Thần Y Phù Sư - Tà Quân Sủng Tận Trời


“Ta không biết! "
“Hừ, không biết sống chết!” Con ngươi Khôi Lỗi sư âm trầm xuống, một cước đá vào xương đòn của Khúc Trạch, phế cánh tay ông.

Đồng thời mạnh mẽ truyền linh lực vào trong huyết chú, đột ngột xâm lấn!
Khúc Trạch giãy dụa vài cái, bàn chân đạp sau lưng khiến cho hắn không thể nhúc nhích được, hai tay nắm chặt bùn đất, đầu vùi thật sâu xuống đất.

"Mặc Nhi! ” Hắn khẽ thầm thì một tiếng, rồi rơi vào hôn mê.

Khúc Khuynh Mặc gắt gao cắn chặt môi, trong lòng chợt đau nhói, sau đó, huyết khí toàn thân giống như sắp sôi trào, giống như liệt hỏa thiêu đốt trong cơ thể!
Đó là huyết chú!
“Phốc!” Nàng phun ra một búng máu, bả vai nặng trĩu, có ai đó kéo nàng trở về.

Lúc Khúc Khuynh Mặc tỉnh lại, trời đã tối sẫm.


Nàng vừa mở mắt ra đã nhìn thấy trước mắt là tấm màn màu trắng, thân thể khẽ động, hoả chú còn tàn lưu lại trong kinh mạch lập tức kích hoạt khiến nàng khó chịu đến căng thẳng.

Vì khó chịu nên nàng cũng phản ứng lại.

Nàng vẫn còn sống!
Lấy thân tâm huyết để luyện chế huyết sát phù, có thể giết chết tất cả người bị hạ chú có thực lực thấp hơn!
Linh lực Khúc Khuynh Mặc chỉ mới đến Ngưng Khí bát kỳ, cách Độ Huyền Kỳ còn những hai đại cảnh giới là Hoá Linh và Linh Văn, theo lý thuyết, nàng tuyệt đối không có khả năng sống sót!
Nàng đột nhiên vùng dậy, kinh ngạc quay đầu nhìn bốn phía, một cái liền nhìn thấy thân hình người nam tử ngồi trước cửa sổ.

“Là huynh giúp ta giải huyết phù?”
Nàng mở miệng nói chuyện mới phát hiện cổ họng khàn khàn đến lợi hại.

Lâu Quân Độ hướng ra ngoài cửa sổ, nghe được câu hỏi, cũng không quay đầu lại mà bỏ lại hai chữ: "Không phải.


“Không phải huynh, vậy đó là! "
"Là nghịch chuyển phù cứu ngươi một mạng.

” Lâu Quân Độ cắt ngang câu hỏi của nàng, rốt cục cũng quay đầu nhìn lại.

Dung nhan thanh tuấn tái nhợt suy yếu, tràn đầy bệnh khí, trên môi không có lấy một tia huyết sắc.


Đồng tử Khúc Khuynh Mặc mở to, môi mấp máy, hồi lâu sau mới phát ra thanh âm, "Cha! "
Nghịch chuyển phù, tác dụng giống như tên, là bùa chú dùng để nghịch chuyển thương tổn, dùng thân thể của người khác thay nàng chịu đòn tổn thương trí mạng.

Trên đời này, người sẽ cam nguyện lấy sinh mạng của mình ra để bảo vệ nàng, chỉ có Khúc Trạch!
Hai mắt Khúc Khuynh Mặc đỏ hoe, nhưng hiện tại không phải lúc để khóc.

Nàng gắt gao đưa tay đè lấy ngực, áp hết tất cả đau đớn cùng phẫn hận trong lòng xuống, cắn răng nói: "Huynh có biết Huyền Thiên Tông ở đâu không?”
Từ trong cuộc đối thoại đó, không khó để biết được, Khôi Lỗi sư tên là Kiều Thanh Mộc, hắn là người của Huyền Thiên Tông, cùng cha mẹ của nàng có quen biết.

Hắn cũng là đồng bọn của đám người hủy diệt Khúc gia mười lăm năm trước! Mà sở dĩ bọn họ muốn tiêu diệt Khúc gia, mục đích là vì để tìm được Lưu Ly Kim Bí Thược!
Khúc Khuynh Mặc đi theo bên cạnh Khúc Trạch mười lăm năm, cho tới bây giờ chưa từng nghe qua Lưu Ly Kim Bí Thược là cái gì!

Nhưng những người này, chỉ vì một thứ như vậy mà diệt Khúc gia, đuổi giết bọn họ tận mười mấy năm!
Thật vất vả mới đè xuống phẫn nộ cùng thống hận lần nữa nổi lên, Khúc Khuynh Mặc gắt gao cắn chặt môi dưới, hận không thể lập tức đem những tên đó tìm ra, chém hết từng kẻ, nghiền xương bọn chúng thành tro!
Lâu Quân Độ ngồi bên cửa sổ liếc mắt nhìn nàng, che môi lại khẽ ho, "Tựa hồ là một môn phái trong Không Linh Giới, những thứ khác thì ta không rõ lắm.


Khụ! Còn nữa, hôm qua có người đến tìm ngươi.


“Hôm qua?” Khúc Khuynh Mặc thả lỏng hàm răng đang gắt gao cắn chặt môi dưới, đè xuống hận ý, nghi hoặc nói: "Ta hôn mê suốt một ngày?”
"Hai ngày.

"
Khúc Khuynh Mặc ngây người.

Nhớ lại tấm lệnh bài ứng cử của Phương Duyệt Dung vẫn còn đang ở chỗ nàng, chỉ sợ là sắp đến tỷ thí chung cuộc, nàng ta mới sốt ruột mà tìm nàng như vậy, cho nên để Lâu Quân Độ cũng biết được chuyện này.

Tỷ thí chung cuộc vào Thanh Y Vệ sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận