Vạn Thú Triều Hoàng


Có linh khí của các tu sĩ thuộc tính hỏa như Chân Tiểu Tiểu, Dương Diễm dẫn dắt, một tầng lại một tầng nham thạch hòa tan rồi bong ra từng màng, dung nham chậm rãi rơi xuống một bên bờ sông.

Chưa tới mười lăm phút, mặt tường đã bị lửa ăn mòn vào sâu năm tấc, một tia sáng màu tím nhanh chóng bắn ra từ khe nứt, rung động nhân tâm!“Trời đất!”Lúc này, ngay cả Thân Đồ Nguy Nhiên không dễ dao động cảm xúc ngực cũng phập phồng kịch liệt, miệng không ngừng hít ngược khí lạnh.

Kim Bách nói không sai một chữ!Chẳng những không hề khuếch đại mà còn đoán quá sát sự thật!Kim Bách chỉ vẽ ra một vòng tròn nhỏ để mọi người tập kết lửa hoà tan lớp đá cứng, nhưng cứ tan rồi tan chả mấy chốc lại phát hiện, phương hướng phát ra ánh tím càng lúc càng nhiều, cuối cùng hoà tan toàn bộ vách đá dài chừng 20 mét, cao tầm 10 mét, phía sau lộ ra một mặt tường vừa cao vừa rộng màu tím tinh khiết như gương.


“Má ơi!” Trên mặt Đàn Phong treo biểu tính khiếp sợ tột độ.

Nếu không phải lối đi trước vách đá quá nhỏ hẹp hơi không cẩn thận liền rớt xuống sông, thì lúc này hắn chắc chắn sẽ đặt mông ngồi phịch dưới đất.

“Ta cảm giác mình đã bị màu sắc kỳ dị đó mê hoặc!” Mặt Thiển Hạ dán sát vào mặt gương trong suốt, nhìn bóng mình phản chiếu trên tinh thạch như si như say.

Một bức tường Tử Tinh thật lớn, quá xa hoa lộng lẫy!Không có bất kỳ tia linh khí dao động nào nhưng chất liệu cùng một loại với Bạch Tinh, Lục Tinh và Lam Tinh đã thu thập được lúc trước.

Nếu dựa vào màu sắc và quy luật ở càng sâu thì lượng linh khí ẩn chứa càng lớn để phán đoán, cái thứ to vật vã này tuyệt đối là bảo vật trong bảo vật, là đồ vô giá!Chỉ là phạm vi có thể thấy ở mặt ngoài đã hơn 200 mét vuông, còn không biết nó kéo dài tới tận chỗ nào?Nếu mang nó về Đông Linh chắc hẳn sẽ có thể cung cấp bồi dưỡng rất nhiều tu sĩ Nguyên anh lên đến Hậu kỳ.

Thậm chí kích thích Liên Tử Trạc nhanh chóng bước vào cảnh giới Hóa thần!Nghĩ đến đủ mọi lợi ích, Chân Tiểu Tiểu là người đầu tiên hồi hồn lập tức hét lớn một tiếng.

“Còn ngây ra đấy làm gì? Đào! Mau đào!”Những viên Lam Tinh khác bỏ qua cũng được, song bức tường Tử Tinh này nói không chừng lá thứ giá trị nhất toàn bộ khu vực khai thác!Sao có thể bỏ lỡ?Lách cách lang cang!Được Chân Tiểu Tiểu nhắc nhở, mọi người sôi nổi tế ra pháp bảo điên cuồng đập đập gõ gõ lên mặt Tử Tinh.


Tốt nhất là chia nó thành nhiều khối nhỏ rồi bỏ vào túi trữ vật.

Hiện tại bọn họ chỉ có một lo lắng, đó chính là không gian trữ vật của mình liệu còn đủ dùng hay không?Tuy nhiên, ngay khi đầu thương của Thân Đồ Nguy Nhiên vừa mới chọc ra cái lỗ nhỏ đầu tiên trên vách tường Tử Tinh, một cái bóng đen đột nhiên chợt lóe lên trước mắt hắn.

Bóng kia mặc dù mơ hồ không rõ lại vô cùng khổng lồ!Có vẻ không giống ma quỷ giới này, mà là hình phản chiếu từ một không gian khác!“Các ngươi nhìn thấy không?”Thân Đồ Nguy Nhiên la lên một tiếng, đầu vai cơ bắp lập tức căng chặt!“Nhìn thấy! Nhìn thấy!!”Vương Hoán khiếp sợ tột độ, tựa hồ đã từng bắt giữ được khí tức tương tự như vậy, vừa định xác nhận lại nhưng quang sắc hỗn độn trước mắt đã lóe lên rồi biến mất một lần nữa dường như chưa bao giờ tồn tại.

“Nói rõ ràng ra xem! Nhìn thấy cái gì? Các ngươi rốt cuộc đang nói cái khỉ gì thế hả?”Trong mắt Thiển Hạ và Lưu Tuệ Tuệ vương chút tiếc nuối, nãy còn âm thầm đau lòng vì một vách đá xinh đẹp như vậy sắp bị phá hư, giờ đột nhiên không kịp phòng bị……Một đoàn bóng xám trong Tử Tinh thình lình đâm thẳng về phía hai người!“Cẩn thận!” Chân Tiểu Tiểu há hốc miệng, mắt dại ra.


Bởi vì hết thảy những gì xảy ra trước mặt nàng lúc này quả thực đều quá sức tưởng tượng!Dường như ác mộng, một con hải thú khổng lồ lao ra từ mặt tường Tử Tinh!Thời gian nhất thời tua chậm thật chậm.

Hình ảnh không thể tin nổi lướt qua đáy mắt mọi người từng bức từng bức, mỗi chi tiết đều rõ ràng sắc nét như vậy.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận