Vô Địch Thiên Đế FULL


Diệp Phàm nghe vậy, lúc này lạnh lùng nhìn về phía Đoàn Hoành Diệu.

 
Đoàn Hoành Diệu cảm nhận được ánh mắt của Diệp Phàm, sau đó thân hình co rụt lại.

 
- Lần thứ hai, cút khỏi Hạo Nhiên Trường Khí Môn.

 
Diệp Phàm đạm mạc nói.

 
- Được rồi, tông chủ!
 
Đoàn Hoành DIệu vội vàng chấp tay, trên mặt chảy ra một tia mồ hôi lạnh.

 
Diệp Phàm đánh tay phải ra một chiêu, trong tay hắn vậy mà bắt đầu hội tụ Cổ Thần tinh huyết.

 
- Ta tùy thời có thể bức ra Cổ Thần chi huyết bên trong thể nội, huyết mạch Cổ Thần chưa bao giờ dung hợp cùng huyết mạch của ta.

 
- Nếu các ngươi có loại bản lãnh này, các ngươi cũng có thể không cần tịnh hóa huyết mạch Cổ Thần.

 
- Nếu không có, bắt buộc phải tịnh hóa huyết mạch Cổ Thần, bằng không phải rời khỏi Hạo Nhiên Trường Khí Môn.

 
- Diệp Phàm ta tuyệt đối sẽ không cho phép bất kỳ một yêu nghiệt, trưởng lão nào của tông môn có huyết mạch Cổ Thần ở trên người.

 
Diệp Phàm cao giọng nói, lúc này đám người Nhiếp Đình nhao nhao cúi đầu xuống.

 
- Tông chủ, kỳ thật ta không cần tịnh hóa huyết mạch Cổ Thần.

 
Lúc này Mộng Vũ nhịn không được nói, tiếp theo ánh mắt nhìn về phía Tử Nhứ Ngưng, tiếp theo chuyển qua trên người Mạc Khuynh Nhan và Thái Thượng Hi Nguyệt.

 

Đôi mắt xinh đẹp kia như đang nở hoa, tràn đầy mừng rỡ.

 
Lúc này Diệp Phàm có chút âm trầm, đã nhiều năm như vậy, cô nàng này lại không hề từ bỏ, hơn nữa còn đánh chủ ý lên người Hi Nguyệt và Khuynh Nhan.

 
Cũng vì đây là nữ nhân, đổi thành nam nhân, hắn đã sớm đánh hắn một trận.

 
- Không được!
 
- Ngươi biết ta…
 
- Ta không biết!
 
Diệp Phàm vội vàng nói, tuy nói cơ bản Mộng Vũ không có khả năng để lại hậu nhân, cũng không có khả năng khiến đời sau trở thành Cổ Thần.

 
Nhưng hắn không thể mở ra tiền lệ này, tu sĩ lần này hắn đưa vào Cổ Thần Sơn, cũng thuộc dạng tu sĩ hạch tâm bên trong Hạo Nhiên Trường Khí Môn.

 
Bọn họ trở lại Hạo Nhiên Trường Khí Môn, cũng tất nhiên thuộc dạng cao tầng của tông môn.

 
Nếu hắn thiên vị cho Mộng Vũ, không khỏi để cho những tu sĩ này sinh ra lòng bất mãn, hiển nhiên không phù hợp với tương lai phát triển của Hạo Nhiên Trường Khí Môn.

 
Tuy nói hắn cũng định thành lập Thiên Đế Môn, nhưng Hạo Nhiên Trường Khí Môn sẽ trở thành tông môn trực thuộc Thiên Đế Môn.

 
- Hừ!
 
Lúc này Mộng Vũ kiều hanh một tiếng, nàng cảm thấy là Diệp Phàm đang mượn việc công báo tư thù, rất rõ ràng Diệp Phàm khó chịu với suy nghĩ của đám người Tử Nhứ Ngưng.

 
Tử Nhứ Ngưng thấy thế lúc này lắc đầu, nhưng lại không ngă cản, nàng luôn ủng hộ cách làm của Diệp Phàm.

 
Đừng tưởng huyết mạch Cổ Thần mạnh mẽ, trên thực tế, đợi sau khi Thiên Đế Môn ổn định, lấy thủ đoạn của Diệp Phàm, những tu sĩ này có thể trong thời gian ngắn khôi phục thương thế khi tinh hóa huyết mạch Cổ Thần.

 

Diệp Phàm phất tay, Thanh Sơn Không Tuyệt phun trào, lập tức bao phủ hoàn toàn đám người Mộng Vũ.

 
- Không tịnh hóa huyết mạch Cổ Thần, vậy thì rời đi, ta cũng không miễn cưỡng, đồng thời cũng sẽ bị xóa tên khỏi Hạo Nhiên Trường Khí Môn.

 
Diệp Phàm dò hỏi lần cuối cùng.

 
Lần này không có người nào dám rời đi, Diệp Phàm thấy thế đánh ra Thanh Sơn Không Tuyệt.

 
Kèm theo từng đợt gào thét thống khổ, Thanh Sơn Không Tuyệt rất nhanh đã tịnh hóa huyết mạch Cổ Thần trên người bọn họ, tất cả đều bị thiêu rụi.

 
Thu hồi Thanh Sơn Không Tuyệt, đám người Đoàn Hoành Diệu nhao nhao xụi lơ trên mặt đất, có thể thấy được quá trình tịnh hóa ảnh hưởng lớn đến thân thể của bọn họ.

 
Làm xong những việc này, Diệp Phàm nhìn về tu sĩ của những tông môn khác.

 
- Các vị đạo hữu, có người nào muốn tịnh hóa huyết mạch?
 
- Ngạch…
 
Đám người Huyền Phi Tử nhìn thảm trạng của đám người Mộng Vũ, lúc này không ngừng lắc đầu.

 
Bọn họ đều có tu vi Chân Thần, hậu nhân cũng đã sớm để lại, về sau cũng không rảnh lưu lại hậu nhân, cho nên có thanh trừ huyết mạch Cổ Thần hay không cũng không trọng yếu.

 
Cũng có một bộ phận tu sĩ không tin lời nói của Diệp Phàm, bởi vì Diệp Phàm cũng có huyết mạch Cổ Thần, hắn chỉ là đang sợ hãi tu sĩ của những tông môn khác trong tương lai sẽ uy hiếp đến địa vị của Hạo Nhiên Trường Khí Môn.

 
Gặp người nào không nguyện ý tiếp nhận tịnh hóa, Diệp Phàm cũng không miễn cưỡng, mà là nhìn về phía Lạc Nhiễm và Quan Thái Thông.

 
Hắn phát hiện trên người Lạc Nhiễm và Quan Thái Thông không hề có khí tức huyết mạch Cổ Thần, quả nhiên, người có thể bước lên Sơ Thiên Đế, có khác biệt cùng những tu sĩ bình thường.

 

- Chư vị tông chủ, ta sẽ thành lập tông môn mới, tên là Thiên Đế Môn.

 
- Ta cũng không có ý định khống chế các đại tông môn, nhưng ta cũng không thích có người đối đầu với ta.

 
- Ngày Thiên Đế Môn khai tông, ta sẽ nhớ kỹ những tông môn đến chúc mừng, ta cũng nhớ những tông môn không đến chúc mừng.

 
Diệp Phàm lộ ra một nụ cười thâm trầm, tiếp theo tế ra phi thuyền, tu sĩ Hạo Nhiên Trường Khí Môn, bao gồm cả Lạc Nhiễm đều bay vào trong phi thuyền.

 
Phi thuyền hóa thành lưu quang lập tức biến mất không thấy gì nữa.

 
Quan Thái Thông thấy thế cũng mang theo tu sĩ Quy Linh Thánh Tông rời đi.

 
Rất nhanh, nơi nây chỉ còn lại Huyền Đạo Ma Tông, Nam Thiên Thần Sơn.

 
- Hừ, Diệp cảnh chủ bá đạo, so với Tần Vạn Quốc sợ là chỉ có hơn chứ không kém.

 
Tông chủ Nam Thiên Thần Tông nhịn không được nói.

 
- Chỉ cần chúng ta không đối nghịch với Diệp cảnh chủ, hắn ngược lại cũng ẽ không ra tay với chúng ta, cần gì quản Diệp cảnh chủ bá đạo hay không bá đạo?
 
- Chí ít Diệp cảnh chủ không thị sát, cũng chưa từng can thiệp chuyện trong các đại tông môn của chúng ta.

 
Huyền Phi Tử nghe vậy lắc đầu nói:
 
- Chư vị, Bắc Cảnh đã trở trời, cân bằng mấy chục vạn năm đã biến mất.

 
- Chúng ta cũng nên nhìn rõ vị trí của mình, Diệp Phàm, so với Tần Vạn Quốc còn đáng sợ hơn nhiều, ta khuyên chư vị nên suy nghĩ cho kỹ.

 
Nói xong, Huyền Phi Tử mang theo Huyền Đạo Ma Tông rời ngay sau đó, biến mất không thấy gì nữa.

 
- Huyền tông chủ nói không sai, cách cục Bắc Cảnh đã thay đổi, nếu chúng ta vẫn kiêu ngạo như cũ, sớm muộn sẽ bị diệt đi.

 
- Quy Linh Thái Tông, Thái Tổ Hoàng Lăng cũng thuộc về Diệp Phàm, chúng ta căn bản không có gì để chống lại hắn.


 
Vu Thượng Hãn cũng nhẹ gật đầu, tiếp theo magn theo Huyễn Ma Môn rời đi.

 
Rất nhanh, chúng tông môn nơi đây nhao nhao rời đi, mỗi tông chủ đều mang tâm sự nặng nề.

 

 
Tu sĩ Hạo Nhiên Trường Khí Môn đều đang ở Tần Vực, Diệp Phàm cũng không mang đám người trở lại Tinh Vân Thần Châu.

 
- Các vị trưởng lão, chuyện của Thiên Đế Môn ta đã nói xong.

 
- Ngoài sáng lập Thiên Đế Môn ở Tần Vực, Hạo Nhiên Trường Khí Môn ở Tinh Vân Thần Châu sẽ không thay đổi, đồng thời ta sẽ dốc toàn lực chống lưng cho Hạo Nhiên Trường Khí Môn.

 
- Mà Hạo Nhiên Trường Khí Môn chính là tông môn thực thuộc Thiên Đế Môn.

 
Diệp Phàm chắp hai tay sau lưng, nhìn xem đại địa không ngừng bay lượn, mạn bất kinh tâm nói.

 
- Các ngươi có thể lựa  chọn ở lại Hạo Nhiên Trường Khí Môn, cũng có thể lựa chọn đến Thiên Đế Môn.

 
- Nếu ở lại Hạo Nhiên Trường Khí Môn, vậy Nhiếp Đình chính là tông chủ, nếu Nhiếp Đình không có ở đây, vậy tông chủ sẽ do những người các ngươi tuyển chọn ra.

 
- Mà nếu các ngươi lựa chọn tiến vào Thiên Đế Môn, ngoài Nhiếp Đình và Mộng Vũ, các ngươi chỉ có thể là trưởng lão ngoại môn của Thiên Đế Môn ta.

 
Vừa nói, Diệp Phàm chậm rãi xoay người, nhìn về phía đám người:
 
- Quyền lựa chọn ở trong tay các ngươi, ta tôn trọng lựa chọn của các ngươi.

 
- Chư vị, ta cho các ngươi một khắc đồng hồ để suy nghĩ, hôm nay nhất định phải cho ta câu trả lời, một khi các ngươi muốn ở lại Hạo Nhiên Trường Khí Môn, các ngươi có thể mang theo một bộ phận đệ tử trở về Hạo Nhiên Trường Khí Môn.

 
Đám người Mộng Vũ và Nhiếp Đình nghe vậy lúc này đưa mắt nhìn nhau, làm trưởng lão ngoại môn của Thiên Đế Môn, hay làm tông chủ ở Hạo Nhiên Trường Khí Môn, làm thái thượng trưởng lão?
 
Chu dù sau khi Diệp Phàm rời đi, Hạo Nhiên Trường Khí Môn sẽ không có tu sĩ Chân Thần tọa trấn, nhưng cực kỳ hiển nhiên, có Diệp Phàm chống đỡ, những tông môn khác tuyệt đối không dám khiêu khích Hạo Nhiên Trường Khí Môn.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận