Hoán Đổi Linh Hồn Tìm Được Chân Ái


Biệt thự Phó gia....
Phó Bắc Ảnh sau khi giải quyết công việc ở Phó thị liền nhanh chóng quay trở về nhà.

Ngay khi vừa đặt chân vào bên trong đại sảnh đã nhìn thấy nữ hầu Tiểu Linh đang cặm cụi lau lau sàn nhà, vừa lau vừa bật khóc nức nở.

Trời hiện tại cũng đã ngả tối, mà người trước mặt lại đột nhiên lau sàn khiến Phó Bắc Ảnh vô cùng khó hiểu mà trầm giọng lên tiếng hỏi:
- "Tiểu Linh, khi không lại lau sàn vào lúc này? Còn nữa, tại sao lại chỉ có mỗi mình cô lau?"
Nói rồi, anh hướng mắt nhìn sang những gia nhân đang đứng nép ở một góc, chỉ biết hướng mắt quan sát Tiểu Linh lau sàn, sau đó một nữ hầu nhanh chóng bước lên một bước, dõng dạc đáp:
- "Là thiếu phu nhân đã ra lệnh phạt Tiểu Linh lau sàn trong buổi tối hôm nay, bởi vì cô ấy đã làm đổ xà phòng khiến thiếu phu nhân trượt té ạ."
- "Cái gì? Có chuyện này sao? Kỳ Ngưng đâu rồi?"
Hàng lông mày Phó Bắc Ảnh lập tức chau lại ngay khi biết sự thật.


Liền lập tức, anh chỉ tay về phía người đang cặm cụi lau sàn mà lạnh giọng nói:
"Không cần lau nữa, cô bị đuổi việc.

Ngày mai, mau chóng thu dọn hành lí rời khỏi nơi này.""Nhị gia, tôi thực sự không cố ý.

Xin đừng đuổi tôi, làm ơn mà."Tiểu Linh nước mắt ngấn dài mà cuống cuồng quỳ lạy, van xin người trước mặt.

Tuy nhiên, gương mặt không chút biểu cảm của Phó Bắc Ảnh thẳng thừng xoay người hướng về phía sofa, sau đó nháy mắt ra hiệu cho trợ lí Đoàn Lưu đứng cạnh, khế lấy ra chiếc laptop kiểm tra, bên trong là những hình ảnh trích xuất từ camera, quay lại sự việc Tiểu Linh cố tình làm đổ nước xà phòng xuống sàn.

Ánh mắt tràn đây mưu tính khi ấy của cô thể hiện rõ, không tài nào chối cãi được nữa.
Trước quyết định bất ngờ, không một chút do dự của anh khiến toàn bộ những người chứng kiến trợn tròn mắt, chết trân tại chỗ.

Vãn Lệ Chi đứng ở trên lầu lẳng lặng quan sát.

Hai tay bà ta sẽ siết chặt đến mức nổi cả gân xanh.

Phía dưới lầu lúc này vang lên giọng nói uy nghiêm của Phó Bắc Ảnh, anh nghiến răng nói chậm từng chữ, ánh mắt lúc này khẽ liếc nhẹ về phía người đang chứng kiến ở bên trên lầu mà hắng giọng tuyên bố:
- "Để tránh việc Kỳ Ngưng gặp chuyện khi ở nhà một mình, tôi đã cho người lắp đặt thêm camera giám sát ở một vài vị trí thiết yếu.

Tất cả mọi người nghe đây, từ rày về sau, trong ngôi nhà này chỉ được nghe lệnh của Phó Bắc Ảnh tôi và Kỳ Ngưng phu nhân.


Sẽ sớm thôi, cô ấy sẽ mang thai người kế thừa Phó gia cho nên, chỉ cần bất cứ ai trong ngôi nhà này làm ảnh hưởng đến sức khỏe cũng như tinh thần của cô ấy, sẽ có kết cục bi thảm hơn cả việc bị đuổi ra khỏi nơi này giống như Tiểu Linh ngày hôm nay."
Trước những lời tuyên bố này khiến tất cả gia nhân chứng kiến đều trở nên dè dặt.

Đặc biệt là những người từ trước đến giờ luôn phục tùng, hầu hạ Vãn Lệ Chi.

Thời thế bây giờ đã đổi thay kể từ ngày Phó Bắc Ảnh chính thức trở thành người có tiếng nói trong Phó gia.

Bởi lẽ, việc điều hành tập đoàn Phó thị của anh hiện tại đang khá thuận lợi.

Vì vậy, việc anh trở thành người thừa kế toàn bộ gia sản, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành sự thật.
Rầm...
Hậm hực quay trở vào phòng, Văn Lệ Chi tức giận gào thét thật lớn sau khi nghe những lời lẽ chứa đầy ẩn ý từ phía Phó Bắc Ảnh.

Bà ta thực sự sắp phát điên và bất lực khi không ngờ rằng, tính cách của Phó Bắc Ảnh và Châu Kỳ Ngưng lại hợp nhau đến vậy.


Vãn Lệ Chi không ngờ, việc làm hồ đồ này của mình ngày càng khiến cho Phó Bắc Ảnh đề cao cảnh giác hơn.
- "Phó Bắc Ảnh nói ra những lời lẽ ấy, phải chăng là nó đã dần có tình cảm với Châu Kỳ Ngưng? Chẳng phải cô ta cũng chỉ là con rối mà nó dùng để đối phó với mình nhằm tranh giành gia sản hay sao?"
Ở phía ngoài ban công phòng của Phó Bắc Ảnh, dáng người con gái đang trầm ngâm đi qua đi lại, thi thoảng cúi người nhìn xuống mặt đất xa tít bên dưới, hàng lông mày khẽ nhíu lại mà lẩm bẩm một mình:
- "Lúc trước, mình bất ngờ bị xe đâm trúng khiến cho linh hồn bị hoán đổi.

Chi bằng, đứng từ đây nhảy xuống đất sẽ khiến hồn lìa khỏi xác mà bay đi đến chỗ thân xác của mình mà nhập vào."
Vốn dĩ chỉ học đến lớp ba cho nên Hàn Uyển chẳng hề có chút kiến thức nào về khoa học cả.

Nhưng kĩ năng sống của cô lại rất cao.

Vì quá chán nản cuộc sống gò bó, cứ mãi quanh quẩn trong nhà, suốt ngày chạm mặt với mụ dì ghẻ toan tính Vãn Lệ Chi cho nên nhất thời, cô chỉ muốn quay trở về thân xác của mình càng sớm càng tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận