Vô Địch Thiên Đế FULL


Lấy Vô Tắc Thánh Tinh thành lập phân điện, thích hợp cho toàn bộ tu sĩ tu hành ở phân điện, đã như thế, quy hoạch Thiên Đế Môn cơ bản đã hoàn thành.

 
Tử Nhứ Ngưng cũng không khiến cho Diệp Phàm thất vọng, cũng không hấp thu Cổ Thần chi huyết, như thế đã giảm bớt phiền phức khi tịnh hóa Cổ Thần huyết mạch.

 
Nhưng đám người Mộng Vũ, Nhiếp Đình, sợ là sẽ khó mà chống cự lại loại cám dỗ này, nhưng sau khi  Thanh Sơn Không Tuyệt tăng lên phẩm giai, hắn đã có thể trợ giúp tu sĩ khác tinh hóa Cổ Thần huyết mạch khi họ vừa mới hấp thu không lâu.

 
Lấy ra một phần tinh hoa pháp tắc bản nguyên giao cho Tử Nhứ Ngưng, tiếp theo Diệp Phàm hộ đạo cho Tử Nhứ Ngưng, ngưng tụ Đạo Tắc Pháp Tướng là Phong Ấn Pháp Tướng.

 
Pháp Tướng trong mười vị trí đầu trên Bảng Hỗn Độn Pháp Tướng là hiếm thấy nhất.

 
Như Chúng Sinh Pháp Tướng của Diệp Phàm, xếp hạng thứ năm nhưng phải cứu vớt thương sinh, đượng thương sinh nguyện lực.

 
Xếp hạng thứ sau là Diệt Thế Pháp Tướng phải đồ diệt chúng sinh, mà với Phong Ấn Pháp Tướng, Phong Thiên Pháp Tướng là Pháp Tướng cao cấp hơn xếp hạng thứ tám.

 
Pháp Tướng xếp hạng thứ tám còn mạnh hơn nhiều so với Vạn Cổ Hàn Sương xếp hạng thứ ba mươi sáu.

 
Một ít tinh hoa pháp tắc bản nguyên chưa chắc có thể chèo chống giúp Tử Nhứ Ngưng ngưng tụ được Pháp Tướng nghịch thiên như thế.

 
Diệp Phàm đứng ở bên người Tử Nhứ Ngưng, Thánh Nguyên không ngừng vận chuyển, trợ giúp Tử Nhứ Ngưng hấp thu toàn bộ pháp tắc.

 
Tinh hỏa pháp tắc bản nguyên, chỉ có ở thế giới tân sinh mới có thể xuất hiện, hơn nữa ít nhất cũng là thế giới thuộc loại trình độ như Thiên Thương Giới.

 
Loại tinh hoa pháp tắc này cực kỳ hiếm thấy, phải biết, một tân sinh thế giới cần năng lượng kinh khủng bực nào, hơn nữa còn cần tuế nguyệt vô tận.

 
Không chỉ có như thế, ở bên trong tân sinh thế giới thu hoạch được pháp tắc bản nguyển, còn nhất định phải trực diện với Thiên Đế của thế giới kia.

 
Diệp Phàm có thể có được tinh hoa của năm loại pháp tắc bản nguyên hoàn toàn là nhờ vào cơ duyên nghịch thiên, loại cơ duyên này dùng vào Đạo Tắc Pháp Tướng là vô cùng hiệu quả.

 

PHáp Tướng sau lưng Tử Nhứ Ngưng ngày càng thần bí, phía sau Pháp Tướng, vô tận xiềng xích phong ấn giăng khắp nơi, hình thành một loại trận văn phong ấn cực kỳ huyền ảo.

 
Rất nhanh, Phong Ấn Pháp Tướng của nàng đã từ Phong Linh Pháp Tướng tăng lên Phong Thánh Pháp Tướng.

 
Phong Thánh Pháp Tướng, đã là Đạo Tắc Pháp Tướng cực kỳ cường hoành.

 
Một cấp độ nữa, chính là Phong Thiên Pháp Tướng xếp hạng thứ tám trên Bảng Pháp Tướng Hỗn Độn.

 
Tinh hoa pháp tướng bản nguyên đã bị hấp thu rất nhanh, lực lượng của Phong Thánh Pháp Tướng cũng ngày càng mạnh.

 
Song khi tinh hoa pháp tắc bản nguyên hoàn toàn biến mất, Phong Thánh Pháp Tướng cũng bước vào cấp độ đỉnh phong, nhưng đến giờ vẫn là Phong Thiên Pháp Tướng chưa từng thay đổi.

 
- Không hổ là Phong Thiên Pháp Tướng xếp hạng thứ tám, tinh hoa pháp tắc bản nguyên cũng không đủ dùng để thăng cấp.

 
Diệp Phàm nghiêm sắc mặt lại, tiếp theo lấy ra thêm tinh hoa bản nguyên pháp tắc.

 
- Phu quân, không cần, tinh nguyên pháp tắ bản nguyên chỉ có thể giúp ta tăng lên cấp độ này, tnafg thứ cao hơn đã không phải là dựa vào thiên tài địa bảo mà tăng lên.

 
- Tiếp theo, cần cảm ngộ của ta về Phong Ấn Pháp Tướng.

 
Lúc này Tử Nhứ Ngưng ngăn Diệp Phàm lại nói.

 
- Cảm ngộ?
 
Diệp Phàm nghe vậy hơi sững sờ, tiếp theo nhịn không được nhẹ gật đầu, Bắc Vô Song có thể ngưng tụ Vạn Cổ Hàn Sương, cuối cùng cũng dựa vào Băng Phách Thánh Viêm, lại thêm hắn chuyên tu pháp tắc hàn băng.

 
Mà Nhứ Ngưng cũng không phải là chuyên tu pháp tắc phong ấn, nói đến, mà tu vi ma đạo của nàng lại mạnh hơn, chỉ là nàng không muốn đi theo cond dường truyền thừa ma đạo.

 
Bây giờ muốn có được Phong Thiên Pháp Tướng, Tử Nhứ Ngưng nhất định phải nâng cao pháp tắc phong ấn của mình.


 
Mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng Diệp Phàm cũng biết Pháp Tướng càng cao thì càng khó ngưng tụ.

 
Đợi tu vi của Tử Nhứ Ngưng vững chắc, Diệp Phàm sẽ về tới đài đá kia lần nữa, thao túng vạn pháp chuyển biến đại trận truyền tống toàn bộ tu sĩ Cổ Thần Sơn ra ngoài.

 
Tiếp theo, hắn đánh ra trận văn, thu hồi lại hạch tâm của đại trận vạn pháp chuyển biến, hạch tâm trận pháp không phải là đồ vật đặc biệt, chính là bệ đá trung tâm trận pháp.

 
Nháy mắt thu hồi bệ đá, toàn bộ Cổ Thần Sơn gần như sụp đổ.

 
DIệp Phàm mở ra Huyết Sắc Long Dực, thân hình hóa thành thiểm điện phóng ra ngoại giới.

 
Đại điện sụp đổ, thiên khung băng liệt, vô số vết nước không gian xuất hiện ngay sau đso, Diệp Phàm hóa thành quang ảnh điên cuồng xuyên qua ra khỏi thế giới đang sụp đổ.

 
Cổ Thần chi huyết đã cho cặp cánh của Diệp phàm có tốc độ cực kỳ khủng bố, trong mười hơi, hắn đã đến đại môn Cổ Thần Sơn.

 
Giờ phút này, địa môn Cổ Thần Sơn rất nhanh sẽ phải đóng lại.

 
Vô Tận Không Minh mở ra, thân hình Diệp Phàm lập tức biến mất, lúc này xuất hiện lần nữa, đã đứng ở bên trong quang môn.

 
Tần vực.

 
Lơ lửng trên bệ đá, mấy chục đạo thân ảnh liên tục xuất hiện.

 
Bọn họ đợi ở Cổ Thần Sơn đã trăm năm.

 
Trăm năm qua, mỗi tu sĩ đều tăng lên thực lực cực lớn, trong đó có không ít tu sĩ cũng chiếm được Cổ Thần tinh huyết.

 

Tu vi đám người Quan Thái Thông, Bắc Vô Song, Lạc Nhiễm, Tử Nhứ Ngưng tên lên cực kỳ khủng bố, Tư Nhứ Ngưng đã là Sơ Thiên Đế ngũ tinh, Quan Thái Thông là Sơ Thiên Đế lục tinh.

 
Bắc Vô Song và Lạc Nhiễm đều là Sơ Thiên Đế nhất tinh.

 
Số lượng Sơ Thiên Đế ở Bắc Cảnh không nhiều, chuyến đi Cổ Thần Sơn lần này, trực tiếp đã xuất hiện thêm ba Sơ Thiên Đế mới, không thể không nói, chuyện này cũng là cực kì hiếm thấy ở Bắc Cảnh.

 
Nhưng nếu trừ Bắc Vô Song và Tử Nhứ Ngưng, tu sĩ bản địa Bắc Cảnh cũng chỉ có một mình Lạc Nhiễm, dù sao Quan Thái Thông vốn đã là Sơ Thiên Đế.

 
Tu sĩ các tông đều cung kính chờ đợi, rất nhanh, một cỗ khí tức cường đại bao phủ, thân ảnh Diệp Phàm xuất hiện.

 
- Phu quân!
 
- Sư phụ!
 
- Tông chủ!
 
Đám người Tử Nhứ Ngưng lúc này đi đến bên người Diệp Phàm.

 
- Diệp cảnh chủ!
 
Tu sĩ khác cũng nhao nhao hành lễ.

 
- Ừ, xem ra lần này chư vị thu hoạch không nhỏ.

 
Diệp Phàm nhìn xem chúng tu sĩ, thu hồi khí tức cường hoành, thân hình rơi xuống, đạm thanh nói.

 
Đám người Huyền Phi Tử nghe vậy đều lộ ra nụ cười hài lòng, hiển nhiên thu hoạch xác thực không nhỏ, nhắc tới cũng kỳ quái, lực áp chế lần này của bọn họ khi vào Cổ Thần Sơn giống như đã nhỏ đi rất nhiều so với những năm qua.

 
Trong mơ hồ, bọn họ cảm giác việc này có quan hệ với Diệp Phàm, dù sao đại chiến chấn động của Diệp Phàm trên bệ đá cũng khiến cho bọn họ cảm giác rõ ràng.

 
- Chư vị, chuyện liên quan đến Cổ Thần Sơn, ta phát hiện một ít chuyện.

 
Bên trong huyết mạch Cổ Thần, vốn có tồn tại ý chí của Cổ Thần, chúng ta là tu sĩ Thánh Cảnh, sau khi hấp thu huyết mạch Cổ Thần, ngược lại không ảnh hưởng đến ý chỉ Cổ Thần trong đó.

 
- Nhưng loại ý chí Cổ Thần này sẽ dung hợp hoàn toàn vào huyết mạch của chúng ta.


 
- Hậu bối của chúng ta sẽ từ từ bị ý chí Cổ Thần ảnh hưởng, cuối cùng biến thành Cổ Thần.

 
Diệp Phàm nói thẳng.

 
- Cái gì? Cổ Thần?
 
Đám người Huyền Phi Tử nhất thời ngạc nhiên.

 
Mấy người Mộng Vũ, Lạc Nhiễm cũng có một chứ ngơ ngác, bọn họ đều đã hấp thu không ít huyết mạch Cổ Thần.

 
- Đối với loại huyết mạch chi lực này, ta có thể trợ giúp các ngươi thanh trừ, nhưng đồng thời, quá trình thanh trừ huyết mạch Cổ Thần sẽ cực kỳ thống khổ, hơn nữa sẽ toàn bộ huyết mạch Cổ Thần đều sẽ biến mất toàn bộ.

 
- Cho nên, chuyện này các ngươi nên cân nhắc.

 
Diệp Phàm vừa nói xong, trực tiếp đám đánh một chiêu về phía đám người Đoàn Hoành diệu, Nhiếp Đình, Mộng Vũ.

 
Lúc này, tu sĩ Hạo Nhiên Trường Khí Môn bay đến bên người Diệp Phàm.

 
- Các ngươi thân là huyết mạch Thượng Cổ Thần, ta nhất định phải tịnh hóa, hoặc là, các ngươi rời khỏi Hạo Nhiên Trường Khí Môn.

 
Diệp Phàm nói thẳng.

 
- Tịnh hóa huyết mạch?
 
Đám người Đoàn Hoành Diệu nhất thời tái nhợt sắc mặt, chỉ có chiếm được huyết mạch Cổ Thần, bọn họ mới biết được huyết mạch Cổ Thần cường đại tới cỡ nào.

 
Ai, ai có thể tùy tiện ngăn cản được sự dụ hoặc này?
 
- Tông chủ, vừa rồi lúc ngài đi ra, đôi huyết dực của ngài rõ ràng cũng là huyết mạch chi lực, vì sao…
 
Lúc này Đoàn Hoành Diệu nhịn không được, nói.

 
CHúng tu sĩ nghe vậy, nhao nhao nhìn về phía Diệp Phàm.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận