
“Được rồi.”
 
Ngụy Đông dán màng bọc thực phẩm lên cho người nọ rồi dặn dò thêm vài vấn đề cần phải chú ý.
 
“Hôm nay nhanh thế à?” 
 
Vị khách này là khách hàng cũ ở trấn bên cạnh cũng đã quen anh từ lâu, thấy anh vui vẻ cúi đầu nhìn điện thoại, nói chuyện cũng rất thoải mái: “Sao thế? Vợ gọi về nhà rồi à?”
 
“Cút đi.”
 
Mặt Ngụy Đông khôi phục lại sự nghiêm túc, im lặng cất điện thoại, đứng lên thu dọn đồ đạc thuận tiện ra lệnh tiễn khách: “Không còn việc gì nữa thì cậu mau về đi, trời tối lại mưa to, lái xe không an toàn.”
 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vẻ mặt người kia cười càng xấu xa hơn, anh ta mặc quần áo xong, bật ô đi ra ngoài, trước khi đi còn không quên trêu chọc một câu: “Hôm đó em nghe Đại Quang nói anh tìm được một cô vợ có phong cách rất tây, em còn không tin đấy, bây giờ xem ra tin tức là thật, anh Đông, khi nào được anh cho mấy người bọn em nhìn thử một cái, mở mang tầm mắt.”
 
“Nhìn cái gì mà nhìn, mau cút đi!”
 
“Ôi, ôi, người độc thân ngàn năm hiếm thấy có ngày nở hoa, khắp nơi ăn mừng, lần sau em sẽ chuẩn bị cho anh một cây pháo dây, nổ từ đầu phố đến cuối hẻm.”
 
Người đàn ông thong thả quay người lại, vẻ mặt u ám, người kia thấy vậy cũng không dám làm bậy, sợ hãi cười trừ rồi vội xoay người chạy vào trong mưa.
 
Ngụy Đông thu dọn đồ đạc, khi đóng cửa tiệm, anh lấy điện thoại ra, vừa cười vừa trả lời tin nhắn Wechat ban nãy.
 
Chi Nam: [Bánh ngọt của em sắp làm xong rồi, khi nào thì anh về?]
 
Ngụy Đông: [Về rồi.]
 
Wechat được thêm vào sáng sớm hôm sau, sau khi thân mật.
 
Mưa thu rơi lộp bộp bên ngoài phòng, chăn mềm ấm như lửa, Hạ Chi Nam vẫn còn chưa tỉnh ngủ, cô mơ màng trở người một cái người bên cạnh đã không còn ở đây.
 
Sau khi người đàn ông chạy bộ trở về, anh tắm rửa xong vừa vào phòng thì thấy cô ngồi tựa ở đầu giường ngủ gà ngủ gật. Anh lại lên trên giường, dường như cô cảm nhận được hơi thở của anh nên cả người cũng trượt xuống dưới ôm chặt lấy eo anh, vừa nhắm mắt đã ngủ.
 
Môi mềm mại, ấm áp đặt trên trán, lên chóp mũi của cô, trong mơ bị người ngậm mút môi, ngoài mộng cũng như vậy.
 
Cô bực bội vì bị người quấy rầy nên vùi đầu càng sâu, bên tai là tiếng cười của người đàn ông xen lẫn với những ký tự đứt quãng.
 
“Thêm Wechat?”
 
Hạ Chi Nam không được ngủ bèn xoay người lấy điện thoại trên tủ đầu giường rồi dùng sức đập mạnh vào ngực anh, cô lẩm bẩm: “Anh tự thêm đi.”
 
Sau đó cô lại ngủ tới mức bất tỉnh nhân sự.
 
Khi cô tỉnh lại thì trong phòng đã không còn ai, điện thoại đã được đặt ngay ngắn ở đầu giường.
 
Cô mở Wechat lên vừa định chia sẻ chuyện tối qua với Nina, không ngờ phát hiện ra vị trí đầu tiên trong Wechat của mình lại biến thành một cái ảnh đại diện đen xì toàn bộ, tên Wechat là một dấu chấm, vòng bạn bè chỉ là một đường ngang dài trống rỗng.
 
Trong lúc cô buồn bực, hai tin nhắn gửi tới ngay đầu.

 
[Trong tiệm có chút việc, buổi trưa anh mới về.]
 
Theo sau đó là tin nhắn chuyển khoản 10.000, ngay cả nói nhiều thêm một câu cũng không có, rất đơn giản, thô bạo.
 
Cô sửng sốt một lúc lâu, cuối cùng nhớ tới đoạn ký ức mơ hồ sáng nay và những việc bọn họ đã trải qua vào tối hôm trước cùng hiện ra, hai má cô ửng đỏ như máu, cúi đầu giấu mặt trong chăn. Sau khi bình tĩnh cô mới lấy điện thoại trả lời tin nhắn.
 
[Sườn xám chỉ có 3000, anh gửi nhiều rồi.]
 
Đầu bên kia gần như trả lời ngay lập tức: [Bồi thường gấp đôi.]
 
[Vậy phần còn lại?]
 
[Lần sau.]
 
Hừ, cầm thú.
 
Cô vừa thẹn thùng vừa xấu hổ, hai tay ôm lấy mặt cười ngây ngô. Sau khi tỉnh rượu, cô nhớ lại đêm qua mình quá điên cuồng, cảm thấy trong lòng có một loại cảm giác vừa xa lạ lại vừa mới lạ.
 
Cô cũng không chán ghét, mặc kệ đó là do bản thân dũng cảm hay là bản thân không ngừng đắm chìm.
 
Sau tối qua.
 
Cô tin chắc rằng đóa hoa sau lưng kia sẽ nở tươi đẹp hơn.
 
Tình cảm của nam nữ trưởng thành rất kỳ diệu, có rất nhiều chuyện không thể nói rõ, quan hệ mập mờ khó phân biệt nhưng cũng không ảnh hưởng tới nồng độ liên tục đi sâu vào viên đường đó.

 
Mật đường tan trên đầu lưỡi quyện chặt vào nhau, vị ngọt ngào béo ngậy, ai cũng muốn ăn đối phương nhiều thêm một miếng.
 
Sau nửa tháng, dường như chứng mất ngủ của Hạ Chi Nam đã được chữa khỏi.
 
Từ khi bản thân được ăn ‘viên thuốc ngủ’ hình người vào đêm đó, hiệu quả của thuốc tốt tới mức khiến người ta phải kinh ngạc, mỗi ngày cô đều ôm lấy ‘chiếc gối’ rắn chắc rồi ngủ một mạch tới khi tự tỉnh, khí sắc hồng hào, tinh thần tràn đầy năng lượng, ngay cả Nina nhìn qua video cũng khen cô đẹp lên một tầm cao mới, một phát bay thẳng lên hàng tiên nữ.
 
Sân nhỏ và nhà bếp của Ngụy Đông cũng được thay đổi diện mạo hoàn toàn mới.
 
Cô dạo trang web mua sắm để mua tất cả các thiết bị liên quan tới trồng rau và làm bánh một lượt, các loại dụng cụ làm bánh bị nhét vào nhà bếp được bài trí đơn giản, còn có ba loại lò nướng khác nhau.
 
Hôm ấy, lúc anh vội vàng trở về từ tiệm xăm thì đã qua giờ cơm, vừa định vào nhà lại loáng thoáng nghe được vài tiếng động trong sân nhỏ nên đi tìm theo âm thanh đó. Bên ngoài sân có một bóng đèn rất lớn treo trên hiên nhà, thím Trương đang khom người giải thích cái gì đó, cô gái mặc áo khoác của anh ở bên cạnh lắng nghe rất chăm chú, cầm trên tay chiếc búa nhỏ dùng sức gạt bùn đất.
 
Người đàn ông đứng tại chỗ, anh ngơ ngác nhìn chằm chằm bóng lưng của cô rồi mím môi cười ngây ngô.
 
Tiên nữ giáng trần, khói lửa mê người.
 
Đêm thu, mưa rả rích không ngừng.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận