Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor Quỳnh Nguyễn.

Nếu không thì, Trình Chi Ngôn thật sự không biết mình có thể kiềm chế được hay không.

Sau khi Tiểu Thỏ chạy vào, vẫn ôm eo thon của Trình Chi Ngôn, hướng về anh tiếp tục cười hì hì nói:" Anh xem, trên người em đều đã dính ướt hết, lần này, chúng ta có thể cùng nhau tắm chứ??"

"........"

Trình Chi Ngôn một mặt không nói gì, chỉ biết nhìn cô, thật sự vào lúc này không biết nói cái gì cho đúng.

"Đừng như vậy, khi còn bé, không phải hai chúng ta cũng thường tắm chung với nhau hay sao?" Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt im lặng của Trình Chi Ngôn không hề biểu hiện cảm xúc, không nhịn được chu miệng hồng của mình về phía anh nói:"Chẳng phải chúng ta còn ở trong bồn tắm chơi trò con vịt hay sao?"

"Chuyện này đã hơn mười năm năm về trước rồi......" Trình Chi Ngôn lườm cô một cái, trầm giọng hướng về cô nói:" Hơn nữa, vào lúc ấy anh cũng bị ép buộc mới tắm với em, có gì đáng kể chứ!"

"A...... Thật không?" TIểu Thỏ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó lắc lắc đầu hướng Trình Chi Ngôn cười hì hì nói:" Ái chà, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần chúng ta trước đây tắm chung nhiều lần là được rồi, vì thế, cùng nhau tắm một lần, có khác gì đâu......"

"........"

Trình Chi Ngột đột nhiên cảm giác bất lực, trái tim của chính mình trở nên mệt mỏi vô cùng, giảng giải đạo lý cho TIểu Thỏ lúc uống say.......Chẳng khác đàn gảy tai trâu.....

"Ai nha, trên người em quần áo còn chưa cởi, đều bị dính ướt cả rồi......"

Tiểu Thỏ bất chợt lúc này mới phát hiện, rốt cục thì ra bản thân mình vẫn mặc quần áo mà đã xông vào phòng tắm rồi.

Cô vừa nói, một bên vừa đem áo sơ mi đang mặc cởi ra, lộ ra bầu ngực trắng như tuyết.

Vừa trắng vừa mềm mại, trông rất có sức mê hoặc, dụ dỗ người.

Cặp mắt trong suốt của Trình CHi Ngôn đột nhiên tối sầm lại, dưới sự gột rửa của dòng nước, làn da trắng được ánh sáng đèn chiếu rọi, tản ra một tầng mịt mờ ánh sáng trắng, tựa hồ như một đóa hoa mai nở rộ dưới bầu trời tuyết rơi, đang chờ đợi người có tâm đến thưởng thức.

Tiểu Thỏ đem chiếc áo sơ mi ướt bẹp của mình cởi ra, trực tiếp ném ra ngoài, sau đó lại cúi đầu cởi chiếc quần bò nút buộc.

Ài......

Ài??

Quái, nút buộc này sao không cởi ra được??

Trình Chi Ngôn bất đắc dĩ duỗi một bàn tay thon dài, cầm lấy tay cô, âm thanh rầu rĩ nói:"Đợi lát nữa....."

"??"

Tiểu Thỏ nhìn anh với ánh mắt đầy nghi hoặc.

"Anh tắm xong rồi, đi ra ngoài trước, em cứ từ từ mà tắm......"

??

Trong phòng tắm, hiện tại chỉ còn mỗi Tiểu THỏ đứng ngây ngốc 1 mình.

Nhưng mà, trôi qua 20 phút, vẫn không có dấu hiệu nào của TIểu Thỏ là muốn đi ra khỏi phòng tắm.

Đã lau khô cơ thể, Trình Chi Ngôn đã mặc xong đồ ngủ, đợi rất lâu, không nhịn được liền quay lại, đẩy cửa phòng tắm bước vào.

Trong phòng tắm, vẫn đang còn ào ào tiếng nước chảy.

Tiểu Thỏ đang ngồi trên sàn phòng tắm, vẻ mặt lúc này trông vô cùng đáng thương, cả cơ thể đã bị nước làm ướt hết.

"Có chuyện gì mà ngồi ở đây?" Trình Chi Ngôn nhìn thấy cả bộ tóc bị ép bẹp dính hết trên cơ thể, quan sát một lúc, tắt vòi nước, đưa tay kéo cô từ sàn nhà đứng lên.

"Cảm giác đầu có chút choáng......" Tiểu Thỏ quơ quơ đầu, đang chuẩn bị đưa tay ôm lấy Trình Chi Ngôn, tự nhiên đã bị một cái khăn tắm choàng người cô lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui